Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 659: (Phần 5) Ngân thương trong tay (1)

Hứa Cảnh Minh đang thong thả dạo bước cùng Ngô Thất, đột nhiên cảm thấy có chút gì đó không ổn, lực lượng tâm linh của hắn cảm nhận được lực uy hiếp, khiến hắn phải quay đầu lại nhìn.
“Ầm!”
Tại hồ Tiểu Nguyệt ở cách đó không xa, một dòng nước khổng lồ, tựa như một con rồng nước, phun thẳng lên trời cao rồi lao nhanh về phía Hứa Cảnh Minh.
“Chạy trốn.”
“Mau trốn.”
Cảnh tượng kì dị này khiến những người dân xung quanh lập tức tái mặt và cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Ai nấy đều ra sức chạy trốn khắp tứ phía, nhưng tốc độ của bọn họ sao có thể sánh kịp với tốc độ quét sóng của Ma Thần Thanh Hồ.
“Một tên tà ma!”
Hứa Cảnh Minh thay đổi sắc mặt, một con mắt màu vàng thứ ba mở ra ở phần giữa hai lông mày của hắn.
Ngay khi đôi mắt màu vàng mở ra, lực lượng tâm linh ngưng tụ thành một chùm ánh sáng, bắn phá mãnh liệt vào bên trong dòng nước kia, tác động vào thần thức vào thần thức của ‘Ma Thần Thanh Hồ’, khiến Ma Thần Thanh Hồ run lên.
Phén thần thông, Thiên Nhãn!
Là đẳng cấp thần thông của Pháp Nhãn Thuật, uy lực của Thiên Nhãn hiển nhiên mạnh hơn rất nhiều, có thể giúp Hứa Cảnh Minh nhìn thấy rõ bóng người ẩn hiện trong làn sóng cao trào kia.
“Cứu mạng.”
“Cha ơi, cha ơi.”
“Mẹ ơi, cứu con.”
Người dân bình thường kinh hô gào khóc, kêu cha gọi mẹ rồi bỏ chạy tán loạn, nhưng dòng nước cuồn cuộn kia cực kỳ hung mãnh, nó chỉ cần quét qua bên người bọn họ, thì cũng đủ để khiến bọn họ thịt nát xương tan.
Một tấm lưới vàng khổng lồ xuất hiện từ trong không trung, những đoạn dây thừng của nó tựa như được dệt như những sợi tơ thật, hoàn toàn bao phủ dòng nước hung dữ kia!
Mặc dù phép thần thông ‘Thiên La Địa Võng’ vẫn mới chỉ là mức độ nhập môn, nhưng nó lại được thi triển người phục ma tứ cảnh, cho nên uy lực mạnh hơn gấp mười lần so với lúc đối phó với Địa Ma tuần thành sứ Chương Tú. Vì lẽ đó, Ma Thần Thanh Hồ có chút kinh ngạc trước sức mạnh kinh người này.
“Thất thúc, ngươi cũng mau mau rời đi.”
Hứa Cảnh Minh nhân cơ hội đó để bao bọc mấy người dân bình thường đang đứng bên hồ bằng pháp lực của mình, sau đó di chuyển bọn họ đến một nơi cách xa.
Bên trong dòng nước đang cuộn trào mãnh liệt, Ma Thần Thanh Hồ lập tức rút ra hai thanh đao.
“Mở ra.”
Ma lực đáng sợ truyền vào hai thanh đao, một kiếm chém xuống, xoẹt! Tuy tấm lưới màu vàng khá cứng rắn, nhưng những đoạn dây thừng vẫn bị chém đứt ra từng sợi một.
Song đao trong tay Ma Thần Thanh Hồ bùng nổ sức mạnh, Thiên La Địa Võng lập sụp đổ hoàn toàn, Hứa Cảnh Minh vẫn tiếp tục hất người thường ra xa bằng pháp lực của mình, đồng thời duỗi tay trái về phía trước, chiếc vòng vàng quấn quanh cổ tay hắn hóa thành 108 hạt ngọc màu vàng óng rồi lần lượt lao về phía kẻ địch.
Ánh sáng của phù văn trên mỗi hạt ngọc vàng bắt đầu lưu chuyển, đột nhiên, từng hạt ngọc vàng hóa thành ánh sáng chói mắt và tập kích Ma Thần Thanh Hồ với tốc độ cực hạn.
“Cái gì vậy?”
Ma Thần Thanh Hồ giật mình, tốc độ của 108 hạt vàng quả thực quá nhanh, cho nên hắn bắt buộc phải vung kiếm để chống cự.
Bùm bùm bùm bùm bùm bùm!
Ma Thần Thanh Hồ vung kiếm liên tục, nhưng lại không thể ngăn cản được bất cứ thứ gì, những hạt vàng di chuyển theo một quỹ đạo quái dị với tốc độ rất nhanh, sau đó đồng loạt oanh kích vào thân thể Ma Thần Thanh Hồ.
Ma Thần Thanh Hồ có chút hoảng sợ, nhưng hắn chợt phát hiện làn da dày đặc cứng rắn của mình hoàn toàn có thể chống lại từng hạt vàng này.
“Thậm chí còn không làm xước da ta.”
Ma Thần Thanh Hồ chế nhạo: “Thật là phô trương!”
Hứa Cảnh Minh tận dụng chút thời gian ít ỏi này để di chuyển những người dân bình thường cuối cùng còn ở đó ra nơi xa xa, sau đó nhìn Ma Thần Thanh Hồ rồi thầm nghĩ: “La Võng Thuật và Phi Sa Thuật của ta đều đã đạt tới cảnh giới thần thông, nhưng cũng chỉ mới dừng lại ở mức độ nhập môn! Phép thần thông thi triển bởi pháp lực của người phục ma tứ cảnh vẫn không gây hề hấn gì đến tên tà ma này, chứng tỏ hắn ta là một trong năm vị Ma Thần núi Động Minh.”
Với thực lực lúc này của Hứa Cảnh Minh, nếu hắn có thể sử dụng Thiên La Địa Võng để trói buộc một tên tà ma có sức mạnh ngang với Địa Ma tuần thành sứ Chương Tú.
“Đánh giá bề ngoài của hắn, có lẽ đây là Ma Thần Thanh Hồ.” Hứa Cảnh Minh đã sớm tìm hiểu thông tin về những tà ma mạnh nhất ở phủ Thành An.


“Không ổn rồi.”
Tộc trưởng Tề Thần cảm nhận được sự dao động của ma khí xung quanh khu vực phía Bắc, lập tức bay lên rồi phóng tầm mắt hướng về phương Bắc.
Phù văn trong hai con ngươi bắt đầu di chuyển, tộc trưởng Tề Thần đã nhìn thấy rõ tất cả những gì đang diễn ra ở hồ Tiểu Nguyệt.
“Là Ma Thần Thanh Hồ, Ngô Minh lão đệ đang gặp nguy hiểm.”
Tộc trưởng Tề Trần lo lắng: “Ta không ngờ Ma Thần Thanh Hồ lại có thể mưu mô đến như vậy, hắn ta thực sự chờ đợi suốt bốn tháng, sau đó động thủ ngay hồ Tiểu Nguyệt.”
“Ngô Minh lão đệ, ta sẽ tới đó trong vòng mười lăm nhịp thở nữa! Ao hồ là nơi Ma Thần Thanh Hồ có thể tự do hoành hành, ngươi không thể cứng đối cứng với hắn, hãy cố kéo dài thời gian.”
Tộc trưởng Tề Thần truyền âm thanh đi về nơi xa, đồng thời cũng bay về phía bắc với tốc độ nhanh nhất.
—----
P/s: các đh ủng hộ KP, NP cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận