Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 305: (Phần 3) Thực lực ở đời thực (2)

“Kiểm soát thân thể đạt đến mức chính xác tuyệt đối là việc vô cùng tinh vi.”
Hứa Cảnh Minh ra ngoài chạy một chút để làm quen với thực lực của bản thân trong đời thực. Tuy hệ thống thế giới ảo gần như giả lập hiện thực với tỷ lệ 100%, nhưng hắn vẫn cần làm quen ngoài đời thực một chút.
Hắn không thể chiến đấu trong đời thực, vậy thì chạy bộ một chút vậy.
Trong lúc chạy bộ, hắn cũng quan sát bốn phía xung quanh, cẩn thận lắng nghe mọi nơi để tránh làm phiền người khác trong lúc luyện tập.
“Về thôi!”
Hứa Cảnh Minh chạy ngược trở về phía dòng sông Trường Giang cuồn cuộn. Với tốc độ hiện tại cùng với khả năng kiểm soát cơ thể cực kỳ mạnh mẽ của hắn, mặt sông chẳng khác gì mặt đất.
Hứa Cảnh Minh có thể thoải mái mượn điểm tựa, đạp lên mặt sông cũng giống y như đạp lên mặt đất, hắn chạy một mạch trở về với tốc độ siêu nhanh, đi theo đường cũ trở về nhà.
Gần đây, Hứa Cảnh Minh rất thích rèn luyện bằng cách “chạy bộ” như thế này, mỗi buổi tối đều chạy một vòng.
“Tích!”
Một làn sóng vô hình bao phủ toàn bộ tinh cầu Trái Đất.
“Thành phố Minh Nguyệt, con người di chuyển, tốc độ cao nhất là 212 mét một giây, xác định là Hứa Cảnh Minh người Trung Quốc.”
Hệ thống an toàn toàn cầu của Trái Đất ngay lập tức xác định thân phận của Hứa Cảnh Minh. Trong hệ thống an toàn vốn chỉ đưa ra một thông báo, không phải cảnh báo.


Thành phố Tân Hải.
Bàng Quân đang nằm trên giường, chợt tháo mũ trò chơi ảo xuống, đi xuống phòng khách tầng dưới. Cậu ta lập tức nhìn thấy một người phụ nữ đang xem tiết mục trên quang ảnh.
“Mẹ.”
Bàng Quân bước tới, ánh mắt có vẻ lo lắng: “Rốt cuộc cha làm sao vậy? Đã gần nửa năm rồi, cha vẫn cứ ở lì trong mật thất, không chịu ra ngoài sao?”
Trong nhà Bàng Quân có một mật thất chuyên biệt chứa một hình cầu lơ lửng, đó là thiết bị để cha của Bàng Quân đăng nhập thế giới ảo.
Gần nửa năm qua, cha chưa từng bước ra khỏi mật thất một thời một khắc nào!
“Con cũng đã tìm cha trong thế giới ảo, nhưng cha đã tạm đóng tất cả kênh truyền tin, con hoàn toàn không có cách nào liên lạc với cha.”
Bàng Quân hơi lo lắng: “Liệu có phải là cha xảy ra chuyện gì rồi không?”
Người phụ nữ mỉm cười nói: “Yên tâm đi, cha con có chuyện quan trọng, có lẽ phải nửa năm đến một năm nữa mới xong, ông ấy từng dặn dò chúng ta không cần lo lắng.”
Bàng Quân gật đầu.
Tít!
Bỗng nhiên có một âm thanh vang lên.
Người phụ nữ và Bàng Quân đều tỏ ra mừng rỡ, họ lập tức đứng dậy và đi về phía một cánh cửa màu xám bạc được làm bằng vật liệu bền vững, không thể phá hỏng bằng ngoại lực.
Toàn bộ mật thất được xây dựng hoàn chỉnh, phát ra ánh sáng màu bạc mê người. Có thể nói, căn mật thất này là một trong những khu vực an toàn nhất trên Trái Đất. Cho dù là bom Hydro với sức công phá tương đương hàng trăm triệu tấn cũng không thể làm căn mật thất này sứt mẻ dù chỉ một chút.
Lúc này đây, cánh cửa mật thất bật mở, Bàng Trạch bước ra ngoài, sắc mặt có chút mệt mỏi.
“Cha.”
Mắt Bàng Quân đỏ hoe.
“Dạo này bận quá, không sao đâu.”
Bàng Trạch cười nói.
“Trước đây, ngày nào cha cũng offline, cho dù thực sự rất bận, cha cũng chỉ ở trong mật thất dăm ba ngày.”
Bàng Quân lo lắng nói: “Nhưng lần này đã sắp tròn nửa năm.”
Người phụ nữ cũng hỏi: “Xảy ra chuyện gì à?”
“Bị vấp ngã một cú đau.”
Bàng Trạch gật đầu, cau mày nói: “Đây xem như là cú ngã nặng nhất của anh trong vòng mười năm trở lại đây! Nhưng kết quả cũng khá ổn.”
“Vấp ngã à?”
Người phụ nữ lo lắng, bà biết rất rõ chồng bà đang gánh trên người trách nhiệm nặng nề cỡ nào.
Bàng Trạch an ủi: “Vấp ngã cũng là một chuyện tốt, vấp ngã một lần thì khôn hơn một chút. Dù vấp ngã nặng nề hơn nữa, anh cũng có thể rút ra được nhiều bài học kinh nghiệm hơn.”
Cả gia đình ngồi xuống, bữa tối phong phú đã được chuẩn bị sẵn sàng.
“Cha, cha từng bảo con tìm hiểu về cuộc đời của Trình Tử Hào, tiếp theo là của Phương Ngu. Hồ sơ cuộc đời của Trình Tử Hào, cha đã cho con 50 điểm. Còn về hồ sơ cuộc đời của Phương Ngu, con đã gửi mail cho cha từ lâu, nhưng mãi vẫn không thấy cha chấm điểm, cũng không nói gì với con.”
Bàng Quân nói.
“À…”
Dạo này Bàng Trạch bận rộn công việc của nền văn minh vũ trụ, đến giờ mới nhớ tới khóa học của con trai.
“Ăn tối xong, cha sẽ nói một chút về Trình Tử Hào và Phương Ngu cho con nghe.”
Bàng Trạch nói ra. Lúc này, phần lớn tâm trí của ông vẫn còn đang suy nghĩ đến sự việc xảy ra trong mạng thế giới ảo.
Tại không gian cá nhân của Bàng Trạch trong thế giới ảo.
“Trước tiên để cha xem thử xem phân tích và nhận xét của con về cuộc đời của Phương Ngu.”
Bàng Trạch đọc câu trả lời của con trai, lật vài tờ đọc rồi khẽ lắc đầu, ngẩng đầu nhìn con trai: “Con cho rằng tiền đồ của Phương Ngu thiếu triển vọng, hắn không thể vào được top mười cao thủ mạnh nhất Trung Quốc à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận