Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 639: (Phần 5) Bái phỏng Tề gia (2)

Hứa Cảnh Minh nghỉ ngơi yên bình một tối, sáng hôm sau, Thất thúc đi chợ tìm thuê người hầu, còn Hứa Cảnh Minh thì tới Tề gia.
“Đại gia tộc hạng nhất nhì của toàn bộ thành phủ.”
Hứa Cảnh Minh đơn độc một mình trước cửa Tề phủ.
Điệu bộ kiểu cách của Tề gia quả thực không hề tầm thường, diện tích của phủ đệ rộng đáng kinh ngạc, bên ngoài còn có hộ vệ phòng thủ.
Đám hộ vệ phòng thủ nhìn thấy Hứa Cảnh Minh trong áo bào màu xanh, bất chợt cảm thấy người này không phải kẻ tầm thường, cho nên lập tức tỏ ra khách sáo hơn rất nhiều.
“Xin đi thông báo.”
Hứa Cảnh Minh đi tới cửa trước, nói: “Ngô Minh tới đây để bái phỏng tiền bối Tề Tiêu.”
“Tiền bối Tề Tiêu?”
Đám hộ vệ có chút thắc mắc, bọn họ hoàn toàn chưa từng nghe nói tới cái tên “Tề Tiêu” này. Có điều, nhân khẩu Tề gia rất đông đảo, bọn họ cũng chỉ biết tên của một số người.
“Xin quý khách chờ cho một lát.”
Một vị hộ vệ nói một tiếng, sau đó tiến vào trong phủ để bẩm báo.
Một lúc lâu sau.
Một vị quản gia già chạy ra, nhìn về phía Hứa Cảnh Minh, nói ngay: “Vị tiên sinh đây muốn bái phỏng tiền bối Tề Tiêu phải không?”
“Phải.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Vị quản gia già gật nhẹ đầu: “Tiên sinh đi theo ta.”
Hứa Cảnh Minh đi theo vào phủ.
Trong phủ, một số người trẻ tuổi của Tề gia nhìn theo bọn họ bằng ánh mắt tò mò.
“Đinh quản gia là người hầu hạ tộc trưởng, vậy mà lại đích thân ra đón khách sao?”
“Lai lịch của người này là gì?”
Đám người trẻ tuổi của Tề gia đều rất hiếu kì.
Địa vị của tộc trưởng Tề gia rất đặc biệt, ngay cả người đứng đầu của phủ Thành An cũng rất kính trọng tộc trưởng của Tề gia.
Chẳng mấy chốc, Hứa Cảnh Minh đi tới một lầu gác, trông thấy một ông già tóc hoa râm đang mỉm cười với mình.
Ông ta phẩy nhẹ tay, Đinh quản gia lập tức khom người lui xuống.
Lúc này, ông già tóc hoa râm đưa mắt quan sát Hứa Cảnh Minh, ù!
Một lực lượng tâm linh vô hình đổ xuống!
Hứa Cảnh Minh đứng nguyên tại chỗ, thi triển kỹ thuật điều khiển lực lượng tâm linh được ghi chép trong phần Quang Tuyến để ngăn cản toàn bộ tia xung kích. Mặc dù lực lượng tâm linh của hắn không bằng đối phương, nhưng vẫn đủ sức để giữ vững tuyến phòng thủ.
“Ngô Minh xin ra mắt tiền bối.” Hứa Cảnh Minh hành lễ nói.
“Tôi là Tề Thần, cậu đừng xưng hô tiền bối hậu bối với tôi, chúng ta chưa biết ai lớn hơn ai đâu.”
Ông cụ cười nói: “Trong hiện thực, tôi chỉ mới ngoài 1000 tuổi. So với các sinh mệnh Tinh Không cấp 8 khác, tôi vẫn còn khá non nớt.”
“Anh vẫn lớn hơn tôi một chút.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Nếu vậy, cậu cứ gọi tôi là Tề Thần huynh là được.”
Ông cụ vừa cười vừa nói: “Xét theo dáng vẻ này, cậu có lẽ vừa mới giáng lâm thế giới Phục Ma chưa được bao lâu, đúng không?”
“Phải, tôi mới vừa giáng lâm gần đây thôi.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Vậy tại sao ngươi biết cái tên Tề Tiêu này?”
Ông cụ tò mò: “Cô ấy đã rời khỏi thế giới Phục Ma gần 20 năm rồi.”
Hứa Cảnh Minh ngẩn ra.
Gần hai mươi năm rồi?
Nói cách khác, lúc trước, sau khi trở lại phủ Thành An, Tề Tiêu đã nhanh chóng rời khỏi thế giới Phục Ma.
“Tôi được người khác uỷ thác đi đến.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Sư huynh của tôi là Xích Đồng, hắn muốn tôi tìm gặp Tề Tiêu.”
“Tôi sẽ báo tin cho cô ấy thông qua mạng thế giới ảo. Tuy nhiên, liệu Tề Tiêu có tới gặp cậu hay không thì còn tuỳ thuộc vào ý định của cô ấy.” Ông cụ nói.
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Cảm ơn Tề Thần huynh.”
“Việc nhỏ.”
Ông cụ cười nói: “Ngô Minh lão đệ đi đến phủ thành, chẳng lẽ sẽ định cư lâu dài ở đây chứ?”
Tôi cũng có ý định như vậy.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Nếu vậy, cậu có thể cân nhắc đến việc gia nhập Tề gia chúng tôi.”
Ông cụ mỉm cười lôi kéo nói: “Những người phục ma của Tề gia thực ra đều là bạn bè trong đời thực, chúng tôi muốn hỗ trợ cho nhau, cho nên đều mới giáng lâm vào Tề gia.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Điều này rất bình thường, tương tự như một số cường giả cấp bảy hoặc cấp tám của những nền văn minh sơ đẳng đều sẽ cùng giáng lâm vào một gia tộc trong thế giới Phục Ma! Bọn họ đoàn kết với nhau để tìm cách đối phó với những mối nguy hiểm của thế giới Phục Ma.
“Tề gia chúng tôi rất có tiếng nói ở phủ Thành An.”
Ông cụ nháy mắt nói: “Lão đệ gia nhập Tề gia, sau đó phối hợp với mọi người ở đây để đối phó với tà ma, đương nhiên sẽ an toàn hơn nhiều.”
“Tôi sẽ cân nhắc xem sao.” Hứa Cảnh Minh nói.
...
...
Trong hiện thực, trên một tinh cầu có sự sống cực kỳ phồn hoa, tại một tòa kiến trúc nguy nga sừng sững giữa chín tầng mây với vị trí cách mặt đất hơn vạn thước.
Tầng cao nhất của tòa kiến trúc.
Người phụ nữ áo đen ngồi trước bàn làm việc, cô ấy có đôi mắt màu xanh lam và mái tóc dài bạch kim, hiện đang xem tài liệu chiếu trên quang ảnh trước mặt bằng ánh mắt lạnh lùng không chút gợn sóng.
Lúc này, vô vàn các bóng mờ đang hiển hiện giữa khoảng không phía trước, tổng cộng ba trăm hai mươi sáu chiếc bóng.
“Chuyện gì đang xảy ra trong tinh hệ Ám Phương?”
Nữ tử áo đen xem tài liệu, cau mày nói: “Chỉ trong một chu kỳ ngắn ngủi, mà thành tích nơi đây đã giảm xuống 37%! Nhanh chóng điều động một đội ngũ chấp pháp đuổi bắt cục trưởng Montrio của tinh hệ Ám Phương, tiến hành đánh giá công việc một cách nghiêm ngặt!”
“Vâng, quan chấp hành thứ bảy.” Một hư ảnh lập tức đứng dậy, cung kính tuân mệnh.
Người phụ nữ áo đen lạnh lùng xét duyệt một phần tài liệu khác, những người tham dự cuộc họp đều căng thẳng chờ đợi mệnh lệnh của vị nữ quân chủ này.
“Ừm? Tin nhắn của anh trai mình? Hắn không phải đang ở thế giới Phục Ma sao?”
Người phụ nữ áo đen có chút thắc mắc, nhưng sau khi xem xong tin tức, cô ấy chợt ngây ngẩn cả người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận