Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 826: (Phần 7) Minh trong Minh Thiên (2)

Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng cao lớn vô cùng kinh ngạc: “Chỉ một lần chạm tay, liền chết ngay tức khắc sao?”
“Ngục tộc bọn ta chuyên sử dụng binh khí để chiến đấu ở cự ly ngắn, cho nên việc đụng chạm thân thể là chuyện hết tức bình thường! Nhưng tại sao Tùng Phụng vừa mới bị chạm vào người, thì thân thể lập tức phân rã vào hư không?”
Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng cao lớn cảm thấy lạnh toát cả người.
Vù vù!
Hứa Cảnh Minh đột nhiên xuất hiện ở gần hắn ta.
Dưới sự áp chế của hào quang, sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng cao lớn không thể dịch chuyển tức thời, chỉ đành cố hết sức tránh né.
Phập!
Hứa Cảnh Minh không hề che giấu thực lực, đâm ra một nhát thương nhanh như tia chớp, tốc độ nhường này cũng là cực hạn của hắn ta!
Dưới sự kết hợp của lực lượng áp chế kinh khủng và nhát thương nhanh đến cùng cực kia, tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc rốt cuộc cũng đã bị đâm trúng, ngay thời điểm đó, hàng chục sợi tơ sặc sỡ tự nhiên xuyên vào bên trong cơ thể của hắn ta ngay tại điểm chạm vào của mũi thương.
Sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng cao lớn cũng tan rã, biến mất trong hư không.
Cứ như vậy, Hứa Cảnh Minh đã giết hai tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc, nhưng hắn cũng không hề cảm thấy đắt ý chút nào.
Trong tình huống một đấu ba, hắn còn cần phải dùng đến một chút mưu kế. Nhưng trong trường hợp một chọi hai như thế này? Hắn chỉ cần giết trước một tên, sau đó tiếp tục đuổi giết tên còn lại là được, rất đơn giản!
Chiến Y Nguyên Sơ được đánh số có tính năng phòng thủ rất mạnh mẽ, các đối thủ cùng cấp căn bản không thể tác động đến hắn được. Ngược lại, hắn cũng chỉ cần chạm nhẹ vào đối thủ, thì đối thủ sẽ phải bỏ mạng ngay tức khắc. Trừ phi ….. đối thủ có biện phán chống lại sự xâm nhập của Chiến Y Nguyên Sơ số 9.
“Hành tinh Tàm Du.” Hứa Cảnh Minh quan sát bên dưới: “...vẫn như cũ, nhưng con người đã không còn.”
“Sinh mệnh tiến hóa càng cường đại, là để có thể tàn phá càng mạnh mẽ hay sao?”
Tiếng thở dài của Hứa Cảnh Minh văng vẳng trong bầu trời đêm, sau đó hắn rời khỏi bầu trời này.
…….
Ngay khi Hứa Cảnh Minh vừa quay trở lại hệ hằng tinh của ngôi sao Quý Thủy, hắn liền nhận được một tin nhắn từ viện nghiên cứu Nguyên Sơ.
“Theo báo cáo thống kê, phân đội sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc cướp bóc liên minh sao An Tô lần này đã tổn thất hơn 30%, thậm chí thủ lĩnh của phân đội này cũng đã bị giết. Vì lẽ đó, phân đội này rất có khả năng sẽ lựa chọn rút lui. Các người trấn thủ thân mến, mọi người đã làm việc chăm chỉ rồi!”
Thông tin này khiến Hứa Cảnh Minh vô cùng nhẹ nhõm.
Nếu Ngục tộc chủ động rút lui, thì những hành tinh còn lại trong liên minh sao An Tô sẽ tạm thời được an toàn.
“Mình cần phải mạnh tay chém giết, bọn hắn nhất định sẽ sợ hãi mà chịu rút lui.” Hứa Cảnh Minh khẽ nói.
“Đội trưởng chết rồi? Đám người Tùng La chết rồi? Tùng Phụng và tên kia cũng chết?”
“Đợt cướp bóc thứ hai chỉ mới bắt đầu, tại sao lại nhiều người chết như thế?”
“Lực lượng trấn thủ liên minh sao An Tô lợi hại như vậy sao?”
“Rút lui!”
Tuy các sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc không có cách nào liên lạc với nhau, nhưng vẫn có thể xác định cái chết của đồng đội thông qua tín hiệu.
Thông thường, bọn hắn sẽ tiến hành hoạt động cướp bóc trong vòng mười mấy ngày liên tục, gây ra một trận gió tanh mưa máu trong một liên minh sao bất kỳ. Với thiên phú về phương diện không gian và đủ loại thủ đoạn chạy trốn của Ngục tộc, Nhân tộc cũng không có biện pháp chặn giết bọn hắn một cách triệt để.
Mặc dù thỉnh thoảng Ngục tộc cũng sẽ có thương vong, nhưng có đôi khi Nhân tộc mới là bên chịu tổn thất.
Nhưng lần này, bọn họ chỉ mới tiến hành hai đợt hành động, mà 7 sinh mệnh Bản Nguyên trong phân đội đã phải bỏ mạng, bao gồm cả đội trưởng – người đang ở cấp mười, vậy nên tình huống lần này quả thực rất hiếm thấy.
“Rút lui!”
Mười hai sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc còn lại đều lựa chọn rút lui, nhanh chóng leo lên phi thuyền không gian rồi quay về lãnh thổ quê hương.
Tuy nhiên, những tổn thất lần này của Ngục tộc đã nằm trong dự đoán của rất nhiều người, bởi vì liên minh sao An Tô đã có thêm hai người trấn thủ lợi hại là “Giản tiên sinh” và “người sở hữu Chiến Y Nguyên Sơ được đánh số”. Thậm chí, hiệu suất chặn giết của “Hứa Cảnh Minh” – người sở hữu Chiến Y Nguyên Sơ được đánh số có tính năng phòng thủ mạnh mẽ nhất của viện nghiên cứu Nguyên Sơ – còn cao hơn Giản tiên sinh rất nhiều.
Cũng bởi vì Hứa Cảnh Minh có hiệu suất chiến đấu rất cao, nên mặc dù hắn chỉ mới đột phá thành sinh mệnh Bản Nguyên cấp 9 không lâu, liền được điều động tới nơi đây.
Nếu hắn càng mạnh mẽ, càng có nhiều kinh nghiệm, thì có lẽ sẽ bị phái tới chiến trường “Thần tộc Hư Không”!
……..
Đêm tối qua đi, mặt trời xuất hiện.
Tia nắng ban mai nhàn nhạt chiếu rọi khắp căn phòng, Hứa Cảnh Minh vẫn đang nhìn chăm chú vào những công thức chi chít dày đặc trên quang ảnh. Sau khi trải qua những chuyện vừa qua, hắn càng chăm chú học tập tri thức.
Thiếu niên “Thu Thanh Kha” vừa mới tỉnh giấc, liền đi tới cửa phòng. Cậu ta phát hiện cửa không đóng, chợt trông thấy ông chú đang nhìn vào quang ảnh.
“Ông chú này thức trắng đêm sao?” Thu Thanh Kha thầm nghĩ, sau đó nhẹ nhàng gõ cửa.
Hứa Cảnh Minh nhìn hắn, mỉm cười: “Dậy rồi?”
“Cảm ơn hôm qua chú cứu tôi!” Thu Thanh Kha cúi người nói.
“Không có gì.” Hứa Cảnh Minh nói.
Đáng tiếc, hắn không có cách nào giải cứu những người dân ở hành tinh Khủng Ngư và hành tinh Tàm Du.
Ngay cả ba vị Chí Cao, những nhân vật cường đại hàng đầu trong tộc đàn nhân loại, thì cũng phải chăm chú phấn đấu ở không gian cấp cao, cố gắng hết sức để tăng cường thực lực của bản thân, đồng thời khiến cho kẻ địch sợ hãi.
“À, cậu về nhà được rồi đấy.” Hứa Cảnh Minh nói: “Chắc là tập đoàn Tra La không có lòng dạ nào đối phó với cậu đâu.”
“Không còn lòng dạ nào đối phó với tôi ư?” Thu Thanh Kha thắc mắc.
“Cậu về tra trên mạng là biết.” Hứa Cảnh Minh nói.
Thu Thanh Kha gật đầu nói: “Tôi xin phép đi trước!”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, tiếp tục nhìn quang ảnh.
“Chú à.” Thu Thanh Kha lại lên tiếng.
Hứa Cảnh Minh nhìn cậu ta.
Còn chưa đi?
“Tôi còn chưa biết chú tên gì?” Thu Thanh Kha nhìn Hứa Cảnh Minh.
“Minh.” Hứa Cảnh Minh nói: “ Minh trong Minh Thiên.” (Ánh sáng ngày mai)
“Chú Minh, cảm ơn chú!” Thu Thanh Kha cúi người cảm ơn, lập tức vội vàng chạy đi.
Khi xuống lầu, Thu Thanh Kha còn lẩm bẩm: “Quang ảnh của chú Minh toàn là công thức toán học, không có bất kỳ kí tự nào, ngay cả mình nhìn vào cũng cảm thấy đau đầu vô cùng… Xem ra, chú Minh là một học giả rất lợi hại!”
Thu Thanh Kha đi ra ngoài, vừa đi vừa ấn vào quang ảnh trên đồng hồ, xem thông tin bên trên.
“Ôi!”
Thu Thanh Kha há hốc mồm.
“Mình chỉ mới ngủ một giấc mà nhiều đại nhân vật như vậy đã bị bắt? Bị phạt? Ngay cả bầu trời sao Quý Thủy còn thay đổi?” Thu Thanh Kha hoang mang rồi lại hưng phấn: “Ai cần quan tâm tới những trò tranh đấu khó hiểu của bọn họ, mình chỉ biết là tập đoàn Trà La tiêu tùng rồi, ha ha, mình tự do rồi, tự do rồi!”
Thu Thanh Kha cười to dùng thân pháp nhảy vài cái, vút vút vút lao ra xa.
Trong phòng, Hứa Cảnh Minh thấy cảnh này ngoài cửa sổ, hắn lại tiếp tục học tập tri thức trên quang ảnh, hắn vẫn còn quá yếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận