Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1046: (Phần 8) Ta nhớ nhầm rồi à? (3)

Tổ trưởng là sinh mệnh Bản Nguyên, hắn ta cẩn thận bước tới.
“Các người tới đây làm gì?” Hứa Cảnh Minh lạnh lùng nhìn bọn họ.
“Chúng tôi nhận được tin báo về 1000 vụ mất tích ở nhiều thiên hà xung quanh, tất cả các nạn nhân đều là những nhân vật khá quan trọng trong thiên hà.”
Tổ trưởng giải thích: “Bởi vì nhiều người quan trọng mất tích như thế, cho nên Liên Minh Vũ Trụ Nhân Loại đã điều động tổ điều tra bọn tôi đi tới hành tinh khoáng sản này để điều tra cho rõ.”
“À.”
Giống như vừa thoáng nghĩ tới chuyện gì đó, Hứa Cảnh Minh giật mình nói: “Bọn họ chết cả rồi.”
“Chết cả rồi?” Tổ trưởng và các thành viên đều nghi ngờ.
“Tôi đã đồng bộ hoá quá trình hành quyết bọn họ ở mạng thế giới ảo rồi.”
Hứa Cảnh Minh hơi hoang mang: “Tại sao các người còn tới đây?”
“Không có đồng bộ.”
Tổ trưởng lo lắng nói: “Mạng thế giới ảo không nhận được bất kỳ chứng cứ phạm tội nào của bọn họ, cũng không lưu trữ quá trình thực thi phán quyết tử hình của ngài.”
“Không có hả?”
Hứa Cảnh Minh nghĩ ngợi một chút, sau đó đột nhiên ôm đầu sững sờ, tỏ ra vô cùng đau đớn: “À, tôi đã bổ sung chứng cứ và đồng bộ hoá quá trình hành quyết tội phạm, các người có thể về được rồi.”
Hứa Cảnh Minh bàn giao chứng cứ cũng như quá trình hành quyết trong nháy mắt, sau đó lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
“Ngay cả việc đồng bộ hoá với mạng thế giới ảo mà còn quên sao? Hắn nhớ lầm à?”
Tổ trưởng tổ điều tra không khỏi biết sắc.
Trí nhớ của sinh mệnh Bản Nguyên đáng sợ tới mức nào chứ, làm sao có thể phát sinh sơ suất như vậy được?
“Mau đi thôi, mau rời khỏi đây.” Tổ trưởng ra lệnh, phi thuyền vũ trụ lao nhanh đi mất.
….
Hứa Cảnh Minh là người duy nhất còn lại trên trên hành tinh khoáng sản.
Hắn đứng giữa không trung, nhìn bên dưới với vẻ mặt hoang mang: “Mình nhớ nhầm à?”
“Chủ nhân, ngài thật sự chưa bàn giao chứng cứ ra.”
Tiểu Cửu nói: “Tôi còn nhắc nhở chủ nhân mà.”
“Đúng thế, ngươi có nhắc ta, ta nhớ rõ khi ngươi nhắc nhở ta, ta đã bàn giao chứng cứ rồi kia mà.” Hứa Cảnh Minh giật mình.
“Không đúng không đúng, một sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 như ta sao lại nhớ nhầm được chứ?”
“Vậy mà mình lại nhớ nhầm sao?” Hứa Cảnh Minh dần dần lấy lại bình tĩnh: “Xem ra, tình hình hiện giờ đã rất nghiêm trọng!”
“Lúc trước, mình đã luyện hóa mọi tạp chất, sau đó xây dựng nền móng rồi bắt đầu cô đọng tâm linh. Tính đến nay, mình đã cô đọng lực lượng tâm linh tổng cộng mười một lần.”
Hứa Cảnh Minh suy tư: “Con đường cô đọng tâm linh, quả thực vô cùng khó khăn! Càng về sau, thì phải dung nạp càng nhiều thứ, luyện hóa tạp chất càng khó khăn.”
Dung nạp, luyện hóa, cô đọng.
Dung nạp càng ít, thì luyện hóa càng dễ.
“Nếu muốn dung nạp ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám, thì phải dung nạp một khối lượng thông tin Cao Duy khổng lồ về nó, cũng như khiến cho tạp chất càng thâm căn cố đế. Vì lẽ đó, trong mỗi lần cô đọng tâm linh, mình đều phải dung nạp rất nhiều thông tin Cao Duy, luyện hóa rất nhiều tạp chất. Nhưng nếu mình không luyện hóa được, thì khối lượng tạp chất khổng lồ sẽ khiến tâm linh không còn tinh khiết được nữa.”
Sắc mặt của Hứa Cảnh Minh trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết.
“Những người có được nội dung truyền thừa “Hư Uyên”, không bị ô nhiễm Cao Duy, không có cảm xúc dị thường, thế nhưng vẫn khó lòng nắm giữ lực lượng Tâm Giới cũng là bởi vì…...”
“Muốn ngưng luyện ra lực lượng Tâm Giới, thì phải dung hòa một lượng lớn thông tin Cao Duy để diễn hóa Tâm Giới của chính mình! Tuy nhiên, việc luyện hóa triệt để một lượng lớn thông tin Cao Duy như thế có độ khó rất cao.”
Hứa Cảnh Minh cũng hiểu được tại sao lại không có bao nhiêu cường giả ở Thần tộc Hư Không đạt được thành tựu trên con đường này.
Điều này chứng tỏ, cho dù thấy rõ phương hướng của con đường này, thì không có nghĩa là có thể đi đến điểm đích.
“Cho dù cường giả Thần tộc Hư Không lâm vào bình cảnh, không thể tiến bộ, thì bọn họ cũng sẽ không bị mất kiểm soát! Suy cho cùng, “tâm linh không đủ tinh khiết” cũng chẳng phải vấn đề to tát gì, rất nhiều sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 đều có tâm linh không đủ tinh khiết.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
“Tuy nhiên, nếu như mình bị mắc kẹt ở bình cảnh, thì nhất định sẽ gặp rắc rối to.”
Hứa Cảnh Minh u sầu.
“Lực lượng tâm linh của mình vừa phải trấn áp sự hỗn loạn do tình trạng ô nhiễm Cao Duy, vừa phải áp chế cảm xúc dị thường.”
“Nhưng tu luyện càng sâu, thì tạp chất lại càng nhiều! Mình khó có thể cùng áp chế cả hai thứ cùng một lúc.”
Hứa Cảnh Minh có chút đau đầu, hắn bây giờ còn phát sinh hiện tượng nhớ nhầm, đó chính là dấu hiệu của việc mất kiểm soát.
“Mình phải làm sao đây?”
Hứa Cảnh Minh suy tư.
“Thật ra, kể từ khi lực lượng tâm linh của mình đạt tới cảnh giới Cao Duy, thì sức ảnh hưởng của tình trạng ô nhiễm Cao Duy đã giảm xuống vài phần.”
Hứa Cảnh Minh luôn cho rằng, tâm linh của bản thân càng mạnh thì càng dễ áp chế sự hỗn loạn do ô nhiễm Cao Duy.
“Mình mạnh mẽ, thì địch sẽ yếu!”
“Cảm xúc dị thường mới là vấn đề lớn, bởi vì nó chính là cây giống đang sinh trưởng trên vùng thổ nhưỡng là lực lượng tâm linh của mình! Ý thức tâm linh của mình càng cường đại, thì cảm xúc dị thường cũng càng phát triển.”
“Theo thời gian trôi qua, sự tích tụ của những cảm xúc bất thường sẽ càng lúc càng gây ảnh hưởng tới mình.” Hứa Cảnh Minh phân tích cẩn thận.
“Cảm xúc dị thường mới là điểm mấu chốt!”
“Trong mấy năm nay, mình cũng đã nghĩ đủ mọi cách để trút bỏ cảm xúc đau khổ, tuy rằng chúng cũng có chút tác dụng, nhưng bây giờ xem ra hiệu quả còn chưa đủ.”
Hứa Cảnh Minh để lộ một tia lạnh lẽo trong ánh mắt: “Để không bị mất kiểm soát, mình chỉ còn một biện pháp duy nhất – chính là đồng hóa nó!”
“Đồng hóa toàn bộ cảm xúc bất thường, biến chúng trở thành một phần cảm xúc của mình!”
“Một khi các cảm xúc đau khổ là một phần của mình, thì chúng sẽ không quấy nhiễu tâm linh của mình nữa.”
Hứa Cảnh Minh đưa ra quyết định.
Hắn vốn dĩ không muốn lựa chọn con đường này, vẫn luôn tìm cách chống cự cảm xúc dị thường, cố gắng trút bỏ nó ra bên ngoài. Nhưng bây giờ, hắn không còn lựa chọn nào khác!
“Sau khi nếm trải đủ loại đau khổ, trở nên quen thuộc với đau khổ, thì đau khổ sẽ trở thành một phần của mình! Từ đó, cảm xúc bất thường cũng sẽ trở thành cảm xúc bình thường!”
“Đến lúc đó, mình chắc chắn sẽ lấy lại được sự tỉnh táo tuyệt đối.” Hứa Cảnh Minh quan sát hành tinh khoáng sản này, sau đó biến mất trong hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận