Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 246: (Phần 2) Giới hạn của tốc độ (1)

Miyagawa Akira ngồi trên khán đài, ngơ ngẩn lắng nghe.
Miyagawa Akira cũng được học qua các môn khoa học, nhưng từ khi còn nhỏ, tất cả tâm trí của cậu đều đặt hết vào kiếm đạo, chăm chỉ học tập rất nhiều kỹ năng độc đáo của kiếm đạo. Cho đến thời điểm hiện tại, cậu ta cũng đang theo đuổi kiếm đạo ở một cảnh giới cao hơn, cho nên chưa từng nghĩ đến mối quan hệ giữa động năng và kiếm đạo.
Nhưng hôm nay, buổi phát sóng trực tiếp của Hứa Cảnh Minh như đã mở ra một cánh cửa mới cho cậu ta, để có thể nhìn nhận võ công của bản thân từ một góc độ khác.
“Đúng vậy, khối lượng và tốc độ.”
Miyagawa Akira tự nghĩ: “Mình vẫn luôn muốn theo đuổi tốc độ, ngay cả khôi giáp hạng nhẹ cũng không muốn mặc, vì muốn duy trì lợi thế về tốc độ và sự linh hoạt của bản thân.”
“Nhưng trên thực tế, với cơ thể siêu cấp của mình, cho dù có mang thêm ít vật nặng, tốc độ cũng không bị ảnh hưởng quá lớn.”
“Mình có thể tìm thấy một “giá trị tối ưu”, cho dù trọng lượng của bản thân tăng lên, nhưng tốc độ vẫn không bị ảnh hưởng, sau đó có thể tìm ra phương pháp chiến đấu phù hợp với mình nhất.”
Miyagawa Akira không khỏi vui mừng.
“Anh Hứa, tôi phải cảm ơn anh vì đã giúp tôi nhìn lại kiếm đạo của mình từ một góc độ khác.”
Lúc này, Miyagawa Akira bắt đầu tặng thưởng, thẳng tay thưởng mười triệu đồng Trái Đất.
Cậu ta cảm thấy, phần thưởng nhiều như vậy thật sự rất xứng đáng so với những gì bản thân thu hoạch được.
Trong phòng phát sóng trực tiếp của Hứa Cảnh Minh ngày hôm nay, các khán giả đang phát thưởng không ngừng.
“Hóa ra là như vậy.”
“Thế giới ảo mở cửa hơn ba tháng, mỗi ngày tôi đều chăm chỉ luyện tập ít nhất năm giờ, học rất nhiều sách võ thuật, xem rất nhiều bài giảng trên sóng trực tiếp. Hóa ra, tôi từ trước đến giờ đều đi đường vòng! Học nhiều phương pháp luyện tập như vậy làm gì chứ... ta chỉ cần nắm được phần cốt lõi, khối lượng lớn hơn, tốc độ nhanh hơn! Vậy là tôi có thể tiếp tục tiến bộ rồi!”
Càng luyện tập nhiều, càng cảm thấy ngạc nhiên mừng rỡ.
Kiến thức này giống như một ngọn hải đăng trong bóng tối!
Ngọn hải đăng dẫn họ đến mục tiêu của mình.
Trước đây, nhiều người trong số họ đã luyện tập một cách mù quáng, gặp phải nhiều ngã rẽ, thậm chí còn bị rơi vào nút thắt cổ chai, cho nên khó lòng tiến bộ thêm nữa.
“Đây chính là bản chất uy lực của chiêu thức!”
“Đúng vậy, cũng giống như đạn và pháo điện từ, uy lực chính là động năng, chìa khóa của động năng là khối lượng và tốc độ.”
Rất nhiều người trở nên phấn khích.
Đúng là chân truyện nhất cú thoại, giả truyện vạn quyển thư!
(*) một câu nói hay bằng vạn quyển sách
Bọn họ càng luyện tập càng mơ hồ, nhưng cao thủ chân chính như Từ Cảnh Minh lại có thể nói rõ bản chất của vấn đề một cách đơn giản như vậy.
“Tặng thưởng.”
“Nhất định phải tặng thưởng.”
Số lượng tiền thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp không ngừng tăng lên.
...
Hứa Cảnh Minh là chủ phòng phát sóng trực tiếp, cho nên jắm có thể nhìn thấy rõ từng khoản tiền thưởng.
“Phần thưởng cao nhất là của Miyagawa Akira, mười triệu đồng Trái Đất?”
Hứa Cảnh Minh rất ngạc nhiên khi tổng số tiền thưởng trong phòng phát sóng trực tiếp đã lên tới hơn chín mươi triệu. Đến lúc này, hắn vẫn kinh ngạc không thôi.
“Sư phụ cũng thưởng một triệu?”
Hứa cảnh Minh thấy phần thưởng xếp thứ mười hai là của sư phụ Liễu Hải, khiến hắn không khỏi vui mừng. Điều này cho thấy, sư phụ cũng đồng tình với cách dạy võ của mình.
Hứa Cảnh Minh cũng xem qua vô số bình luận.
“Rất nhiều người hỏi, làm thế nào để đạt được khối lượng lớn hơn, tốc độ nhanh hơn?”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Trên thực tế, thế giới ảo đã mở cửa hơn ba tháng, nhiều người cũng đã học được một số phương pháp luyện tập, chắc chắn một trong số đó sẽ hữu dụng với mọi người. Đương nhiên, tôi sẽ nêu rõ những phương pháp luyện tập một cách chi tiết nhất trong bài học đầu tiên của mình được đăng tải trên Võ Đạo Quán.”
“Dù sao đi nữa, bài học của hôm nay cũng chỉ là buổi phát sóng trực tiếp! Chương trình học ở Võ Đạo Quán sẽ chi tiết và toàn diện hơn.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Hắn tiếp tục đọc bình luận.
“Một số cao thủ cũng đang đặt câu hỏi.”
Hứa Cảnh Minh cười: “Khối lượng và tốc độ của hắn đều rất lớn, nhưng khi giao chiến… lại không thể bùng nổ được uy lực như mong muốn. Vấn đề này sẽ liên quan đến các bài học khác.”
“Ví dụ như truyền lực, làm thế nào để truyền 100% động năng đến đối phương?”
“Ngược lại, chúng ta sẽ loại bỏ uy lực của đối phương nhiều nhất trong lúc phòng thủ? Đây còn là kỹ năng giảm bớt lực!”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Kỹ năng truyền lực, kỹ năng giảm bớt lực, v.v… đều là những bài học phía sau. Còn bài học ngày hôm nay đang nêu về nguyên lý cơ bản nhất của võ học, cách bộc phát hết uy lực của bản thân.”
“Nếu như chiêu thức của anh quá yếu, ngay cả uy lực cũng không có, anh đã thua ngay từ đầu.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Có thể biểu diễn cho tôi xem cách dùng binh khí không?”
Hứa Cảnh Minh nhìn vào bình luận, chạm vào để hiển thị màn hình chiến đấu: “Thực ra, mọi người có thể xem qua các video giao chiến của tôi trước đây, xem một chút là hiểu…..”
“Trong trận đấu cấp thần đầu tiên ở Trung Quốc mà tôi đã tham gia khi thế giới ảo vừa mở…..”
Hứa Cảnh Minh chỉ vào màn hình chiến đấu, hắn thi triển Bát Cực Hổ Phác, hai tấm khiên lớn tựa như hai con cọp lao vào người Tôn Ngọc Đình: “Đây là Bát Cực Hổ Phác, tôi đã bùng nổ tốc độ, trọng lượng cơ thể đạt tới 100%, cộng với tổng khối lượng áo giáp và vũ khí, tấm khiên cứ thế tung ra! Ngay cả khi đối thủ có tấm khiên làm lá chắn, nhưng khi va chạm với một lực động năng mạnh như vậy, hắn ta vẫn bị trọng thương!”
“Một ví dụ khác, chiêu cuối cùng của tôi khi đánh bại kẻ địch ở phía đối diện là “Cao Sùng”.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận