Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1034: (Phần 8) Hai trăm năm (2)

“Chúng ta chết chắc rồi.”
“Thôi thế là hết rồi, vợ lớn vợ bé của tôi, các con tôi cũng không xong rồi.”
“Không còn gì nữa rồi.”
73 người này biết rất rõ với thân phận của “đại nhân Ngô Minh”. Nếu như nhân vật quan trọng như hắn đã đích thân ký tên đề nghị phán quyết tử hình, cũng như giao ra chứng cứ vô cùng xác thực, vậy thì không mấy ai có thể lật ngược lại bản án.
Một khi bọn họ bị phán tội tử hình, thì những gì tích lũy được bao nhiêu năm qua đều sẽ về con số không, ngay cả người thân bạn bè cũng sẽ bị liên lụy ít nhiều.
“Ta tin rằng chính quyền Liên Minh Vũ Trụ Nhân Loại sẽ nhanh chóng cử người tới đây để bắt giữ các ngươi, cũng như cưỡng chế thu hồi khối tài sản phi pháp mà các ngươi đã chiếm đoạt trong thời gian qua.” Hứa Cảnh Minh khoan thai nói ra.
Bọn họ ngồi phệt xuống nền nhà bật khóc tức tưởi.
“Không…”
“Đại nhân Ngô Minh tha mạng, tha mạng.”
“Đại nhân Ngô Minh.”
Hứa Cảnh Minh nhìn dáng vẻ khóc lóc xin tha của bọn họ, cũng như cảm nhận được sự hoảng sợ trong lòng những người này.
“Đau khổ nhất thời, thì chẳng là gì cả. Trực tiếp giết chết bọn họ, chính là đang giải thoát cho bọn họ.” Hứa Cảnh Minh nhàn nhạt nói tiếp: “Tiếp theo đây, tất cả tài sản phi pháp của bọn họ sẽ bị cưỡng chế thu hồi, người thân của bọn họ sẽ bị liên lụy, những người quen biết trước đó cũng sẽ vạch rõ ranh giới với bọn họ! Từ giờ cho tới thời điểm tử hình, bọn họ còn phải tiếp tục sống trong đau khổ tuyệt vọng, khiến cho những cảm xúc tiêu cực sẽ không ngừng phóng đại theo thời gian.”
“Từ đám mây rơi xuống đáy vực, không nhìn thấy bất cứ hi vọng nào, liên tục chịu tra tấn trong cảm xúc tuyệt vọng, ha ha, đây mới là mùi vị của khổ đau.”
“Các ngươi cũng hãy nếm trải hết thảy đi.”
Hứa Cảnh Minh vừa quan sát 73 người thuộc gia tộc Cửu Ngư, vừa chờ đợi người của chính quyền tới đây.
Lúc này, một quang ảnh đột nhiên hiện ra giữa không trung.
Một thanh niên xuất hiện trong quang ảnh.
“Đại nhân Ngô Minh, tôi là “Angliex” thuộc gia tộc Cửu Ngư.” Người thanh niên tóc đỏ cung kính hành lễ, ngữ điệu tràn đầy khiêm tốn.
“Angliex?”
Hứa Cảnh Minh ngồi tại chỗ, liếc nhìn hắn ta: “Tôi đã từng nghe nói về anh rồi, anh chính là một sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 của cô đảo Thời Không! Anh tìm đến tôi, chính là để cầu tình cho bọn họ sao?”
Gia tộc Cửu Ngư cũng chỉ có tất cả hai sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10, một là tiên sinh Cửu Ngư, hai là Angliex.
Angliex thuộc thế hệ cháu chắt của tiên sinh Cửu Ngư, hiện tại chỉ mới tu luyện hơn vạn năm, mà đã trở thành sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10.
“Đại nhân Angliex.”
73 người kia lập tức hưng phấn trở lại, bọn họ rốt cuộc nhìn thấy hy vọng sống sót.
Tiên sinh Cửu Ngư, Angliex Cửu Ngư, hai người này có sức ảnh hưởng cực lớn ở gia tộc.
“Tôi mong đại nhân Ngô Minh hãy bàn giao những kẻ phạm tội này cho gia tộc Cửu Ngư chúng tôi.” Angliex mỉm cười nói.
“Nhưng tôi đã nộp chứng cứ phạm tội của bọn họ cho chính quyền Liên Minh Vũ Trụ Nhân Loại rồi.” Hứa Cảnh Minh tỏ vẻ tiếc nuối: “Tôi không thể giúp anh được.”
“Không sao, đại nhân Ngô Minh chỉ cần huỷ bỏ đề nghị “phán quyết tử hình” đối với bọn họ là được.”
Angliex nói: “Gia tộc Cửu Ngư chúng tôi sẽ vô cùng cảm kích ân tình của đại nhân Ngô Minh, đồng thời cũng sẽ nghiêm trị 73 người bọn họ và thông báo kết quả cuối cùng với ngài!”
Xử phạt 73 người này chỉ là chuyện nhỏ.
Angliex chỉ lo lắng… yêu cầu của Hứa Cảnh Minh sẽ khiến cho chính quyền tiến hành điều tra theo quy cách nghiêm ngặt, kéo theo rất nhiều hệ lụy khác nhau. Đến lúc đó, hàng chục nghìn người bị hành quyết, hàng trăm nghìn người bị bỏ tù cũng là chuyện quá sức bình thường.
Điều này nhất định sẽ là một vết nhơ muôn đời đối với gia tộc Cửu Ngư.
“Tôi có thể cam đoan 73 người bọn họ đều sẽ bị tử hình.”
Angliex nói: “Tôi chỉ hi vọng đại nhân Ngô Minh nương tay một chút, rút lại đề nghị trước đó.”
Hứa Cảnh Minh cười nhìn anh ta: “Angliex, anh đang dạy tôi phải làm thế nào à?”
Angliex biến sắc.
“Nếu như muốn giết chết bọn họ, thì tôi đã trực tiếp thi hành án tử hình rồi.”
Hứa Cảnh Minh mỉm cười nói: “Tôi để cho chính quyền nhúng tay vào chuyện này, chính là muốn tìm hiểu tới tận ngọn nguồn, điều tra từng một người, từ đó moi ra cả trăm người, ngàn người. Suy cho cùng, tôi cũng không có thời gian để cẩn thận điều tra, đành phải đề nghị chính quyền thay mặt mình làm việc này.”
“Đại nhân Ngô Minh.”
Angliex sa sầm mặt mày: “Ngài quá đáng rồi đấy! Gia tộc nào mà lại không có vài chuyện dơ bẩn chứ? Gia tộc Cửu Ngư chúng tôi nhất định sẽ tự xử lý nội bộ, không cần làm phiền tới chính quyền.”
“Anh bảo tôi quá đáng hả?”
Hứa Cảnh Minh nhìn anh ta: “Ai cho anh lá gan đấy?”
Angliex biến sắc.
“Cút.” Hứa Cảnh Minh bộc phát ngọn lửa màu đỏ khủng bố thông qua đôi mắt.
Con ngươi Hư Uyên!
Trải qua hai trăm năm thực hành “thương pháp ngôi sao Nguyên Sơ Hắc Ám”, Hứa Cảnh Minh đã cô đọng ý thức tâm linh hết lần này đến lần khác, khiến cho uy lực của Con ngươi Hư Uyên trở nên kinh khủng hơn bao giờ hết.
“Á á á!!”
Ngay cả khi đôi bên đang đối thoại với nhau thông qua quang ảnh, uy áp của Con ngươi Hư Uyên vẫn tác động tới Angliex, điều động ngọn lửa màu đen bốc lên từ cơ thể Angliex, khiến cho Angliex cảm thấy cực kỳ đau khổ.
“Hừ.” Hứa Cảnh Minh tắt quang ảnh, không muốn nhìn thấy Angliex thêm nữa.
73 người này càng thêm hoảng sợ tuyệt vọng.
Nếu như ngay cả đại nhân Angliex cũng bị trọng thương thông qua quang ảnh? Vậy thì người nào có thể cứu nổi bọn họ đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận