Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1397: (Phần 12) Phá vỡ cực hạn (1)

“Giết!”
Đã hơn hai vạn năm kể từ khi những người thân rời đi, Hứa Cảnh Minh vẫn chuyên tâm nghiên cứu chiêu thức thương pháp kia, nhưng vẫn chưa bao giờ lĩnh ngộ được chiêu thức thứ năm.
Nhưng vào lúc này, Hứa Cảnh Minh bắt đầu dần dần mường tượng ra một loại kỹ thuật thương pháp thuần sát đơn giản hóa trong đầu mình.
Thương pháp thể hiện trong nội tâm, được hình thành bằng tổ hợp 1321 ký tự màu đen, 522 ký tự rực rỡ và 298 ký tự trong suốt. Hứa Cảnh Minh hoàn toàn dựa vào bản năng, vận dụng những phương thức kết hợp ký tự mà chính mình đã lĩnh hội được trước đó, từ đó hình thành nên một thanh trường thương. Hơn hai nghìn ký tự được kết hợp một cách đại khái với nhau, cuối cùng thành một chiếc trường thương!
So với chiêu thức thương pháp trên tờ giấy màu bạc, thì nó quả thực rất là thô ráp.
Tuy nhiên, nó chính là một tổng thể hoàn hảo được tạo thành từ hơn hai nghìn ký tự.
“Rầm ầm~~~”
Một âm thanh vang trọng trong ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh gầm lên một tiếng, một thay trường thương màu bạc xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, và một cỗ lực lượng vô hình cũng bắt đầu lan tràn khắp cơ thể hắn ăn mòn thân thể của Hứa Cảnh Minh.
ta. Vào thời khắc này, màn sương mù màu vàng mù mịt tiếp tục ập tới một lần nữa, nhưng cũng không thể nào “Chuyện gì xảy ra vậy?” Quân chủ Xương Minh cực kỳ kinh ngạc, lập tức nhìn về phía Hứa Cảnh Minh. Đối phương chỉ đứng nguyên tại chỗ, siết chặt thanh trường thương trong, nhưng phảng phất như bất khả xâm phạm? Chuyện này…
Hứa Cảnh Minh đã tích lũy hơn hai trăm ngàn năm, dung hợp rất nhiều ký tự từ có cùng nguồn gốc, lúc này đã hiểu biết sâu sắc hơn về chiêu thức thương pháp do sự tồn tại chung cực để lại, hơn nữa còn lĩnh ngộ ra một chiêu thức thương pháp mạnh mẽ hơn.
Hắn chỉ vừa mới triển khai chiêu thức thương pháp đó ở trong đầu, mà đã hình thành nên một cỗ lực lượng vô hình cực kỳ khủng bố.“Không thể nào, hắn, hắn cứ như vậy mà đột phá nửa bước vô địch cảnh giới thứ ba?” Quân chủ Xương Minh mơ hồ đưa ra phán đoán, dù sao thì lực lượng hộ thể kinh khủng như vậy hiển nhiên đã vượt qua cảnh giới chiêu thức của hắn ta.
Quân chủ Xương Minh có thể có được thực lực ngang ngửa cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, hoàn toàn là dựa vào sự yêu thích sủng ái của Thâm Uyên mà có được một cơ thể đủ cường đại.
Nhưng bất luận là cảnh giới, hay là ý thức tâm linh, thì quân chủ Xương Minh đều thua kém so với cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch. Vì lẽ đó, hắn ta chỉ cần bước ra khỏi Thâm Uyên, thì sẽ không còn theo kịp cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch nữa.
“Làm sao có thể trùng hợp như vậy chứ?”
“Mình mới ép buộc một chút, hắn ta liền đột phá rồi?” Quân chủ Xương Minh không thể tin được: “Trong suốt bao nhiêu năm dài tháng rộng, mình đã tàn sát bao nhiêu sinh linh, đùa giỡn bức hại bao nhiêu sinh linh? Mặc dù một vài kẻ trong số đó vẫn có đột phá, nhưng cũng không thể nào đột phá đến nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch”
“Trong toàn bộ toà thành Vũ Hỏa, cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch nào mà không phải trải qua ngàn vạn gian khổ, chịu đựng những tháng năm dài đằng đẵng chứ?”
“Nhưng hắn ta thì sao?” Quân chủ Xương Minh không muốn tin tưởng. Tuy nhiên, những gì xảy ra trước mắt mơ hồ nói cho hắn ta biết, Ngô Minh đã đột phá thành cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch.
Hứa Cảnh Minh siết chặt trường thương trong tay, sát khí trong người vẫn đang dâng trào cuồn cuộn, hắn khẽ thì thào: “Một khi có thương trong tay, nhất định phải giết hết lũ chó điên này!” Hứa Cảnh Minh nhìn về phía Quân chủ Xương Minh.
“Ha ha ha..” Quân chủ Xương Minh cười to: “Ngươi đột phá rồi? Ha ha, Xương Minh ta cũng chỉ mới ép buộc một chút, vậy mà có thể ép buộc ra một tên cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch! Chừng này đã quá đủ cho ta khoe khoang ở toà thành Vũ Hỏa một kỷ Thâm Uyên rồi!”
“Nhưng ngươi có thể làm gì ta chứ?” Quân chủ Xương Minh cười lạnh với Hứa Cảnh Minh: “Ngươi trở thành cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch thì đã sao? Ở Thâm Uyên này, ngươi làm gì được ta? Ngươi có gan đi đến không gian Thâm Uyên của ta sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận