Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 529: (Phần 4) Kết thúc hành động (1)

Ba sinh mệnh cấp tám tỏa ra sức mạnh tâm linh, bao phủ cả đội ngũ Dương gia, tự nhiên tìm kiếm được năm nơi giấu vàng.
Đầu tiên là áo choàng tùy thân trên người Dương Liệu, trong đó có trọn vẹn 10.000 lượng vàng!
Tường kép trong xe ngựa mà Dương Liệu ngồi cũng giấu 5000 lượng vàng.
Ngoài ra, bọn họ còn tìm được vàng trên người một số tộc nhân Dương gia.
“Tổng cộng có 26.800 lượng vàng.”
Sau khi tập hợp được tất cả vàng, Hứa Cảnh Minh vẫy tay một cái, ba người Liễu Hải, Đồ Lăng và Trương Thanh đứng ở phía xa lập tức chạy tới.
“Đội ngũ Dương rất dễ đối phó. Nhưng tiếp theo, chúng ta cần phải cất giữ số vàng này thật ổn thoả.”
Hứa Cảnh Minh nhìn ba người rồi đưa một bao vàng cho Liễu Hải: “Theo kế hoạch từ trước mà hành động.”
Hắn cũng đưa cho Đồ Lăng và Trương Thanh mỗi người một gói vàng, hai người đều cầm lấy rồi đeo lên lưng.
Hứa Cảnh Minh thì giữ đống vàng sau lưng Dương Liệu.
Bốn người Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải, Đồ Lăng và Trương Thanh liếc nhìn nhau. Họ đã thu được quá nhiều vàng, rất có khả năng bị thế giới nhắm vào!
Đặc biệt là sau những đợt hành động trước, số vàng tích lũy của Hứa Cảnh Minh đã tương đối cao, cho nên hắn đương nhiên phải thận trọng hơn nữa.
“Cũng không biết được cuối cùng có thể giữ được bao nhiêu vàng trong số 26 800 lượng vàng này.”
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ, hắn phân chia vàng ra, cũng chính là ý nghĩ không để trứng vào một giỏ.
“Tất cả mọi người!”
Hứa Cảnh Minh nhìn quanh: “Rút lui!”
Vừa ra lệnh.
Cả đội hơn 100 người nhanh chóng rút lui vào rừng.
Hứa Cảnh Minh dẫn hơn 100 người lui vào trong rừng, sau đó tập hợp lại một chỗ.
“Chư vị.”
Hứa Cảnh Minh nhìn những công dân vũ trụ mà hắn đã thuê, cười nói: “Trong nửa tháng qua, chư vị đã vất vả rồi! Tiếp theo, ta hy vọng các vị cố gắng vất vả thêm một giờ nữa, hành động theo kế hoạch ban đầu đã đề ra. Ngay sau đó, hợp đồng thuê sẽ chính thức kết thúc.”
Những người chơi này gật đầu, chia thành các đội nhỏ tiến vào sâu trong rừng. Chỉ còn lại Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải, Đồ Lăng, Trương Thanh và ba sinh mệnh cấp tám.
“Chúng ta cũng rút lui.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
Hắn mang theo hai sinh mệnh cấp tám, Liễu Hải mang theo một sinh mệnh cấp tám, Đồ Lăng và Trương Thanh thì hành động đơn lẻ, bọn họ đều tiến vào sâu trong rừng núi.
...
...
Trên con đường cái, hơn 100 thi thể nằm chồng chất lên nhau, dưới cơn mưa xối xả, máu tươi từ từ chảy xuống dưới cống rãnh. Đông đảo hộ vệ và tộc nhân Dương gia vẫn còn sống đang đứng nhìn nhau, ánh mắt chất chứa nghi ngờ và lo lắng.
“Nhị công tử chết rồi, nhưng chúng ta vẫn có thể tiếp tục đến Đông Vực.”
Một tộc nhân Dương gí nói: “Với lực lượng hơn 170 người, chúng ta vẫn có thể cắm rễ ở một tòa thành bình thường ở Đông Vực.”
“Đi Đông Vực? Chặng đường xa xôi gian khổ như thế này, ai sẽ trả tiền công?”
Một hộ vệ mở miệng nói.
“Các hộ vệ trong đội đều là cao thủ nhập lưu, chặng đường sắp tới vô cùng gian khổ, chúng ta đều phải liều mạng để đánh đổi sự an toàn cho các ngươi, cho nên tiền công không thể thấp quá.”
Các hộ vệ khác cũng nói.
Nhóm tộc nhân Dương gia đưa mắt nhìn nhau.
Bọn hắn vẫn muốn làm chủ tử, kiểm soát những hộ vệ này.
Nhưng điều mấu chốt bây giờ chính là họ không có tiền! Tất cả đều đã bị cướp!
Những hộ vệ có thực lực càng cao, thì tiền công cũng càng cao, con đường đi đến Đông Vực quá nguy hiểm, cho nên mức lương cũng phải cao hơn bình thường! Tiền công của những hộ vệ này đã ít nhất 10 lượng bạc mỗi tháng, cao thủ cấp một thì nhiều hơn, 200 lượng bạc mỗi tháng!
Lúc này, đội ngũ Dương gia chỉ còn hai cao thủ cấp một, nhưng tiền công của cả đội cũng phải đến mấy ngàn lượng bạc mỗi tháng!
“Không có tiền mà vẫn muốn chúng ta nghe lệnh các ngươi? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày.” Một hộ vệ nhìn đám tộc nhân Dương gia bằng ánh mắt giễu cợt.
“Cho dù có tiền, chúng ta cũng không thể tới Đông Vực!”
Ánh mắt Kiều Tam lạnh lùng nhìn về phía các tộc nhân Dương gia: “Chúng ta đã phản bội Nhị công tử, trơ mắt nhìn hắn bị giết. Vậy nên, chúng ta nhất định không được để cho Dương gia biết chuyện này! Nếu như Dương gia biết, người nhà chúng ta nhất định cũng sẽ bị liên lụy.”
“Đúng vậy.”
“Không thể để cho Dương gia biết.”
Nhiều hộ vệ cũng rất sợ chuyện này.
Thủ đoạn đối phó của Dương gia đối với những kẻ phản bội vô cùng tàn nhẫn.
Trong số họ, rất nhiều hộ vệ đều cắm rễ ở Đế Đô, người nhà của họ cũng đều ở Đế Đô. Mặc dù Dương gia đã phân chia thành nhiều đội nhóm rời khỏi Đế Đô, nhưng một lượng lớn người vẫn ở lại Đế Đô, bao gồm cả gia chủ Dương Mộc Dương.
Thế lực của Dương gia ở Đế Đô vẫn đủ mạnh, có thể dễ dàng quét sạch toàn bộ người nhà của kẻ phản bội.
“Hai mốt người bọn hắn là tộc nhân Dương gia.”
Bọn hộ vệ nhìn chằm chằm đám người Dương gia kia.
Đám người Dương gia run rẩy.
Họ không còn suy nghĩ muốn làm chủ tử nữa.
“Chúng ta chỉ là nhánh phụ.”
“Chúng ta cũng chỉ là ngoan ngoãn nghe theo lệnh của Nhị công tử. Chúng ta cũng đã phản bội, bỏ rơi Nhị công tử, nếu như trở về… chúng ta cũng sẽ không có đường sống.”
“Đúng vậy, chúng ta cũng đã phản bội Nhị công tử.”
Những tộc nhân Dương gia tranh nhau nói.
Ánh mắt Kiều Tam quét một lượt, hắn nói: “Tất cả 173 người chúng ta phải cùng nhau hành động! Bất luận kẻ nào dám quay lưng phản bội cả đội, mật báo cho Dương gia, tất cả những người còn lại truy sát.”
“Kiều Tam gia, tất cả nghe theo ngươi.”
“Đúng vậy, tất cả chúng ta đều ngồi chung một thuyền.’’
Đám hộ vệ liền nói.
Kiều Tam chỉ vào thi thể của đám người Dương Liệu: “Bây giờ chúng ta phải lập tức xử lý đống thi thể này! Không thể để cho Dương gia phát hiện ra Nhị công tử đã chết! Sau đó… chúng ta đi đến dãy núi Bạch Hải cách đây hơn trăm dặm, tìm một ngọn núi để trú chân trước.”
Hầu như tất cả mọi người đều là cao thủ nhập lưu, hành động cũng rất nhanh, nhanh chóng xử lý thi thể. Sau đó, đám người cưỡi ngựa, đồng thời dẫn xe ngựa đi về phía trước, hướng về dãy núi Bạch Hải tìm một nơi trú ẩn tạm thời.
Nơi bọn họ vừa xảy ra giao tranh, ngoài một chút máu vẫn còn đọng lại thì không còn gì hết.
Dương gia không biết về cái chết của ‘Dương Liệu’, họ tưởng rằng Dương Liệu vẫn đang dẫn đầu đội ngũ trên đường tiến đến Đông Vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận