Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 618: (Phần 5) Lấy 1 địch 1000 (2)

“Vâng!”
Lão già một mắt lập tức quát lên: “Đội hộ vệ thứ nhất bày trận Thiên La Địa Võng, đội hộ vệ thứ hai bày trận Núi Đao Biển Lửa, phối hợp với nhau bao vây chém giết tên thích khách kia! Những người khác bảo vệ vương gia cho tốt, đề phòng những tên thích khách khác!”
“Rõ!”
Đám hộ vệ bắt đầu di chuyển, ai nấy đều nhanh như ma quỷ, nhanh chóng xếp thành trận địa.
Hứa Cảnh Minh cũng nhận ra vấn đề: “Bao vây mình bằng quân trận?”
Quân trận có thể phát huy ưu thế đông người với hiệu quả tối đa.
“Đối với trường hợp một người đối mặt với quân trận, ngân thương không còn là vũ khí phù hợp, chí ít thì cảnh giới thương pháp hiện giờ của mình thì chưa đủ.”
Hứa Cảnh Minh lập tức tháo ngân thương, giắt ra sau lưng, nhặt hai tấm chắn dưới đất lên, đây là tấm chắn của những hộ vệ đã chết.
Nhân lúc bên kia đang tổ chức quân trận, Hứa Cảnh Minh nhanh chóng chạy đi, chạy tới hậu hoa viên trong phủ Kỳ Vương.
Hậu hoa viên rất rộng lớn, lại còn có hồ nước, hồ nước sẽ gây ảnh hưởng nhất định với quân trận.
“Không được cho hắn ta thoát!”
Rất nhiều hộ vệ chạy tới kịp thời, bọn họ vốn là cao thủ nhập lưu, cho nên tốc độ cũng rất nhanh. Ai nấy đều lo lắng thích khách sẽ nhân lúc bọn họ bày “quân trận” để chạy khỏi vương phủ, nhưng thật ra, Hứa Cảnh Minh không trốn.
Hắn đứng bên hồ nước, hai tay cầm hai tấm chắn, bình tĩnh nhìn đám hộ vệ chạy tới và vây quanh chính mình.
Trận địa Thiên La Địa Võng, Núi Đao Biển Lửa đã hình thành.
“Tới đi!”
Ngọn lửa trong đôi mắt của Hứa Cảnh Minh càng lúc càng nóng rực: “Ta muốn xem xem, quân trận do hàng trăm cao thủ nhập lưu hợp thành sẽ mạnh tới mức nào!”
“Tấn công!”
Quế thống lĩnh đứng ở nơi xa, vung tay ra lệnh.
Giờ phút này, đa số hộ vệ vương phủ cực kỳ tự tin, khoảng 300 hộ vệ phân tán và vây quanh bốn phía, ai nấy đều cầm binh khí, bao gồm khiên, lưới, xích. Khoảng 300 người khác xếp thành một quân trận kín kẽ, lao thẳng về phía Hứa Cảnh Minh.
Uy thế của hơn 300 người xông tới cùng một lúc khiến Hứa Cảnh Minh cũng có chút ngạt thở.
Bất chợt…
“Phụt phụt phụt!”
Rất nhiều hộ vệ ngậm ống đồng, đồng loạt phun ra một thứ chất lỏng màu đen về phía Hứa Cảnh Minh.
“Là dầu hỏa!”
Hứa Cảnh Minh cầm hai tấm khiên trong tay, đương nhiên cũng không dám để thân thể dính phải dầu hỏa.
Hắn lập tức thi triển lực lượng tâm linh bao phủ toàn bộ khu vực này, sau đó lại vận dụng thân pháp để tìm ra những khoảng trống không có dầu hỏa. Ngoài một vài giọt dầu khó mà tránh được, đa số đều bị hai lá khiên cản lại. Trong lúc ngăn cản dầu hoả bằng hai lá chắn, Hứa Cảnh Minh khẽ rung tay, đánh bay những giọt dầu hỏa này sang nơi khác.
Đùng!
Hứa Cảnh Minh cầm hai lá chắn, dũng mãnh lao vào quân trận. Hắn nhất định phải tiến vào quân trận, như vậy mới có thể khiến kẻ địch luống cuống tay chân.
“Giết!”
Đám hộ vệ trong vương phủ tràn đầy niềm tin, cho dù thích khách mạnh hơn nữa, bọn hắn cũng không tin người này có thể phá được trận địa Núi Đao Biển Lửa của mình.
Hứa Cảnh Minh phát hiện đao quang dày đặc ở xung quanh, bao gồm trường đao, đoản đao và loan đao.
Lúc này, đủ loại đao quang trong quân trận tấn công điên cuồng từ mọi góc độ, Hứa Cảnh Minh phải ngăn cản bằng hết, nhưng đám hộ vệ của trận địa “Thiên La Địa Võng” đã bao vây lấy hắn, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
May mắn thay, Hứa Cảnh Minh đang sử dụng hai tấm khiên trong hoàn cảnh này. Đổi lại là ngân thương, hắn tự thấy bản thân không thể chống cự trong vòng 10 giây.
Oành!
Hai tấm khiên của Hứa Cảnh Minh nhanh như tia chớp, các cạnh của từng tấm khiên sắc bén như mũi đao! Mặc dù không phải đao, nhưng khiên cũng giết được người, ai đụng vào là chết.
….
….
Dưới sự bảo vệ dày đặc của năm trăm hộ vệ còn lại, Kỳ Vương cũng đi tới hậu hoa viên.
Từ xa, hắn ta thấy cảnh tượng hai đại đội đang bao vây Hứa Cảnh Minh, còn Hứa Cảnh Minh vẫn đang xông pha chém giết, bộ dáng giống như một con quái thú tàn sát bừa bãi.
Kỳ Vương không khỏi giật mình: “Quế thống lĩnh, tên thích khách này vốn không hề mang theo khiên!”
“Vương gia, đó là trang bị trong vương phủ chúng ta.” Quế thống lĩnh một mắt nói; “Không ngờ thuẫn pháp của hắn ta cũng ghê gớm như vậy!”
“Phải mất bao lâu mới giết được hắn ta?”
Kỳ Vương đặt câu hỏi, giọng điệu ngập tràn sát ý.
“Vương gia đừng lo, không bao lâu nữa!”
Quế thống lĩnh nói: “Tấm chắn lợi hại hơn ngân thương trong phương diện hộ thân, nhưng hiệu quả giết địch lại không được bao nhiêu! Tên thích khách xông vào trong quân trận, cho tới giờ vẫn chưa giết được hai mươi người! Hơn nữa, hắn ta cũng đang chật vật chóng chọi vòng vây của chúng ta, một khi phạm phải sai lầm thì lập tức tiêu đời!”
“Ừ.”
Kỳ Vương gật đầu, hắn ta cũng có thể nhận ra tên thích khách giống như con thú bị mắc kẹt trong lồng giam, gian nan chống đỡ với những đòn công kích của quân trận.
Kỳ Vương nhìn Hứa Cảnh Minh đang giãy giụa trong trận địa bằng ánh mắt lạnh lùng: “Dám tới ám sát bổn vương sao? Bất kể là ai đi chăng nữa, hôm nay ngươi phải chết!”
Dưới sự siết chặt của quân trận, Hứa Cảnh Minh sử dụng đôi khiên để phòng ngự là chính, hiệu suất giết địch thấp hơn ngân thương.
Bộp!
Hứa Cảnh Minh chật vật lăn lộn để tiêu giảm áp lực vây công, sau đó cầm khiên lao ra ngoài một lần nữa. Bề mặt của hai tấm khiên rất gồ ghề, chém giết kẻ địch hết sức oanh liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận