Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 289: (Phần 3) Thảo luận (1)

“Hừ.”
Liễu Hải bước tới, áp sát với khí thế cường đại, ánh đao linh hoạt vạch một đường giữa không trung, trường thương lập tức bị tác động, tốc độ lùi lại của Hứa Cảnh Minh cũng bị ảnh hưởng.
“Không hay rồi!”
Hứa Cảnh Minh lập tức cảm thấy không ổn, muốn lùi lại.
Nhưng lúc này, đao pháp của Liễu Hải đã lột xác.
Hễ bị đao của sư phụ chạm vào, Hứa Cảnh Minh liền bị kéo theo, hoàn toàn không cách nào lùi lại!
Liễu Hải liên tục tiến tới, tấm khiên bên tay trái ngăn đòn phản công của Hứa Cảnh Minh, thanh đao bên tay phải liên tục uy hiếp Hứa Cảnh Minh. Ngay khi binh khí va chạm, một sóng vô hình cũng truyền tới người Hứa Cảnh Minh, ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển của hắn.
“Đây là đao pháp gì?”
Hứa Cảnh Minh cảm thấy khó chịu nhưng chỉ có thể cắn răng gắng gượng dùng thương pháp, muốn ép Liễu Hải lùi lại.
Hứa Cảnh Minh đối mặt với Liễu Hải sau khi đã lột xác, hắn không thể ép buộc đối phương lùi lại được.
Bị uy hiếp! Bị áp sát!
Thương pháp của Hứa Cảnh Minh nhanh chóng biến đổi, nhưng chỉ vẻn vẹn hơn mười chiêu đao khiên phối hợp, Liễu Hải đã dồn ép Hứa Cảnh Minh tới mức tay chân luống cuống, một ánh đao xẹt qua trước ngực Hứa Cảnh Minh. Áo giáp hạng nhẹ bị chém rách, ngực thấm máu tươi.
Liễu Hải chém một đao xong liền lùi về, cười ha hả nhìn Hứa Cảnh Minh.
Hứa Cảnh Minh đành chạm nhẹ bảng cá nhân một cái, phục hồi thân thể.
“Sư phụ, con thua rồi.”
Hứa Cảnh Minh nở nụ cười đầy bất đắc dĩ, sau đấy không nhịn được mà nói: “Sư phụ, đao pháp của ngài cũng đã nâng cao hơn rất nhiều rồi, chẳng những có thể ngăn chặn thương pháp của con, thậm chí còn khiến con không thể thoát khỏi tầm kiểm soát của ngài.”
Thân thể hắn hiện giờ đang là siêu cấp 99%, cộng thêm một lớp áo giáp hạng nhẹ, khả năg phòng hộ tốt vô cùng, thế nhưng vẫn chịu thua.
“Ta phải cảm ơn con.”
Liễu Hải cười ha hả, rất vui vẻ: “Vừa rồi, chín thương liên tục của con, nhất là thương thứ chín cuối cùng, ta đã suýt nữa thua trước nó. Ngay thời khắc quyết định, tiềm lực của ta trỗi dậy, đao pháp cũng lập tức đột phá… cho nên mới chặn được thương ấy.”
“Tốc độ của đao pháp này nhanh thật.”
Hứa Cảnh Minh ca ngợi, “Hơn nữa, mỗi khi thanh đao chạm vào binh khí, nó sẽ gây ảnh hưởng ở một mức độ nhất định với thân thể của đối thủ.”
“Đao pháp của ta vốn lấy Thái Cực quyền làm nền móng.”
Liễu Hải giới thiệu: “Ta có được kỹ năng truyền thừa, cũng từng dung nhập truyền thuyết vũ trụ, thu hoạch được khá nhiều. Vừa rồi ,ta đã lĩnh ngộ được sự ảo diệu của đao pháp sâu hơn, một đao chia đôi âm dương, tốc độ cực nhanh, uy lực cũng lớn. Hơn nữa, dao động âm dương có thể gây cản trở sức mạnh của đối thủ.”
Hứa Cảnh Minh như có điều suy nghĩ.
“Thương pháp của con đã đủ giỏi rồi, nếu giao đấu với ta là một người yếu hơn, sau khi binh khí của hắn va chạm với đao của ta, sóng âm dương truyền tới, khiến hắn không thể kiểm soát thân thể.”
Liễu Hải nói.
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Con biết, Thái Cực kiểm soát cơ thể bản thân, sau là kiểm soát cơ thể đối thủ. Nhưng nhát đao đó… có thể làm đối thủ mất kiểm soát thì quả thực là khác thường.”
“Giống như chương trình võ học của con, chiêu thức này cũng dựa trên cơ sở truyền sức mạnh.”
Liễu Hải nói: “Ta chém một đao tới, truyền qua lực âm dương là một loại lực sóng, lực này vượt ngoài phạm vi kiểm soát của đối thủ, đương nhiên thân thể đối thủ sẽ bị mất kiểm soát.”
“Lợi hại thật.”
Hứa Cảnh Minh cảm khái: “Con thua tâm phục khẩu phục.”
Bản thân Hóa Hồng thương pháp của hắn cũng là mượn lực để đánh, thương này nối tiếp thương kia liên tục mượn lực, cuối cùng dung nhập vào thương thứ chín.
Nhưng việc kiểm soát sức mạnh trong Đao Pháp của Liễu Hải rõ ràng là tinh vi hơn.
Đương nhiên…
Dù hắn có ước ao thèm muốn cũng không được.
Liễu Hải cũng đã dành cả đời để nghiên cứu võ đạo, lấy nền tảng là Thái Cực. Sau đó, ông nhận được kỹ năng ruyền thừa nhận, cơ hội dung nhập vào truyền thuyết vũ trụ có đao pháp đều phù hợp với bản thân. Liễu Hải các thu hoạch của mình vào trong Thái Cực, cho nên mới có thể phát triển đao pháp bá đạo như thế.
Còn hắn, hắn cũng có con đường của riêng mình, “Cửu Liên Kích” trong Hóa Hồng thương pháp của hắn cũng là một chiêu thức rất mạnh. Chỉ có điều, khi cả hai đều là cấp bốn 99%, thì xét về thực chiến, hắn vẫn kém sư phụ một chút.
“Ta luyện tập võ thuật nhiều hơn con mấy chục năm mà chỉ thắng suýt soát như vậy. Lần giao thủ sau, ta có lẽ không còn là đối thủ của con nữa. Dù sao đi nữa, về mặt tôi luyện ý chí, con đang tiến bộ rất nhanh, ta lại chậm tiến.”
Liễu Hải chạm nhẹ vào bảng cá nhân, bên cạnh lại hiện ra một bộ bàn ghế đá, trên bàn cũng có chút rượu, đồ nhắm, hoa quả.
“Ngồi đi.” Liễu Hải nói.
“Chỉ cần có tiến bộ, cuối cùng rồi cũng sẽ đột phá.”
Hứa Cảnh Minh đáp và ngồi xuống.
Liễu Hải cười nhìn đồ đệ: “Lần giao thủ này hôm nay đã giúp ích cho ta rất nhiều. Đao pháp của ta đạt được bước đột phá! Tâm linh ý chí cũng mạnh lên rất nhiều.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận