Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1172: (Phần 10) Quan sát của Cổ Mạc (1)

Ngu Phương Đà đứng ở trung tâm của trận đồ hiến tế, yên lặng chờ đợi.
“Ồ?”
Mặc dù hắn ta không am hiểu về con đường Nhân Quả, nhưng vẫn loáng thoáng nhận ra kẻ thù thuộc con đường Tâm Giới của mình vẫn còn sống.
“Mình có thể cảm nhận được tên tiểu tặc kia có không ít phân thân đã bị tiêu diệt, thế nhưng vẫn có phân thân còn sống” Ngu Phương Đà nhíu mày: “Mình đã bỏ ra cái giá đắt như vậy, mà vẫn không giết chết được tên tiểu tặc này”
“Nếu như mình không giết chết được hắn, thì đợi đến khi hắn đạt đến cảnh giới Vĩnh Hằng, thì mình e là sẽ bị trả thù”
Ngu Phương Đà cười: “Ha ha, mình có nhiều kẻ thù như vậy, thêm một kẻ như hắn thì cũng chẳng đáng sá gì”
Bởi vì Ngu Phương Đà tiến hành hiến tế Thâm Uyên suốt một thời gian dài, nên vậy nên đã gây thù chuốc oán ở khắp mọi nơi.
Tuy nhiên, nhờ vào những lực lượng mà Thâm Uyên ban thưởng cho, hắn ta hoàn toàn không có gì phải sợ. “Ngoại trừ thế lực của các vị nửa bước cảnh giới thứ ba, thì liệu ai có thể làm gì được mình nữa?” Mặc dù Ngu Phương Đà tung hoành ngang dọc, bá đạo phách lối, nhưng hễ là chuyện có liên quan tới thế lực của các vị nửa bước cảnh giới thứ ba, thì hắn ta luôn cố gắng tránh xa hết mức có thể.
Kinh nghiệm trưởng thành ở Thâm Uyên đã dạy cho hắn ta biết rằng: tuyệt đối đừng bao giờ động vào những sự tồn tại kinh khủng chân chính ấy.
Về phần Hứa Cảnh Minh, trong lòng Ngu Phương Đà, cho dù tên tiểu tặc này có thể lên được tới cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong thì đã sao?
Còn cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba ư?
Mỗi mảnh cương vực chỉ có một vài vị nửa bước cảnh giới thứ ba, mà cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba thuộc con đường Tâm Giới lại càng hiếm có khó tìm hơn nữa! Hắn ta không tin mình lại xui xẻo đến thế. Nếu đúng là xui xẻo đến thế thật, thì Ngu Phương Đà cũng đành chịu! Kể từ khi lựa chọn đi theo con đường hiến tế Thâm Uyên, hắn ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng mình sẽ có một ngày “vấp ngã”. “Mặc dù thực lực của mình đã đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong, nhưng vẫn cần phải tiến thêm một bước nữa để trở thành Lãnh Chúa Thâm Uyên. Mình cần phải hiến tế thêm hơn một vạn sinh mệnh Cao Duy, hoặc là toàn bộ sinh linh của ba vũ trụ chân thực.
Ngu Phương Đà rất phiền não: “Các sinh mệnh Cao Duy luôn rất thận trọng và có nhiều thủ đoạn khác nhau, mình cũng không dễ dàng gì mới gom được đủ bảy mươi hai người, vậy mà bây giờ lại còn phải hiến tế hơn một vạn sinh mệnh Cao Duy nữa sao? Thật sự quá khó.
“Còn chuyện hiến tế toàn bộ sinh linh của ba vũ trụ chân thực? Mỗi vũ trụ chân thực đều có rất nhiều sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng, bọn chúng nhất định sẽ ra sức phản kháng. Ngay cả các vị nửa bước cảnh giới thứ ba cũng khó lòng hủy diệt một vũ trụ chân thực, nói gì tới mình” Ngu Phương Đà cũng rất phiền não, bởi lẽ thực lực của hắn ta đã đạt tới bình cảnh.
Chỉ cần tiến thêm một bước nữa, hắn ta sẽ là Lãnh Chúa Thâm Uyên! Tuy nhiên, số lượng vật hiến tế lại quá khổng lồ.
Còn muốn trở thành Quân Chủ Thâm Uyên? Nếu chỉ hiến tế sinh linh vũ trụ hay sinh mệnh Cao Duy thông thường thì đều không có tác dụng, cho dù số lượng có nhiều đến đâu thì cũng không được, mà nhất định phải tiến hành “hiến tế đặc biệt”.
Nhưng rốt cuộc là phải hiến tế cái gì, thì Ngu Phương Đà cũng không biết.
“Để có được vũ khí mạnh hơn, báu vật mạnh hơn, mình sẽ từ từ săn giết các sinh mệnh Cao Duy vậy? Ngu Phương Đà nảy sinh ham muốn giết chóc hết sức mãnh liệt, trong mắt hắn, mỗi sinh mệnh Cao Duy dường như đều trở thành một khối quân lương.
Thời gian trôi đi.
Cuộc xung đột với Ngu Phương Đà khiến Hứa Cảnh Minh càng thận trọng hơn trong việc lựa chọn hành tinh thí nghiệm!
Đối với những tộc đàn Đê Duy vốn nằm dưới tầm kiểm soát bởi sinh mệnh Cao Duy bẩm sinh, Hứa Cảnh Minh sẽ bỏ qua.
Đối với những tộc đàn có liên quan đến sinh mệnh Cao Duy ưa thích “Hiến tế Thâm Uyên”, Hứa Cảnh Minh cũng sẽ bỏ qua.
Đối với những nơi thuộc phạm vi thế lực của các vị nửa bước cảnh giới thứ ba, hắn cũng bỏ qua.
“Sau hai mươi tám năm, mình cuối cùng đã đi qua 1987 mảnh cương vực, tiến hành tổng cộng 12052 thí nghiệm sinh tồn. Hứa Cảnh Minh có chút phấn chấn.
Tại một số mảnh cương vực ở giai đoạn sau, số lượng tội phạm nhân loại ở mỗi hành tinh thí nghiệm đã giảm xuống mốc 50 vạn.
“Trong tổng số hơn một vạn hành tinh thí nghiệm, mình chỉ phát sinh xung đột hai lần, đúng là quá tốt tính rồi.
Hứa Cảnh Minh cười.
Hai cuộc xung đột.
Một là Ngu Phương Đà, hai là sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng thuộc con đường ngôi sao Nguyên Sơ tên là “Quán Liệt Ngục”.
Quán Liệt Ngục là một người nóng tính, chẳng nói chẳng rằng đã phá hủy hành tinh thí nghiệm của Hứa Cảnh Minh. Lúc ấy, đồng bọn của Quán Liệt Ngục cũng không ngăn cản nổi.
Hứa Cảnh Minh tức giận! Tuy nhiên, hắn không trả thù tộc đàn Đê Duy sau lưng Quán Liệt Ngục, mà chỉ vận dụng thủ đoạn giáng lâm từ Tâm Giới, lẻn vào những vị trí trung tâm của tộc đàn này – đồng thời cũng là nơi do vật dẫn một phần ý thức của các sinh mệnh Cao Duy trấn thủ, cướp đoạt được không ít báu vật, xem như là đãtrả thù xong.
1131 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận