Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 316: (Phần 3) Vòng đấu loại khắc nghiệt (2)

Xuất hiện kẻ nào đập chết kẻ đó!
Từng kẻ một hóa thành hư ảo!
Nếu xuất hiện dăm ba kẻ thì nện như vuốt hổ đập chết liên tiếp dăm ba kẻ.
“Theo thông tin mà chúng tôi được biết, các sát thủ ảo đều có trình độ ngang bằng với tuyển thủ cấp bốn! Hơn nữa, chiến lực của bọn họ sẽ liên tục tăng lên theo thời gian.”
Nữ dẫn chương trình nói: “Hiện tại chỉ còn hơn ba trăm cao thủ trên sân, bọn họ đều là những tuyển thủ hàng đầu nổi tiếng của các quốc gia. Tốc độ bị loại hiện tại rất nhanh.”
“Sát thủ tới quá nhanh.”
Mặc dù Vương Di đã đạt tới cực hạn cấp bốn và kỹ năng bắn cung nhanh vô cùng thượng thừa, liên tục hạ gục sát thủ. Nhưng về sau, những sát thủ này lại được trang bị khiên, áo giáp hạng nặng, chỉ để hở mỗi đầu.
Phạm vi quá nhỏ! Chỉ hơi sai sót một chút thôi là đã bị áp sát tới gần.
“Phụt.”
Một ánh đao xẹt qua người Vương Di.
Vương Di bị loại.
...
...
“Không ổn rồi.”
Trong quá trình chiến đấu cam go, Dương Thanh Thước càng ngày càng tiêu tốn sức lực. Khi đối đầu với năm sát thủ bao vây tấn công cùng một lúc, Dương Thanh Thước đã ngăn cản hết sức khó khăn rồi, thế mà lại xuất hiện thêm ba sát thủ nữa, tổng cộng tám sát thủ… Có kẻ giỏi dùng ám khí, có kẻ giỏi dùng vũ khí nặng, có kẻ giỏi ám sát, tất cả cùng bao vây tấn công, Dương Thanh Thước bị tiêu diệt trong chớp mắt.
...
...
Trên sân chỉ còn 103 người, và con số này vẫn đang tiếp tục giảm. Các cao thủ hàng đầu người Trung Quốc như Hùng Thiên Sơn, Cao Sùng lần lượt bị loại.
“Nhất định phải cố gắng chống đỡ, cố gắng chống đỡ.”
Lý Văn Tú cầm cặp rìu bát quái, nỗ lực tiêu diệt kẻ địch, thân pháp nhanh nhẹn như ma quỷ.
Chỉ có tiêu diệt thật nhiều mới giảm thiểu số lượng kẻ địch.
Nhưng chiến lực của các sát thủ càng ngày càng mạnh! Người thấp nhất cũng có trình độ của tuyển thủ cấp bốn phổ thông, hơn nữa số lượng lại cực đông, bọn họ phối hợp với nhau và tạo thành mối uy hiếp lớn.
“Ầm ầm.”
Hai sát thủ cầm khiên va chạm với Lý Văn Tú, gây ảnh hưởng tới thân pháp của Lý Văn Tú. Hai sát thủ khác phóng ám khí đồng thời, Lý Văn Tú tránh né qua cơn hiểm nghèo, lại có thêm ba sát thủ khác áp sát tấn công!
Cặp rìu bát quái của Lý Văn Tú cứa cổ được hai sát thủ nhưng ngực hắn đau nhói! Một cây mâu dài đâm xuyên ngực hắn.
“Không…”
Lý Văn Tú rất không cam lòng nhưng cơ thể vẫn cứ thế hóa thành hư ảo.
Khoảnh khắc hắn bị đào thải, số lượng tuyển thủ trên sân từ 93 xuống còn 92.
Những người yếu nhất trong số những người vẫn còn bám trụ lại được đều là cao thủ cực hạn cấp bốn!
“Lý Văn Tú!”
“Không…”
“Sao lại như vậy được?”
Rất nhiều công dân Thái Lan ôm đầu, không dám tin vào cảnh tượng trước mắt này.
Cao thủ mạnh nhất Thái Lan của họ, cũng là cao thủ duy nhất của Thái Lan có thể kiên trì lâu nhất trên sân đấu vòng loại, hắn cuối cùng đã ngã xuống, cách khoảng cách vào được top 32 người vẫn còn rất xa.
Sau khi rất nhiều cao thủ hàng đầu trên phạm vi toàn cầu đều kẹt ở cực hạn cấp bốn, thì sự chênh lệch chủ yếu thuộc về khả năng thực chiến! Cùng là “cực hạn cấp bốn” nhưng mỗi người có khả năng phát huy thực lực của bản thân khác nhau.
“Hiện tại còn lại một trăm người, Nhật Bản chúng ta chỉ còn lại Miyagawa Akira và Kiyori Toichi phải không?”
“Việc cạnh tranh để có tên trong top 32 người thực sự khốc liệt.”
Tất cả người dân ở các quốc gia đều hết sức căng thẳng.
Ông cụ Hứa, Hứa Hồng, Đới Thông Đạt, Đới Hiểu Thanh, Vương Di, Lê Miểu Miểu và đông đảo tuyển thủ bị loại đã về tới khán đài của phòng phát sóng trực tiếp.
“Với những người thực lực yếu hơn như chúng ta thì vòng đấu loại của cuộc thi Võ thuật thế giới lần này giống một ngày lễ long trọng, mọi người tới tham dự cuộc vui.”
Đới Thông Đạt cảm khái nói: “Tuy nhiên, đối với các cao thủ cực hạn cấp bốn, đây thực sự là cuộc cạnh tranh khốc liệt.”
“Ừm.”
Hứa Hồng gật đầu: “Thế giới ảo đã chính thức mở cửa hơn mười tháng, hàng trăm người đạt tới cực hạn cấp bốn, nhưng chỉ có 32 người trong số đó được chọn vào vòng thi đấu chính! Đối với các cường giả cực hạn cấp bốn, thì đây đích thị là một cuộc cạnh tranh tàn khốc.”
Lê Miểu Miểu, Đới Hiểu Thanh cũng đều đồng tình. Trình độ của bọn họ chênh lệch quá xa, cho nên nên mới có thể tham gia một cách vui vẻ, thử trải nghiệm cường độ của vòng đấu loại.
“Chị không lọt vào nổi top 100 luôn.”
Vương Di lắc đầu.
“Chị Di, thần tiễn thủ vốn chịu nhiều bất lợi mà.”
Đới Hiểu Thanh an ủi.
Vương Di nhìn màn hình trực tiếp: “Không phải, chỉ có thể nói là do chị chưa đủ mạnh. Hiện tại còn hơn sáu mươi người trên sân, trong đó vẫn có ba thần tiễn thủ đấy thôi?”
Người dẫn chương trình và các khách mời cũng đang thảo luận về thần tiễn thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận