Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 399: (Phần 4) Trận chiến dưới mưa (2)

Sắc mặt tên cầm đầu lập tức biến đổi, hắn hét lên đầy tức giận: “Giết nữ tử kia trước.”
Cao thủ loại hai hiếm có khó tìm.
Nếu gia nhập vào một bang phái lớn như bang Hoa Nguyệt, cao thủ loại hai thông thường sẽ có địa vị tương tương với cấp Đường chủ hoặc phó Đường chủ. Hôm nay, trong đám người bang Hoa Nguyệt tinh nhuệ này, không có ai là cao thủ loại hai cả. Có điều, tên cầm đầu vẫn không hoảng sợ, bọn hắn cũng có mấy vị ‘cao thủ loại ba’ cốt cán, đồng thời chiếm trọn ưu thế về nhân số.
“Soạt.”
Nét mặt của đám người bang Hoa Nguyệt hung ác dữ tợn, không một ai lùi lại, cái giá phải trả khi thoái lui chính là điều mà bọn họ không thể chịu đựng được. Ai nấy đều cầm lấy đao khiên, xông lên như thủy triều, tựa như muốn nuốt chửng đám người Hứa Cảnh Minh. Mà trong dòng nước thủy triều kia cũng ẩn giấu không chỉ một cao thủ loại ba.
Xẹt! Xẹt!
Lữ tiên sinh cầm hai đao luân (bánh răng cưa) trong tay, đao luân bắt đầu xoay tròn, từng tên xông lên trước đều bị chém vào chỗ hiểm ngay lập tức. Mặc dù bọn hắn đã vô cùng cẩn thận dùng khiên bảo vệ phần đầu, nhưng đao luân đã kịp quét qua thắt lưng và các vị trí khác, cắt cơ thể thành hai phần.
Lữ tiên sinh mặc sức thu gặt, thậm chí còn ném thêm hai đao luân trong tay ra, đao luân xoay vòng với tốc độ siêu nhanh, cắt chém tứ phía, ngay cả tấm khiên cứng rắn cũng bị cắt đứt. Sau khi hai bánh răng cưa được ném ra, chúng đã tạo ra một trận mưa máu, những tấm khiên liên tiếp nhau mới chặn lại được tình thế.
Lúc này, Lữ tiên sinh lại ném ra hai đao luân khác, trong tay nắm lấy đao luân thứ năm, đồng thời bắt đầu đón lấy những đao luân đã hết đà mà bay về.
Năm đao luân, ba chiếc bay bên ngoài, hai chiếc ở trong tay, phối hợp vô cùng quỷ quái khó lường.
Dựa vào trình độ của bọn họ, Lư tiên sinh có thể bộc phát sức mạnh có trọng lượng hàng vạn cân, hắn thi triển kỹ năng phối hợp với đao luân một cách tinh xảo, tạo nên một cơn ác mộng đối với bất kỳ người nào! Sở trường của hắn chính là tàn sát giết chóc, những giọt máu bắn tung tóe trộn lẫn vào màn mưa.
Tuy nhiên, trong số ba người…
Hứa Cảnh Minh lại là ‘đầu mũi tên’, là người có áp lực lớn nhất trong ba người. Hắn cần phải chọc thủng đám người như thủy triều này. Mà hắn vẫn có thể phân tách làn sóng thuỷ triều bằng người chỉ với một cây trường thương, chia tách dòng người ra làm hai. Đội quân bang Hoa Nguyệt căn bản không thể ngăn cản bước chân của ba người bọn họ.
“Giết chết bọn chúng!”
Nét mặt của tên cầm đầu trở nên vô cùng hung tợn, những người bang phái kia một tay cầm khiên một tay cầm đao, vừa xông lên như nước thủy triều vừa chém bổ đầy phẫn nộ. Chỉ cần có thể chém trúng một đao… là có thể giết chết những người gọi là cao thủ nhập cấp này. Bởi vì trong thiên hạ, cho dù là ai đi nữa thì cũng đều là một cơ thể máu thịt, đều có thể bị chém chết chỉ bằng một đao.
Những thành viên tinh nhuệ của bang Hoa Nguyệt cũng bộc phát ra sức mạnh ngàn cân. Đối với người bình thường mà nói, bọn họ có sức uy hiếp rất lớn, nhưng trước mặt Hứa Cảnh Minh, tất cả đều như những con cừu non yếu ớt. Mọi chiêu thức của bọn hắn đều là những động tác chậm chạp vụng về.
Ý thức tâm linh của Hứa Cảnh Minh cực kỳ nhạy cảm với xung quanh.
Mưa rơi lả tả, máu bắn tung tóe, binh khí xuyên qua không trung, hành tung di chuyển của đám người bang Hoa Nguyệt…
Tất cả mọi thứ đều được chiếu rọi trong tâm linh hắn.
Tất nhiên, quá nhiều kiến cũng có thể cắn chết voi, Hứa Cảnh Minh cũng phải cực kỳ cẩn thận, đặc biệt là khi cao thủ loại ba đánh úp bất ngờ, ba người bọn họ đều giữ lại ba phần lực khi xuất chiêu.
Hứa Cảnh Minh khua mũi thương giống như đang phát cỏ, bảy tám người của bang phái bị quẳng bay ra ngoài, không chết thì cũng bị thương nặng. Cây trường thương lại xoay tròn một lần nữa, năm ba tên giang hồ lại ngã xuống, gây ra sự hỗn loạn trong đội hình.
“Vù vù vù…”
Thương ảnh lập lòe, mũi nhọn găm vào cổ của một vài tên, để lại một lỗ máu đục. Đám người bang Hoa Nguyệt đều ôm lấy cổ họng, la lên một tiếng đau đớn rồi tuyệt vọng gục xuống.
Chỉ với một cây trường thương, Hứa Cảnh Minh, hoặc là càn quét với lực mạnh mẽ, hoặc là mượn lực đánh trả lực khiến đám người tự rối loạn đội hình, hoặc là trực tiếp đánh giết.
Sự chiến đấu của hắn tuân theo tư tưởng ‘dòng chảy của nước’, dẫn dắt ba người tránh khỏi những điểm mạnh nhất của kẻ địch, và tìm kiếm điểm yếu của bọn hắn.
Giống như Bào Đinh mổ trâu, đánh vào từ điểm yếu đội hình của một trăm tám mươi người, bọn họ đi đến đâu, một lượng lớn thành viên của bang Hoa Nguyệt ngã xuống đến đó.
“Cẩn thận.”
Tử Đằng cô nương có sở trường về ám khí, đương nhiên có thể nắm bắt tình hình xung quanh từng khắc từng giây. Nếu cảm thấy được điều gì khác lạ, nàng ta sẽ liên tục ném ra phi châm về phía đó.
Tuy nhiên, một số thành viên bang Hoa Nguyệt bất ngờ ném ra những nắm cát màu máu, may mắn là Tử Đằng cô nương ra tay nhanh hơn. Phần lớn những nắm cát màu máu đều không được ném ra, nếu có thì cũng mất đi sự chuẩn xác, rơi lên da của những thành viên khác trong bang, khiến bọn hắn phát ra những tiếng kêu gào đau đớn.
“Á á á.”
Mấy thành viên trong bang lăn lộn đau đớn tại chỗ, điều này cũng ảnh hưởng đến đội hình của bọn hắn.
“Ném.”
Ngoại trừ nắm cát màu máu, những chiếc đao hình trăng khuyết kỳ lạ bay ra ở cự ly gần, tạo thành từng đường cong kỳ dị, tấn công về phía ba người Hứa Cảnh Minh. Bởi vì quỹ đạo biến hóa khôn lường, việc ngăn chặn đương nhiên trở nên khó khăn hơn. Tất cả thành viên trong bang đều đỏ mắt, dốc hết thủ đoạn.
“Có độc.” Lữ tiên sinh đột nhiên nói.
Mặc dù, Hứa Cảnh Minh và Tử Đằng nhận ra chậm hơn một chút, nhưng bọn họ cũng lập tức nín thở, tiến tục công cuộc tàn sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận