Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1276: (Phần 10) Quyết tâm chiến thắng (1)

Số lượng điểm báo danh trong toàn bộ thành phố Trung Tâm Thế Giới vẫn nhiều như xưa, nhưng số lượng người báo danh lại ít hơn rất nhiều so với giải đấu đầu tiên sau khi 500 vạn sinh mệnh Cao Duy giáng lâm.
“Chẳng có bao nhiêu người đến báo danh” Hứa Cảnh Minh nhìn điểm báo danh không một bóng người. “Ta muốn báo danh”
Hứa Cảnh Minh bước đến.
Hai nhân viên báo danh nhìn thấy Hứa Cảnh Minh, đôi mắt liền sáng lên.
“Cảnh Minh tiên sinh”
“Cảnh Minh tiên sinh, ngươi cuối cùng cũng đến báo danh rồi! Rất nhiều khán giả muốn nhìn thấy ngươi trên sân thi đấu đó. Hai nhân viên vô cùng nhiệt tình hỗ trợ Hứa Cảnh Minh đăng ký báo danh.
Bọn họ vẫn luôn phụ trách việc này, thế nên hiểu rất rõ về những cường giả tiếng tăm lẫy lừng trong thế giới Vạn Tộc.
Trong giải đấu đầu tiên sau khi 500 vạn sinh mệnh Cao Duy giáng lâm, chín cường giả của các chủng tộc nhỏ yếu lọt vào lượt thi đấu chính thức đều đạt được danh tiếng rất lớn, chỉ là trong những giải đấu sau này, hầu hết chín người đó đều không tiếp tục tham gia.
Hứa Cảnh Minh rời đi ngay sau khi báo danh thành công.
“Mau nhìn kìa, là Cảnh Minh của Nhân tộc.
“Hắn ta thế mà lại đến báo danh?” Ba tên cường giả cùng nhau đến báo danh, nhìn thấy được Hứa Cảnh Minh, liền bắt đầu nhỏ giọng thảo luận.
Hứa Cảnh Minh trong thế giới Vạn Tộc có uy vọng rất lớn, như thể là ngôi sao vậy.
“Cảnh Minh của Nhân tộc?” Một cường giả Nghĩ tộc có chiều cao khoảng 30cm đang đứng tại một góc đường phía xa, lạnh lùng nhìn Hứa Cảnh Minh đang bước ra khỏi điểm báo danh: “Không ngờ mình lại đụng phải Cảnh Minh của Nhân tộc trong lần đầu tiên tham gia Đấu Trường Vạn Tộc.
“Thế nhưng, quán quân lần này chính là ta. Nghĩ tộc Haverten nói thầm.
Hắn ta không ra tay thì thôi, một khi ra tay thì đã phải chắc chắn.
Thời gian từng ngày trôi qua, chớp mắt đã đến ngày đấu vòng loại.
Trong tịnh thất, Hứa Cảnh Minh ngồi khoanh chân, tâm cảnh biến ảo khôn lường.
“Sau hơn năm ngàn năm kể từ khi 500 vạn sinh mệnh Cao Duy giáng lâm thế giới Vạn Tộc, quán quân đầu tiên là cường giả Hỏa Long Duệ “Lôi Giác Sơn”, quán quân thứ hai là Thần Điểu Kim Diễm, quán quân thứ ba là nhà vua của Sơn Ma tộc. Trong số năm người đứng đầu tại giải đấu đầu tiên, có ba người thành công đoạt được hạng nhất, hai người còn lại là Cự Viên Vương cụt tay và cường giả Vũ Hổ tộc đã chết trong giải đấu.
Năm tuyển thủ đứng đầu giải đấu đầu tiên đều rất không bình thường, bọn họ hoặc là giành được hạng nhất, hoặc là đã chết.
“Quán quân thứ tư là cường giả Độc Long tộc, quán quân thứ năm lại là cường giả Hải Hổ tộc có chiều cao hơn năm mét. Ở giải đấu thứ năm, thực lực của mình ước chừng chỉ có thể đứng hạng ba hoặc hạng tư”
Với trình độ có thể sánh ngang với hạng ba hạng tư ở giải đấu lần trước, Hứa Cảnh Minh lại có bước đột phá triệt để sau một ngàn năm, hắn cảm thấy có hy vọng giành được hạng nhất kỳ này, thế nên đã quyết định tới dự thi.
“Giải đấu thứ sáu này rất phù hợp với mình, thế nên mình bắt buộc phải tham gia. Một khi kéo dài quá lâu, thì những chủng tộc siêu nhỏ liền muốn ló đầu vươn lên” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Mặc dù chủng tộc siêu nhỏ như Nghĩ tộc, Phong tộc đã trì hoãn sự lão hóa, nhưng cũng chỉ có hơn vạn năm tuổi thọ, mà một khi bọn họ đạt tới thời kỳ đỉnh phong… Mình sẽ rất khó đấu lại”
Khi mọi người đều có cấp bậc tương đương nhau, kẻ nào có hình thể càng nhỏ, thân thể càng cứng cỏi, thì càng có ưu thế khi chiến đấu chính diện.
Khi cường giả Nghĩ tộc cao 20 centimet có cùng cấp bậc với Sơn Ma tộc cao hơn 60 mét, thì mức độ dày đặc và cứng cỏi của thân thể sẽ đáng sợ đến cỡ nào chứ?
Cho nên khi mọi người đều đạt tới giai đoạn đỉnh phong, những kẻ có hình thể càng nhỏ thì sẽ càng cường đại! Tuy nhiên, bọn hắn cũng có tuổi thọ rất ngắn, chỉ duy trì thực lực đỉnh phong thêm mấy ngàn năm, thế nên có rất ít cơ hội.
“Lần này, mình nhất định phải nắm lấy cơ hội. Hứa Cảnh Minh còn nhớ rõ năm lần so tài trước đó đã có bao nhiêu cường giả chết ở trên sân thi đấu.
Đặc biệt là vòng thi đấu chung kết, chính là lượt thi đấu được tiến hành theo vòng tròn dành cho năm tuyển thủ đứng đầu, và cũng là thời điểm gần kề nhất với “Hạng nhất Vạn Tộc”. Khi đó, năm cường giả đứng đầu sẽ hoàn toàn cược mạng, nên rất dễ dàng tử vong.
“Sắp tới thời gian rồi”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy đi ra tịnh thất, một mình rời khỏi trang viên Cảnh gia, đi bộ về phía sân đấu vòng loại.
Điểm tập trung của vòng loại.
Hứa Cảnh Minh dựa ở góc tường, nhìn dàn tuyển thủ lít nha lít nhít ở đằng xa, thoạt nhìn đã đếm được mấy trăm nghìn người.
“Trái lại có thêm không ít dân bản địa” Hứa Cảnh Minh liếc mắt một cái, là có thể phân biệt một hai. Dù sao thì cũng đã hơn năm ngàn năm trôi qua, những người vẫn dừng lại ở cấp 50 đương nhiên đều là dân bản địa. “Các quán quân trong năm giải đấu trước đó đều mở bán công khai công pháp luyện thể của mình. Ngoài ra, những sinh mệnh Cao Duy khác cũng lần lượt truyền bá một số lượng lớn công pháp luyện thể… Thế nên thực lực trung bình của người dân thế giới Vạn Tộc cũng đang dần dần tăng lên” Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Có lẽ sự tồn tại vĩ đại đó bắt chúng ta tới đây, chỉ vì muốn làm phong phú thế giới này, để thế giới này có càng nhiều công pháp luyện thể”
Hơn 500 vạn sinh mệnh Cao Duy đến từ rất nhiều mảnh cương vực, và có nhiều trải nghiệm trưởng thành khác nhau, vậy nên đều có tâm linh, trí tuệ và các phương diện khác vượt xa so với dân bản địa có tuổi thọ ngắn ngủi. Bọn họ tự nhiên có thể sáng tạo những công pháp luyện thể trong thế giới Vạn Tộc đạt đến trình độ nhất định chỉ trong thời gian ngắn.
Nhưng trong số hơn 500 vạn sinh mệnh Cao Duy, thì cực ít cực ít người có thể sống sót đi ra ngoài, những người còn lại thì đều phải chết.
1133 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận