Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 179: Phân thắng bại (1)

Giờ phút này, Hứa Cảnh Minh đã không còn để ý đến chuyện khác nữa, trong mắt hắn chỉ còn lại người đang đứng đối diện mình.
“Trận chung kết lần này đã không còn hấp dẫn nữa.”
Trương Thanh nhẹ nhàng bình luận.
Người dẫn chương trình Lưu Hâm gật đầu: “Vương Di bị giết, chỉ còn lại một Hứa Cảnh Minh một chọi một với sư phụ Liễu Hải trên chiến trường. Chúng ta phải thừa nhận, sự chênh lệch giữa Hứa Cảnh Minh với cao thủ đệ nhất thế giới Liễu Hải vẫn còn rất lớn. Kết quả của trận chiến này xem như đã xác định sẵn, đội lão niên Liễu Hãi sẽ lại giành được quán quân của giải đấu cúp Hỏa Chủng lần này.”
“Đương nhiên tôi cũng hy vọng sẽ xuất hiện kỳ tích khiến tôi bị xấu mặt.”
Lưu Hâm cười tươi xán lạn: “Đó sẽ là kỳ tích làm cả Trung Quốc bị chấn động.”
“Sự đột phá của võ thuật không phải một lần là xong.”
Lôi Vân Phóng nói: “Hứa Cảnh Minh và Liễu Hải cách nhau quá lớn, nếu Vương Di còn sống thì có thể còn có chuyện xấu. Liễu Hải thật sự rất cẩn thận, hắn không muốn để mình bị vây trong cảnh nguy hiểm nên giải quyết Vương Di trước.”
“Đúng là rất cẩn thận.”
Trương Thanh gật đầu.

...
“Sắp thua rồi.”
Lê Miểu Miểu, Vương Di, Dương Thanh Thước, Lưu Hướng Viễn, Hành Phương, Hứa Hồng, Đới Thông Đạt, Đới Hiểu Thanh và những người khác, bao gồm phần lớn người thân và bạn bè đều đang theo dõi trận chiến này thầm dự đoán kết quả.
Tuy họ đều chờ mong Hứa Cảnh Minh có thể chiến thắng, nhưng những ai có lý trí cũng đều hiểu rằng hy vọng đó nhỏ bé đến cỡ nào.
Hứa Cảnh Minh đột nhiên vọt tới trước, đôi chân giẫm đạp lên núi rừng lầy lội, thân ảnh lại nhanh như tàn ảnh. Cái bóng màu đỏ sậm lao thẳng về phía Liễu Hải.
“Khí thế thật hung dữ.”
Liễu Hải một tay cầm khiên, một tay cầm đao.
“Vụt.
Hứa Cảnh Minh vừa vọt tới gần hắn, đôi tay vừa di chuyển, ngân thương như rồng, xoay tròn đâm về phía Liễu Hải! Ngọn giáo màu đỏ bay lượn làm cho quỹ tích của ngân thương càng thêm mơ hồ bất định.
Liễu Hải thuận tay vung đao, ánh đao dễ dàng đỡ lại rồi gạt đi, sau đó bổ vào thân thương, khiến cho ngân thương lệch sang một bên.
Bộ pháp dưới chân Hứa Cảnh Minh thay đổi, hắn thu ngân thương lại trong nháy mắt rồi lại đâm ra.
Phốc phốc phốc phốc phốc phốc phốc!
Trong khung cảnh phòng truyền hình trực tiếp, ngân thương của Hứa Cảnh Minh lập tức tách ra thành hơn chục phát. Mặc dù hắn đâm liên tiếp hơn mười phát, nhưng vì tốc độ quá nhanh, khiến cho mười phát thương trong cái nhìn của người khác như thể đang đâm vào cùng một lúc.
“Ngân thương đấu với đao khiên, mình có thể chiếm ưu thế nhờ vào chiều dài của vũ khí. Phạm vi công kích của mình lớn hơn, sư phụ cần phải đến gần mới có thể giết được mình.”
“Hơn nữa, ngân thương thiên về đâm hơn! Đây là cách nhanh nhất để thực hiện các bước di chuyển liên tiếp.”
Hứa Cảnh Minh cố gắng tận dụng ưu điểm của vũ khí. Trong lúc nhất thời, bóng thương phát ra đều đều như những mũi tên, khiến người nhìn đến hoa cả mắt. Tuy nhiên, Liễu Hải không dùng tấm khiên bên tay trái để giương lên ngăn cản, chỉ sử dụng đao ở tay phải để chắn lại. Thanh đao trong tay phải của ông ta đang chém sang trái, lướt sang phải và ấn xuống.. Trên thực tế, Liễu Hải đang vẽ các đường cong, và các đường cong cũng chính là một phần của hình tròn.
Một đao vẽ đường cong, khiến cho nhữung chiêu thức tấn công mạnh mẽ của Hứa Cảnh Minh đều bị ngăn lại rất nhẹ nhàng.
“Sử dụng Thái Cực Quyền là phòng thủ tốt nhất.”
Liễu Hải rất nhẹ nhàng, hắn không cần sử dụng tấm khiên chắn mà chỉ một thanh đao là đủ rồi.
“Băng!”
Hứa Cảnh Minh đang đâm thương với tốc độ cực nhanh, hắn chợt ngừng lại một chút rồi đột nhiên phát lực, dường như muốn phá giải đao pháp đang cuộn tròn kia. Ánh đao của Liễu Hải vẫn nhẹ nhàng như cũ, nhưng khi Hứa Cảnh Minh bất ngờ phát lực, ánh đao trở nên cứng rắn hơn rất nhiều. Một chuyển động nhẹ của ông khiến cho lực đạo của Hứa Cảnh Minh sụp đổ đến bảy tám phần, khiến cho những chiêu thức còn lại của hắn cũng không có gì đáng ngại.
“Bang.”
Hứa Cảnh Minh đâm từng nhát thương, đột nhiên lại thay đổi hướng đi, bổ thương ở cự ly ngắn, ánh đao của Liễu Hải vô cùng cứng cỏi, lập tức ngăn cản một chiêu bổ thương đột ngột này.
Trong nháy mắt, Hứa Cảnh Minh điên cuồng tiến công, phương thức chiến đấu của hắn bây giờ không giống như trước kia, tốc độ càng lúc càng nhanh hơn, lực phát ra cũng càng lúc càng mạnh, khiến cho các chiêu thức của hắn càng khó phòng bị. Tuy nhiên, Liễu Hải vẫn có thể chống đỡ hết thảy.

...
“Người trẻ tuổi Trung Quốc này, thương pháp của hắn thật hung ác.”
Trong đoàn đặc phái viên liên minh Trái Đất, đặc phái viên Nhật Bản là người có vốn hiểu biết về thương pháp nhất, hắn đương nhiên nhìn ra chỗ tàn nhẫn trong thương pháp của Hứa Cảnh Minh. Nền tảng lập quốc của Nhật Bản cũng là một quốc gia chuyên luyện thương pháp. Tuy kiếm đạo trong nước phát triển hưng thịnh trong nhiều thế kỷ, nhưng thương đạo vẫn đủ để xếp vị trí thứ hai. Hơn nữa, đối với loại hình chiến đấu bằng vũ khí, thương có nhiều ưu thế hơn kiếm… Sau hơn một tháng kể từ khi thế giới ảo mở cửa, sự hưng thịnh của thương đạo trong nước đã gần bằng kiếm đạo.
“Người này tên là Hứa Cảnh Minh, thương pháp của hắn chỉ có thể gói gọn trong một chữ, nhanh. Hơn nữa, các động tác chém, đâm, bổ thương của hắn đều có biên độ rất nhỏ, nhưmg đều là những chiêu thức phát lực trong nháy mắt. Động lượng của từng động tác rất nhỏ, khiến đối thủ khó có thể chống lại.”
Sắc mặt đặc phái viên Nhật Bản vô cùng trịnh trọng: “Nếu so sánh với thương đạo trong nước, hắn ta chắc chắn sẽ được xếp hạng nhất. Mình nhất định phải để các tuyển thủ trong nước nghiên cứu video quay lại trận đấu lần này thật kỹ càng mới đợc.”
Đặc phái viên các nước như là Ấn độ, Hoa Kỳ đều cẩn thận quan sát trận giao tranh đang diễn ra, trong đầu bọn họ không tránh khỏi việc so sánh với những cao thủ trong nước, sắc mặt cũng nghiêm túc hơn một chút.
Bởi vì Hứa Cảnh Minh nếu đặt ở trong nước bọn họ, hắn chắc chắn tuyển thủ ở đẳng cấp cao nhất, còn Liễu Hải thì lại càng khỏi phải nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận