Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 107: Công khai đội (1)

“Tổng giám đốc Điền.”
Tôn Lạp ngừng luyện cung tiễn, nhìn thanh niên tóc bạch kim ở cửa sổ ở góc.
“Vương Di đã xác nhận đội ngũ.”
Người tóc bạch kim nói.
“Cô ấy xác nhận rồi sao? Muốn gia nhập chiến đội Kim Bằng chúng ta sao ?”
Tôn Lạp lập tức hỏi, trong lòng hắn cảm thấy hơi lo lắng. Mặc dù vị trí dự bị vẫn nhận đủ lương, nhưng nếu được chính thức tham gia giải đấu cúp Hỏa Chủng, hắn sẽ có thể thu hút sự chú ý của mọi người, gầy dựng độ nổi tiếng và nhận tiền thưởng từ khán giả.
“Cô ấy từ chối chúng ta.”
Người thanh niên tóc bạch kim nói: “Không chỉ chúng ta mà cô ấy còn từ chối mọi lời mời từ bốn tập đoàn lớn khác.”
“Ồ?”
Tôn Lạp thở phào nhẹ nhõm, sau đó cũng tò mò hỏi: “Cô ấy gia nhập đội nào vậy?”
“Cô ấy sẽ chính thức công bố vào 8 giờ tối nay.”
Người thanh niên tóc bạch kim nói: “Kệ cô ta, cậu bây giờ sẽ là Thần Tiễn Thủ chính thức của đội chúng ta. Hãy phát huy thực lực của mình tại giải đấu cúp Hỏa Chủng.”
Tôn Lạp tự tin nói: “Tổng giám đốc Điền, đến lúc đó hãy xem tôi thể hiện.”
Thanh niên tóc bạch kim gật đầu rồi tắt máy.
“Ha ha ha… Tôi đã nói rồi, Vương Di là streamer có độ nổi tiếng thuộc top ba trên nền tảng quan sát chiến đấu, đồng thời là nữ Thần Tiễn Thủ mạnh nhất trong nước. Làm sao tổng giám đốc Điền có thể dễ dàng mời cô ấy được chứ.”
Tôn Lạp cười đắc ý: “Mọi thứ đều nằm trong dự đoán của mình.”
“Nhưng Vương Di đã thẳng thừng từ chối lời mời của cả năm tập đoàn lớn. Vậy cô ấy gia nhập đội nào?”
Tôn Lạp tò mò: “Lúc 8 giờ tối nay, mình sẽ đến phòng phát sóng trực tiếp của cô ấy xem một chút.”
……
8 giờ tối.
Tôn Lạp tiến vào phòng phát sóng trực tiếp của Vương Di trên nền tảng quan sát chiến đấu.
Tôn Lạp ngồi trên khán đài, chứng kiện lượng người xem đông nghịt trên khán đài, hắn không khỏi kinh ngạc: “Độ nổi tiếng của Vương Di quả thật là đáng sợ, buổi phát sóng thông báo về chiến đội mà cô ấy gia nhập đã vượt quá một ngàn vạn người xem trực tiếp! Đây chính là thực lực của streamer thuộc top ba sao? Độ nổi tiếng của mình sao lại thấp như vậy?”
“Xét về thực lực thì mình không tệ, cũng chẳng biết vì sao lại không thể nổi tiếng.”
Tôn Lạp vừa ghen tị vừa bất lực.
Không phải cứ thực lực mạnh là đồng nghĩa với mức độ nổi tiếng cao.
Ví dụ Dương Thanh Thước, hắn chuyên tâm quản lý phòng phát sóng trực tiếp của mình, cũng có thể khiến cho khán giả cười vui vẻ. Trên bảng xếp hạng của Vương Tiên Cô, Dương Thanh Thước cũng nằm trong top 100 cao thủ của Trung Quốc. Nhưng khán giả vào xem hắn phát sóng trực tiếp chỉ có mấy ngàn người, tối đa cũng chỉ hơn một vạn.
So với Vương Di… Chênh lệch gấp một ngàn lần!
Ngoài ra, độ nổi tiếng của Tôn Lạp còn kém hơn nhiều so với Dương Thanh Thước. Nguyên nhân chính là do hắn phát sóng trực tiếp quá nhàm chán, không có tài ăn nói, khuôn mặt cũng không đẹp trai, nên sức hấp dẫn của hắn dĩ nhiên cũng thấp hơn rất nhiều.
“Như đã thông báo trước đó, tôi sẽ công khai đội mà mình tham gia vào lúc 8 giờ tối nay.”
Vương Di hiện đang mặc một chiếc áo choàng màu xanh được đặt may riêng, trên áo có hoa văn màu đỏ hồng, cô cười chỉ vào bộ quần áo trên người: “Trang phục mà tôi đang mặc chính là đồng phục của chiến đội hiện tại của tôi.”
“Đồng phục đội?”
“Đây cũng không phải đồng phục của một trong những đội ngũ nổi tiếng nhất?”
“Đồng phục của đội này thật đẹp.”
Khán giả bàn luận sôi nổi, thậm chí còn suy đoán tên đội.
Vương Di cười nói: “Bây giờ, chúng ta hãy cùng chào đón năm người đồng đội của tôi!”
Ái chà!
Năm bóng người đồng thời xuất hiện bên cạnh Vương Di!
Dáng người cùng dung mạo tuyệt đẹp “Lê Miểu Miểu”, khí thế trầm ổn “Hứa Cảnh Minh”, nét đẹp thanh tú “Dương Thanh Thước”, đẹp trai tiêu sái “Hành Phương”, cao to cường tráng “Lưu Xung Viễn”, cả năm người đều mặc một bộ đồng phục giống nhau.
“Là Miểu Miểu!”
“A a a, Miểu Miểu!”
Nhiều khán giả đã thốt lên đầy phấn khích. Lê Miểu Miểu cũng có hơn ngàn vạn fan hâm mộ trung thành. Mặc dù Hứa Cảnh Minh cũng có rất nhiều người theo dõi, nhưng bọn họ đều là những người hâm mộ qua đường.
“Miểu Miểu, một người chơi ở Diệu Nhật cấp thấp nhất cũng có thể tham gia chiến đội?”
“Đối với thành viên dự bị, người đó tối thiểu phải ở cấp Diệu Nhật.”
“Kia là Hứa Cảnh Minh!”
“Trong trận chiến cấp Thần đầu tiên, Hứa Cảnh Minh là tuyển thủ tỏa sáng nhất, nhưng sau đó cũng dần trở nên tầm thường. Ba người còn lại có Hành Phương và Dương Thanh Thước, độ nổi tiếng tầm trung. Người đàn ông cao to đó là ai? Sao chưa từng thấy qua?”
“Lưu Xung Viễn! Hắn cũng là một cao thủ cấp Thần, chỉ là ít nổi tiếng hơn.”
Khán giả bàn tán sôi nổi.
Vương Di cười nói: “Người này chắc mọi người cũng biết rồi. Cô ấy là một ca sĩ tài năng, đồng thời cũng là thần tượng của tôi… Miểu Miểu!”
“Thật vinh dự khi được trở thành người quản lý của đội.”
Lê Miểu Miểu mỉm cười nói với khán giả: “Tôi cũng kiêm luôn vị trí dự bị của đội.”
“Bốn người này là tuyển thủ chủ lực của đội chúng tôi.”
Vương Di bước tới thành viên đứng gần nhất, cô nhanh chóng giới thiệu: “Người có thân hình lực lưỡng này là Lưu Xung Viễn; vị đẹp trai nhất chính là Hành Phương; còn đây là Dương Thanh Thước, thành viên nhỏ tuổi nhất trong đội; Còn vị này chính là… Hứa Cảnh Minh, đội trưởng anh minh thần võ của chúng tôi.”
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận