Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 456: (Phần 4) Đêm trước ngày đến Đế Đô (4)

Đao luân sắc bén xoay tròn, cắt ngang bầu trời.
Với một cú hất thương của Hứa Cảnh Minh, sáu lưỡi đao sắc bén va vào nhau và bật về phía sau.
“Giết hắn.”
Một cao thủ Hắc Liên tông muốn ngăn cản “mũi nhọn” của đội ngũ Hứa Cảnh Minh.
Tuy nhiên, Hứa Cảnh Minh đã sớm hiểu rõ ‘hình thái của sinh linh vạn vật’, nhập môn “quyển Thời Không” trong năm quyển thương pháp, phối hợp với kỹ năng thay đổi theo tình huống thuộc “quyển Lưu Thủy”, cho nên hắn rất giỏi nắm bắt thế trận, căn cứ theo tình hình đối phương mà có chuyển biến tương ứng.
Hắn luôn tìm kiếm điểm yếu của đội hình địch thủ, như thể “mũi nhọn” nhằm vào điểm yếu của đội hình địch thủ!
Lấy mạnh tấn công yếu!
Hai cao thủ cấp một khác đi theo Hứa Cảnh Minh, thực lực tương đương với Hứa Cảnh Minh, nhưng mỗi người lại giỏi ở mỗi phương diện khác nhau. Một người giỏi phòng thủ, người kia giỏi giết chóc! Hai người phối hợp với Hứa Cảnh Minh, gây sát thương cực mạnh cho đám đệ tử Hắc Liên tông.
“Cảnh hộ vệ đúng là thiên tài về bày binh bố trận.”
Ông lão tóc bạc đứng từ xa nhìn thấy điều này liền khen ngợi: “Hắn đánh hơi rất nhạy, có thể tìm ra điểm yếu của đội hình quân địch trong lúc cận chiến, thành công nắm bắt cơ hội thoáng qua, nhanh chóng tiêu diệt quân địch.”
Nam tử mặc áo xám ở bên cạnh cũng gật đầu: “Một chọi một, tuy hắn chỉ là cao thủ cấp một, nhưng thương pháp cùng khả năng thống lĩnh quả thực rất thích hợp với quân đội.”
Hai người bọn họ vây quanh toa xe, cẩn thận ứng phó.
Pháp Vương nhìn thấy cảnh tượng này từ xa.
“Ba người dẫn đầu đội ngũ Phí gia đều là cao thủ cấp một! Ngoài ra còn có vài cao thủ cấp một khác đứng xung quanh cha con Phí gia. Vị Phí đại nhân đó thật sự rất quan tâm đến người thân của mình, cho nên mới bày bố nhiều cao thủ như vậy.”
Xem ra Pháp Vương đã phần nào đoán chừng được thực lực đội cảnh vệ Phí gia: “Khả năng xuất hiện những siêu cao thủ cấp một trong đội này là rất thấp!”
Nhất định phải thế.
Pháp Vương di chuyển.
“Vù vù.”
Trong nháy mắt, Pháp Vương xông vào giữa đám đệ tử Hắc Liên tông, đi thẳng tới chỗ ba người Hứa Cảnh Minh, đệ tử của Hắc Liên tông tự động tránh ra.
“Hả?” Hứa Cảnh Minh lúc này đang khống chế chiến trận, cảm giác được đông đảo đệ tử của Hắc Liên tông tránh ra như nước chảy, một nam tử tóc đen lao tới với tốc độ cực nhanh.
“Cẩn thận.” Hứa Cảnh Minh lập tức đổi hướng, ngân thương như rắn, bang bang bang, liên tiếp đâm vào ba tên đệ tử Hắc Liên tông đang cầm khiên, đám đệ tử Hắc Liên tông đó đều nhằm thẳng nam tử tóc đen mà đánh.
Thân ảnh nam tử tóc đen biến đổi quỷ dị, hắn đã đến gần.
Hai đồng đội bên cạnh Hứa Cảnh Minh cũng chú ý tới, trong lòng vô cùng cảnh giác.
“Bùm—”
Ý thức tâm linh bộc phát kinh người, tác động đến mọi hướng.
Hứa Cảnh Minh cảm thấy đầu óc như có mây mù, chỉ cảm thấy sóng tinh thần đang tác động vào ý thức của mình, cả người có cảm giác chao đảo như sắp đổ xuống, đại não cũng cảm thấy đau đớn kịch liệt. Sắc mặt của hai người bạn đồng hành bên cạnh cũng thay đổi rõ rệt, một người đang cầm khiên đao, không nhịn được ôm đầu đau đớn.
“Xùy xùy.”
Cùng với tâm thần chấn động kinh hãi, từng luồng ánh sáng đen xuất hiện! Ánh sáng kỳ lạ, quỷ dị khó lường.
Mặc dù Hứa Cảnh Minh đang rất đau đầu, nhưng lúc này áp lực chết chóc làm hắn giật mình, ngân thương trên tay tiếp tục nhảy múa! Hắn thi triển “quyển Định Sơn” để phòng thủ, sử dụng “quyển Lưu Thủy” để ứng phó với sự biến hoá đao quang của kẻ thù, đồng thời cảm nhận sự thay đổi của vạn vật xung quanh.
Vì kẻ địch ra chiêu quá nhanh, không thể nhìn rõ, nên phải lợi dụng không khí lưu động mà phán đoán hướng ra chiêu của kẻ địch.
“Keng keng keng.”
Ánh sáng đen nhấp nháy kỳ dị!
Bên trái Hứa Kính Minh, một cao thủ cấp một đã cầm khiên lên che đầu, nhưng khi đao quang đánh tới, hắn vung khiên lên cản lại những vẫn chậm một bước, đao quang lóe lên, hắn đứng đó bất động, trên thắt lưng xuất hiện vết máu.
Một cao thủ cấp một cầm thanh đao dài tám thước cố hết sức ngăn chặn kẻ thù, nhưng hắn vẫn không ngăn được ‘tia sáng đen’ đáng sợ kỳ quái. Tia sáng vụt qua, để lại vết máu trên cổ hắn ta.
Hứa Cảnh Minh lập tức dùng ngân thương chống trả, đồng thời nhanh chóng lùi lại.
Nháy mắt trôi qua!
Trong số ba cao thủ cấp một đi đầu có hai người chết và một người rút lui.
“Nhanh quá.” Hứa Cảnh Minh liếc nhìn thắt lưng, trên eo thiếu một mảnh vải, lộ ra áo giáp bảo hộ mặc bên trong, đây là tiểu thư Phí Tâm Lan tặng cho Hứa Cảnh Minh, bây giờ áo giáp bảo hộ vẫn còn nguyên, bên trên có một nhát đao.
“Nếu không nhờ bộ giáp bảo vệ này, có lẽ mình không chết thì cũng bị thương nặng rồi.”
Hứa Cảnh Minh sửng sốt: “Cao thủ siêu cấp một, nhất định là cao thủ siêu cấp một.”
Tạo cho hắn áp lực đáng sợ như vậy, không nghi ngờ gì nữa, hẳn đây là một cao thủ siêu cấp một!
Đây là cao thủ siêu cấp một đầu tiên mà Hứa Cảnh Minh gặp phải khi đến thế giới Huyết Vũ.
“Dạ Pháp Vương.” Lão già tóc bạc cùng nam tử áo xám ở bên cạnh xe ngựa nhìn động thái xuất thủ của Pháp Vương, lập tức xác định được thân phận của hắn.
“Tử thủ!” Ông già tóc bạc hét lên.
“Tử thủ!”
“Tử thủ!”
Đám hộ vệ đồng thanh hét lên, đội hình tấn công ngay lập tức chuyển thành đội hình tử thủ. Những vòng tròn ghép lại như hoa sen nở rộ ngay lập tức bao quanh cỗ xe, tạo thành một đội hình bảo vệ. Bọn họ giao phần lưng của mình cho đồng đội, mỗi người chỉ cần đối phó với phía trước, chuẩn bị tinh thần tử thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận