Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 674: (Phần 6) Khởi nguồn của chấp niệm (1)

Nhờ vào Thiên Nhãn, hắn có thể nhìn thấy ma khí tỏa lên ở hàng chục dặm xa xôi, cho nên hắn tiện đường bước qua để tiêu diệt đám ma đầu.
Với thực lực hiện tại, cho dù là ma đầu ngang hàng với ngũ đại ma thần lúc trước, hắn cũng có thể tiêu diệt kẻ địch chỉ với một cái trở tay.
Đến khi quay về Phủ thành, Hứa Cảnh Minh gần như đã sử dụng hết 32 pháp thuật thần thông, đồng thời cũng hiểu sâu hơn về nguyên lý tạo thành phép thần thông và có thêm một vài ý tưởng về thần thông của riêng mình.
“Tới Phủ Thành rồi!”
Hứa Cảnh Minh nhìn Phủ thành ở trước mặt, vút!
Hắn hóa thành một tia sáng xẹt qua bầu trời. Sau một vài nhịp thở, hắn đã đến trước cửa nhà riêng của mình.
Hứa Cảnh Minh đứng ở cửa, nhẹ nhàng gõ cửa, cánh cửa mở ra.
Lưu Phúc nhìn ra xung quanh, bắt gặp Hứa Cảnh Minh trong nháy mắt.
“Lão gia về rồi! Lão gia về rồi!” Lưu Phúc hưng phấn kêu lên, một bóng người chợt xuất hiện, chạy tới cổng nhà, chính là Ngô Thất đang mừng rỡ.
“Thiếu gia, ngươi đã ra ngoài được vài tháng, ta luôn lo lắng cho cậu!” Hai mắt Ngô Thất đỏ hoe.
Ông ta nhìn thiếu gia trưởng thành, khi tiểu thư sắp chết cũng dặn ông ta hãy bảo vệ thiếu gia cho tốt. Bao nhiêu năm nay, ông ta coi việc bảo vệ thiếu gia là việc quan trọng nhất trong cuộc đời mình.
Lần này, thiếu gia ra ngoài tận mấy tháng, khiến ông ta vô cùng hoảng hốt.
“Thiếu gia, sau này ngươi phải mang ta theo! Ở chốn hoang dã, ta cũng có thể chăm sóc ngươi!” Ngô Thất nói.
“Được.” Hứa Cảnh Minh cười gật đầu: “Lần sau ta sẽ dẫn ông theo, à, ta hơi đói bụng!”
“Tam Nha, các người mau chuẩn bị đồ ăn đi!” Ngô Thất kêu to, dẫn Hứa Cảnh Minh vào nhà.
Bên ngoài Ngô phủ, trong một quán trà thư giãn, vài người khách trong quán cũng chú ý đến Hứa Cảnh Minh.
“Ngô tiên sinh đã về!”
“Ngô tiên sinh ra ngoài đã mấy tháng, Ngô Thất tìm kiếm mãi, bây giờ rốt cuộc cũng về nhà!”
Những vị khách này nhìn thấy người phục ma Ngô Minh tiên sinh nổi tiếng trong thành, bọn họ tò mò, dẫu sao thì trong mấy tháng nay đã có quá nhiều truyền thuyết về Ngô Minh, người này hàng phục một đám ma đầu.
Trong quán trà, một người phục vụ kín đáo nhìn vào nhà Ngô Minh, lặng lẽ rời khỏi quán trà bằng cửa sau rồi đi báo tin.
…..
……
Mặc dù bầu trời nhuốm màu u ám, nhưng giờ phút này, Vương Thành, sơn chủ núi Động Minh, lại cảm thấy rất vui, bởi vì sư phụ hắn ta đã tới phủ Thành An.
“Sư phụ, ngài thử cái này xem!”
Vương Thành nhiệt tình bưng một vò rượu ngon rồi đi đến đình viện, một nữ tử áo trắng đang tựa vào lan can, tay cầm ly rượu, mắt nhìn cá tôm tự do bơi lội trong ao.
“Là rượu ngon gì nữa đây?” Nữ tử áo trắng liếc nhìn hắn ta.
Vương Thành cười ha ha: “Sư phụ, ta biết là ngài thích rượu ngon, cho nên vẫn luôn sưu tầm rượu ngon suốt mấy năm nay. Bình này là rượu Bách Hoa đã được cất giữ 50 năm.”
Vừa nói, Vương Thành vừa đặt bình rượu ngon trên bàn.
“Vương Thành, ngươi có lòng.”
Nữ tử áo trắng khẽ cười: “Biết ta thích rượu Bạch Hoa.”
“Rượu mà sư phụ thích, tất nhiên là đệ tử sẽ cố gắng tìm ra!”
Vương Thành nịnh nọt.
“Lần này tới gặp ngươi, ta có hơi thất vọng!” Nữ tử áo trắng khẽ nói.
Vương Thành giật mình.
“Mười một năm trước, ngươi đã đạt tới cực hạn Địa Ma, nhưng cảnh giới hiện tại vẫn là Địa Ma.”
Nữ tử áo trắng lắc đầu: “Ngươi nên biết, tà ma nhất định sẽ gặp đại nạn tuổi thọ, cho nên chỉ có thể sánh ngang với con người. Một khi lâm vào đại nạn, thì tự nhiên tan thành mây khói.”
“Vâng.” Vương Thành gật đầu.
“Ta đoán tuổi tác của ngươi chắc là hơn năm mươi rồi.”
Nữ tử áo trắng nói: “Ta khuyên ngươi, nên đột phá Địa Ma trước khi lâm vào đại nạn. Vì như thế, dù ngươi có bỏ mạng thì cũng có thể đi tới một thế giới mới. Nếu bản thân chỉ là một con Địa Ma… chết rồi thì sẽ mất tất cả.”
“Ta có một linh cảm mơ hồ, chỉ cần trở thành Thiên Ma thì sẽ có rất nhiều lợi ích!” Vương Thành cũng nói.
“Đúng vậy.”
Nữ tử áo trắng cười nói: “Điều kiện tự nhiên của thế giới này rất phù hợp cho ma đầu chúng ta! Chỉ cần chấp niệm được duy trì, chúng ta có thể trường sinh bất tử! Chỉ cần trở thành Thiên Ma, chúng ta cũng sẽ có cơ hội tới thế giới khác sau cơn đại nạn, trở thành là thiên chi kiêu tử chân chính! Chúng ta là chủ nhân của thế giới này! Vô số con người ngoài kia, cũng chỉ là nguồn lực cho sự phát triển của chúng ta!”
Vương Thành gật đầu: “Vậy còn người phục ma thì sao?”
“Người phục ma? Bọn họ là kiếp nạn của chúng ta!” Nữ tử áo trắng nói: “Bọn họ có thể ma luyện tâm linh, chúng ta cũng có khả năng luyện hóa bọn họ! Chỉ cần chiến thắng trong cuộc đối đầu tinh thần, chúng ta có thể tiếp thu trí tuệ tâm linh của bọn họ, trở nên lớn mạnh thêm nữa!”
“Thật ra, có nhiều lúc phải vướng phải bình cảnh, thì ngươi mới có thể tìm cách đột phá.” Nữ tử áo trắng nhìn Vương Thành.
“Xin sư phụ chỉ giáo.” Vương Thành mong chờ.
“Dùng phương pháp tàn khốc nhất.” Đôi mắt của nữ tử áo trắng dâng trào biển máu ngập trời: “Ép chúng sinh, cũng là ép bản thân!”
“Phương pháp tàn khốc?” Vương Thành chấn động.
“Không điên cuồng thì không sống nổi.” Nữ tử áo trắng bình tĩnh nói: “Chúng ta là tà ma, thì phải càng thêm điên cuồng!”
“Một khi ngươi trở nên điên cuồng, rất nhiều người phục ma sẽ kéo tới, tạo ra môi trường để ngươi tự ép buộc bản thân! Hoặc là đột phá thành Thiên Ma, hoặc là chết dưới sự tay người phục ma!”
Nàng ta nói: “Ngay cả khi ngươi bị giết, chỉ cần ngươi thắng trong cuộc đối đầu tâm linh, gây tổn thương tinh thần của người phục ma, thì ngươi vẫn có thể nhân cơ hội này mà trốn thoát! Hấp thu chất bổ từ tâm linh người phục ma, ngươi càng có hy vọng bước thêm một bước trở thành Thiên Ma!”
Vương Thành đã hiểu.
Điên dại, một là đột phá, hai là thất bại. Nhưng ngay cả khi thất bại, nếu hắn có thể thắng trong quá trình ma luyện tâm linh, thì vẫn có chút hy vọng đột phá.
“Ngươi sống lâu, tuổi thọ không còn nhiều.” Nữ tử áo trắng khẽ nói: “Hãy suy nghĩ cho kĩ đi.”
“Vâng.” Vương Thành khẽ gật đầu.
“Chỉ khi ngươi trở thành Thiên Ma, ta mới có thể dẫn ngươi vào Lan Ngọc Lâu.” Nữ tử áo trắng nói: “Mọi thành viên của Lan Ngọc Lâu đều là Thiên Ma, đối thủ của chúng ta cũng là những người phục ma cấp cao, không phải những kẻ nhỏ yếu mà ngươi gặp ở phủ Thành An!”
“Người phục ma cấp cao?” Vương Thành cũng biết, những người phục ma từ thất cảnh tới ngũ cảnh đều được xem người phục ma cấp cao, ai nấy cũng có sức mạnh kinh thiên động địa hủy diệt thế giới, tuyệt nhiên có thể giết hắn ta một cách dễ dàng.
Nữ tử áo trắng cười nhẹ.
Trong mắt nàng ta, phủ Thành An không có gì đáng sợ.
—-------
P/s: mọi người comment, donate, thả KP/NP để mình có động lực ra chương nhanh nha =))
Bạn cần đăng nhập để bình luận