Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 788: (Phần 7) Gia tộc Ouro Và nền văn minh Hắc Nguyệt (1)

Hứa Cảnh Minh ung dung ngồi trong sân, hắn đã là sinh mệnh Bản Nguyên, có thể quan sát từng nơi trên Trái Đất. Ngay cả những nơi được canh phòng cẩn mật, chỉ cần nguyên lực có thể thẩm thấu ở đó, thì đều nằm trong phạm vi tầm nhìn của hắn.
“Mọi người dân đều đang hoan hô chúc mừng.” Hứa Cảnh Minh mỉm cười: “Tin tức về sự đột phá của mình đã được công khai trên khắp Trái Đất.”
Suy cho cùng, viện nghiên cứu Nguyên Sơ cũng ban hành văn kiện liên quan đến điều này từ ba ngày trước rồi.
“Cạch!”
Lê Miểu Miểu và Hứa Lê Tinh mở cửa kính trong phòng khách, nhanh chóng chạy ra ngoài sân.
“Cha, cha đã trở về nhà mà cũng không nói trước tiếng nào!” Hứa Lê Tinh rất hưng phấn: “Hệ thống an toàn trong nhà phát thông báo, con mới biết mà chạy ra đây!”
“Cảnh Minh, trong khoảng thời gian anh biến mất, toàn bộ nền văn minh Trái Đất vui mừng đến mức phát điên rồi!” Lê Miểu Miểu cười: “Nền văn minh Trái Đất chúng ta quyết định ổ chức ăn mừng cả tháng!”
“Anh đã thấy rồi, anh vừa về đến đây, liền phát hiện các hoạt động chúc mừng ở khắp nơi.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Màn ăn mừng trong thế giới cũng bình thường thôi, còn ở thế giới ảo mới là hoàn toàn điên cuồng.” Lê Miểu Miểu nói: “Anh xem nền tảng quan sát chiến đấu kìa, hầu hết các phòng phát sóng nào đều đang tổ chức ăn mừng, ai nấy đều nói mình là fan trung thành của anh!”
Hứa Lê Tinh ngồi sang một bên, ôm lấy cánh tay cha mình, ánh mắt tràn đầy sùng bái: “Cha, cha không biết đâu, bất kể người dân bình thường hay là sinh mệnh Tinh Không, tất cả mọi người đều cũng sùng bái cha, kính ngưỡng cha! Trước đó, nền văn minh Trái Đất chúng ta vẫn luôn duy trì tư thế cúi đầu trước những vị khách du lịch đến từ nền văn minh khác, hay là đám quân nhân của nền văn minh Hắc Nguyệt, khách khứa và nhân viên thuộc chi nhánh tập đoàn Xích Mông! Chúng ta hành xử rất khiêm tốn, không dám làm mích lòng bất kỳ ai!”
Hứa Lê Tinh than thở: “Con không muốn cúi đầu, cho nên thà ở nhà chứ không ra đường gặp gỡ những người của các nền văn minh khác.”
“Nhưng xuyên suốt buổi lễ chúc mừng cho cha, những kẻ ngoại lai kia lại tỏ ra rất dè chừng.”
Hứa Lê Tinh nói: “Những ngày này trong mạng thế giới ảo, các sinh mệnh Tinh Không của nền văn minh Trái Đất chúng ta rất mừng rỡ, bọn họ cảm thấy rốt cuộc mình cũng có thể đứng thẳng lưng, không cần khiêm nhường, không cần đề phòng.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Cha biết.”
Tất nhiên là biết, trong vài năm trở lại đây, Hứa Cảnh Minh đều đã thấy những gì xảy ra ở Trái Đất thông qua hệ thống giám sát của Chiến Y Nguyên Sơ. Ở Trái Đất, bất kể là sinh mệnh Tinh Không hay là người dân bình thường, ai nấy cũng đều phải tỏ ra cung kính hèn mọn trước du khách đến từ các nền văn minh hùng mạnh!
Hứa Cảnh Minh cũng phát hiện một số sinh mệnh Tinh Không sinh lòng phản bội, muốn di cư tới nền văn minh Hắc Nguyệt, hoặc những nền văn minh mạnh khác!
Dù sao nữa, khi xuất thân từ một nền văn minh nhỏ yếu, mọi người đều trở nên hèn mọn theo bản năng.
Tuy nhiên, sự kiện Hứa Cảnh Minh đột phá thành sinh mệnh Bản Nguyên định hình lại xương sống của toàn bộ người dân ở nền văn minh Trái Đất! Ai nấy đều đã có thể đứng thẳng lưng, không cần phải tự hạ thấp bản thân, cứ thế mà tự tin đối mặt với các nền văn minh ở bên ngoài vũ trụ.
“Cảnh Minh.”
Vợ chồng Hứa Hồng và vợ chồng Lê Thần An cũng đã chạy tới đây.
Bọn họ đột phá sinh mệnh Tinh Không bằng ngoại lực, cho nên cũng chuyển tới sinh sống ở khu đất này, chỉ là chỗ ở có diện tích không lớn cho lắm.
“Cháu trai!”
Cụ Hứa vui mừng ra mặt: “Cháu ngoan của ông, cháu quả thực đã làm rạng rỡ tổ tông nhà chúng ta rồi! Lão già này cũng không phải hãnh diện bình thường, mà là cực kỳ cực kỳ hãnh diện!”
“Ông nội!” Hứa Cảnh Minh cũng lập tức đứng dậy để đi nghênh đón.
“Ôi, trong ba ngày này, rất nhiều sinh mệnh Tinh Không ở Trái Đất lần lượt đến tìm ông.” Cụ Hứa cười ha ha: “Thậm chí, một vài sinh mệnh Tinh Không ở nền văn minh khác cũng tìm được cách liên lạc với ông, lão già này đột nhiên trở thành miếng bánh thơm ngon trong mắt mọi người rồi đấy!”
Cha Hứa bên cạnh cũng gật đầu: “Đúng thế, trong mấy ngày qua, người nhà chúng ta đều có chút quay cuồng bởi vì nhận được sự thăm hỏi của rất nhiều người lạ mặt.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Hắn nhất định sẽ chiếm được một vị trí quan trọng trong liên minh sao Ngô Câu, và tất cả thế lực khắp nơi đều có thể dự đoán sức ảnh hưởng của hắn đối với liên minh sao Ngô Câu trong một trăm nghìn năm sau. Vì lẽ đó, việc những người thân của hắn được tiếp xúc với các loại đạn bọc đường cũgn là chuyện dễ hiểu.
“Cháu trai à.”
Cụ Hứa cười tủm tỉm: “Vinh quang, danh vọng và quyền lực đến với cháu càng nhiều, thì cháu phải càng trở nên kiên định như kiềng ba chân! Thứ danh lợi này tựa như một vòng xoáy, nếu cháu không vững vàng thì sẽ bị thổi bay, còn một khi cháu có thể đứng vững được thì nhất định sẽ là Định Hải Thần Châm! Có thể nói, việc toàn bộ nền văn minh Trái Đất có thể ổn định được hay không đều phụ thuộc vào cháu.”
(*) Định Hải Thần Châm: gậy như ý của Tôn Ngộ Không
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Cháu hiểu rồi, ông đừng lo.”
“Năm đó, ông nội cháu cũng là tuyển thủ minh tinh, cũng từng trải qua một số biến cố khủng khiếp. Tất nhiên, chút danh lợi này của ông không sánh được với cháu.”
Cụ Hứa nhìn những người xung quanh: “Chúng ta đều là người nhà của Cảnh Minh, cũng cần phải hành xử cẩn thận! Thậm chí, ta còn cảm thấy cả nhà mình nên sống yên lặng trong vòng một năm trước! Trong một năm này, chúng ta hãy cân nhắc cẩn thận, rồi mới thật sự bắt đầu làm việc.”
“Cha, cha nói đúng.” Vợ chồng Hứa Hồng gật đầu.
“Nhất là Lê Tinh!” cụ Hứa nhìn Hứa Lê Tinh.
“Ông cố yên tâm đi!” Hứa Lê Tinh mỉm cười: “Cháu là người hiểu chuyện nhất!”
Cụ Hứa nhìn đứa chắt gái, cười tươi tới mức hai mắt cong cong: “Tốt, tốt, tốt.”
“Hôm nay là ngày vui của cả nền văn minh Trái Đất! Ai nấy đều muốn ăn mừng một tháng, nhà chúng ta ăn mừng ít nhất ba ngày! Ôi trời, ta nhắm mắt cũng thấy vui, cảm thấy quá sức rạng rỡ tổ tông! Tại sao con cháu nhà họ Hứa chúng ta lại giỏi giang như thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận