Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1244: (Phần 10) Cảnh giới Sinh Tử (1)

Lúc trước, Hứa Cảnh Minh đã từng trải qua một số chương trình học tập về phương diện “nhân văn” ở trong mạng thế giới ảo, vượt qua khảo nghiệm sinh tử ở vùng đất thần bí, đồng thời bỏ ra rất nhiều tâm huyết trong quá trình nghiên cứu “Bát Phương Đồ”, thậm chí còn quan sát quá trình tiến hóa của nhân loại trên hàng vạn hành tinh có sự sống trong thời gian dài, cũng như nghiên cứu sự ảnh hưởng của dục vọng đối với nhân loại, vì lẽ đó, hắn sở hữu kho tàng lý luận vô cùng phong phú! Tuy nhiên, hắn vẫn bị mắc kẹt trong “cảnh giới Sinh Tử” – tầng thứ sáu của “Bát Phương Đồ”. Đánh giá theo một số yêu cầu học tập của mạng thế giới ảo, sự hiểu biết về sinh tử của Hứa Cảnh Minh đã sớm đủ đầy. Nhưng đánh giá theo yêu cầu của Bát Phương Đồ, cho dù đã trải qua sự tra tấn từ ô nhiễm Cao Duy, thì sự hiểu biết về sinh tử của hắn vẫn chưa đủ tiêu chuẩn! Đó là bởi vì… Hứa Cảnh Minh vẫn chưa thật sự cảm nhận được sự uy hiếp mãnh liệt từ “tử vong”
Vào thời điểm thanh thiếu niên, hắn không ngừng xông pha trên võ đài thế giới, thì đã được xem là rất mạo hiểm, thế nhưng cũng chỉ đối mặt với nguy cơ chấn thương là cùng! Mà “gãy chân” đã được tính là thương thế khá nghiêm trọng.
Về sau, hắn tiếp tục học tập và phát triển trong mạng thế giới ảo – một môi trường càng an toàn hơn nữa.
Đến khi trở thành sinh mệnh Bản Nguyên và chiến đấu trên chiến trường tộc đàn, hắn phải đối mặt với rất nhiều nguy cơ, nhưng cho dù có chết thì vẫn sẽ được phục sinh bởi ba vị Chí Cao, thế nên cũng hoàn toàn không có cảm giác uy hiếp nào.
Đây là lần đầu tiên!
Từ lúc sinh ra đến bây giờ, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được sự uy hiếp mãnh liệt của tử vong!
Giờ khắc này, tâm trí của Hứa Cảnh Minh hiện lên hình ảnh của vợ, con gái và cha mẹ, v.v.. Bản năng sinh mệnh trong người hắn bắt đầu bộc phát dục vọng cầu sinh vô cùng mãnh liệt. “Không, mình không thể chết được! Không thể chết được!” Hứa Cảnh Minh với đôi mắt đỏ ngầu chỉ cảm thấy đầu mình như đang nổ ầm vang, đồng thời nảy sinh một loại phấn khích trước nay chưa từng có, cũng như có thể tư duy với tốc độ nhanh hơn bao giờ hết! Dưới sự tác động của dụng vọng cầu sinh, hắn không tiếc hết thảy mà khai thác tiềm lực của bản thân.
“Kết thúc rồi! Mau chết đi!” Con vượn khổng lồ gầy gò không chút lưu tình mà dùng cả hai tay để nện về phía Hứa Cảnh Minh, phảng phất như muốn giã nát hắn thành đống thịt nát.
Ẩm!!!
Song quyền giáng vào trung tâm hố sâu lúc nãy, nhưng Hứa Cảnh Minh đã kịp thời né tránh ngay khi đôi nắm đấm tựa như búa tạ kia đập xuống người mình.
“Hả?” Con vượn khổng lồ gầy gò kinh ngạc nhìn Hứa Cảnh Minh: “Hứng chịu một chưởng với sáu phần thực lực của ta, mà còn có thể giữ được tỉnh táo?”
Hứa Cảnh Minh đứng cách đó không xa, bốc lên từng đợt sóng trắng nóng rực màu trắng khắp toàn thân, nhìn về phía con vượn khổng lồ gầy gò với đôi mắt đỏ ngầu: “Cảm ơn ngươi đã giúp ta thực sự cảm nhận được…Uy hiếp của tử vong”
Cho dù lý luận có phong phú đến đâu, cho dù đắm chìm trong thế giới huyễn tưởng có bao nhiêu lần đi nữa, thì cũng không bằng trải nghiệm thực tế.
Đó chính là cảm giác run rẩy trong sâu thẳm sinh mệnh!
Bộ não như muốn nổ tung vậy! Tiềm lực ẩn sâu trong thân thể bùng nổ như một vụ nổ lớn của vũ trụ (big bang)!
Không cần quan tâm đến sức chịu đựng của thân thể, mà chỉ có một mục tiêu duy nhất sống sót! Để có thể sống sót, tiềm năng của sinh mệnh sẽ bùng phát đến giới hạn cao nhất! “Sinh mệnh đang run rẩy. Hứa Cảnh Minh nhắm nghiền hai mắt, cảm thụ cảm giác run rẩy trong sâu thẳm sinh mệnh, khiến cho thân thể chính mình tựa như một cái động không đáy mà điên cuồng bùng phát tiềm lực, cùng với gân cốt và cơ bắp toàn thân cũng đang không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn!
Ngay ngày đầu tiên giáng lâm đến thế giới này, Hứa Cảnh Minh đã phát hiện thân thể mỗi người ở đây đều ẩn chứa tiềm lực vô hạn, và điều duy nhất bản thân cần phải làm là khai thác tiềm lực đó.
Dùng sinh tử tới thúc ép, thật ra là phương pháp rất phổ biến.
Nhưng… Sự hiểu biết về sinh tử của Hứa Cảnh Minh khác với cảnh giới Sinh Tử trong “Bát Phương Đồ”.
Sau khi nắm được bí pháp cảnh giới Sinh Tử trong Bát Phương Đồ, hắn hiển nhiên sẽ kích phát được tiềm lực của thân thể này ở một trình độ càng sâu sắc hơn.
“Trong cảnh giới Sinh Tử của Bát Phương Đồ, mình nhất thiết phải bộc phát dục vọng cầu sinh đến một độ mạnh nhất, hơn nữa còn phải khống chế được nó! Lực lượng của dục vọng cầu sinh cũng sẽ trở thành một phần lực lượng của tâm linh”
Lúc này, Hứa Cảnh Minh mới hoàn toàn ý thức được: “Thân thể chứa đựng tâm linh, tâm linh điều khiển thân thể”
“Lực lượng tâm linh càng lớn mạnh, thì sẽ khai thác tiềm lực càng sâu hơn.
Lúc này, Hứa Cảnh Minh đang ở trong trạng thái tốt hơn bao giờ hết.
Con vượn khổng lồ gầy gò cười nhạo: “Đột phá vào thời khắc sinh tử sao? Cho dù có đột phá thêm nữa, thì ngươi cũng sẽ phải chết.
Một cú đạp tới nhanh như tia chớp.
Vù.
Con vượn khổng lồ gầy gò phảng phất thấy được thần điểu đang giương cánh bay lượn, để lại hàng nghìn hàng vạn tàn ảnh, khiến cho bàn chân của hắn đá thẳng vào khoảng không.
“Vậy mà có thể ảnh hưởng đến tâm linh của ta?” Con vượn khổng lồ gầy gò kinh ngạc: “Lực lượng tâm linh của ngươi đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi sao?”
Trước đó, Hứa Cảnh Minh có thể vận dụng “công pháp chiến đấu Tâm Thần Binh” để gây chấn động tâm linh của con vượn khổng lồ to lớn, nhưng lại không cách nào có thể ảnh hưởng đến con vượn khổng lồ gầy gò này. Nhưng lúc này…
Sau khi đạt tới cảnh giới Sinh Tử, lực lượng tâm linh đã trở nên mạnh mẽ hơn! Hắn thi triển “Thiên Ảnh Phi Hạc Thức”, đã ảnh hưởng đến đối phương.
1355 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận