Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 496: (Phần 4) Giao dịch trực tiếp (3)

Hứa Cảnh Minh trực tiếp lấy ra lệnh bài từ thắt lưng.
“Đề Hình ti Nam Phủ, Cảnh Minh?” Hai tên vệ binh Huyết Vũ xem xét, có chút sửng sốt.
“Hóa ra là huynh đệ trong nhà.” Cả hai cùng gật đầu.
“Giờ này đã nửa đêm,tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy?” Hứa Cảnh Minh hỏi, khu dân cư này vừa vặn thuộc phạm vi của thành Nam! Hứa Cảnh Minh dẫn người của mình chạy hơn mười dặm mới đến được khu vực thành Nam.
“Ỷ Thúy lâu ở phía bên thành Đông đã bị một nhóm cướp xông vào. Bọn cướp quá hung hãn, cũng đã giết rất nhiều người trong Ỷ Thúy lâu.”
Một vệ binh Huyết Vũ kể lại: “Nhị lão gia của Thân Công gia, Kỳ Vương phủ, Thường gia,... Rất nhiều đại nhân vật đã bị trấn lột trắng trợn! Ta nghe nói Tam công tử của Quốc công phủ đã bị giết! Đúng là gan to bằng trời mà! Vậy nên, chúng ta mới phải truy tìm những tên đó vào đêm hôm khuya khoắt thế này.”
Họ cũng nhìn vào bên trong ngôi nhà.
Đây là một nơi ở bình thường, không lớn!
“Chúng ta chỉ nhìn sơ qua một chút.”
Một vệ binh Huyết Vũ tiến vào trong vài bước, đẩy cửa liếc mắt một cái, sau đó lùi lại: “Chúng ta đang làm việc theo lệnh, huynh đệ đừng suy nghĩ nhiều.”
“Nên vậy.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Đi.”
Hai tên vệ binh Huyết Vũ lập tức đem vệ binh phụ trợ rời đi, bọn họ căn bản không dám đi kiểm tra!
Hứa Cảnh Minh đứng từ xa rồi liếc mắt nhìn quanh, đội vệ binh Huyết Vũ đang tiến hành tìm kiếm khắp nơi, tiến vào từng nhà để điều tra!
“Soát kỹ như vậy sao?”
Hứa Cảnh Minh hơi nhíu mày: “Phía bên sư phụ, Đồ Lăng có thể gặp nguy hiểm.”
Hiện tại hắn đang ở thành Nam.
Bản thân hắn là vệ binh Huyết Vũ của Đề Hình ti Nam phủ! Cho nên những vệ binh Huyết Vũ kia mới để cho hắn chút mặt mũi, chỉ nhìn vào kiểm tra sơ sơ là xong. Nhưng Liễu Hải và Đồ Lăng thì sao?
“Két két.” Hứa Cảnh Minh đóng cửa sân, trở lại vào phòng nằm xuống, nhìn thoáng qua tủ.
Dưới gầm tủ, dưới những viên gạch dưới đất, có những rương gỗ nhỏ cất giấu ngân phiếu, vàng lá.
Nếu người khác muốn tìm, trước tiên phải bê cái tủ nặng sang chỗ khác, sau đó đào đất xuống ba thước! Nếu không có nghi ngờ từ trước, chắc chắn sẽ không làm vậy.
“Chỉ là mấy vạn lượng bạc, thế giới Huyết Vũ có cần phải ác ý đến như vậy không?” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
….
….
Hứa Cảnh Minh không ngủ cả đêm, hắn cũng không bị rà soát thêm nữa, dù sao thì khả năng lục soát của vệ binh Huyết Vũ cũng có hạn.
Bình minh đã lên!
Toàn bộ Đế Đô cũng dần dần náo nhiệt hẳn lên, rất nhiều người dân đều đang chuẩn bị bắt đầu một ngày mới bận rộn.
“Cảnh Minh.”
Bàng Trạch đến nơi ở của Hứa Cảnh Minh: “Buổi sáng sớm, tôi sẽ đưa khách tới. Đến lúc đó, cậu hãy đưa vàng lá và ngân phiếu cho hắn!”
“Bán được rồi sao?” Hứa Cảnh Minh phấn khích.
“Rất nhiều các công dân vũ trụ muốn mua vàng bạc trong thế giới Huyết Vũ, vàng bạc ở đây luôn luôn trong tình trạng cung không đủ cầu!”
Bàng Trạch giải thích: “Chỉ cần thu mua ‘10000 lượng vàng’, sẽ có thể trực tiếp hiến tế, còn nếu tự mình kiếm thêm thì độ khó vẫn còn quá cao.”
“Đúng vậy, chúng ta chỉ mới hoành hành một chút mà đã kéo nhiều rắc rối tới như vậy.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Mấy rắc rối lần này cũng coi như chưa quá lớn.”
Bàng Trạch cười: “Bởi đây là lần cướp bóc đầu tiên của chúng ta, số lượng tài phú không nhiều, mức độ ác ý bị nhằm vào cũng coi như khá nhẹ! Nếu bị nhằm vào với ‘cường độ cao’, lúc đó mới thực sự là ác mộng, cậu cũng không có cách nào để ở lại thế giới này nữa.”
Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu.
“Lần này không sao cả, bởi vì thân phận đặc thù của cậu, bao hàng trong tay cậu mới được bảo vệ. Huấn luyện viên Liễu Hải là người từng trải, cho dù vệ binh Huyết Vũ đã kiểm tra cẩn thận khu vực của ông ấy, nhưng cuối cùng vẫn giữ lại được bao hàng, còn Đồ Lăng lại không thể giữ lại được.”
Bàng Trạch nói xong, ông khá hài lòng với kết quả này.
Tử Vân bảo ngọc vỡ tan, một bao hàng bị mất đi.
Nhưng hai bao khác thì giữ lại được!
Xem như không tệ.
“Sắp đến giờ rồi, tôi đi đón người.” Bàng Trạch bước ra ngoài.
Một lúc lâu sau.
Bàng Trạch đưa hai người tới.
Trong hai người này, một người là lão già dễ mến, khi nhìn thấy ông ta, ai nấy đều ‘bỏ qua’ theo bản năng, bởi vì ý thức về sự tồn tại của người này rất yếu. Người còn lại là một người trẻ tuổi, hắn ta đang tò mò nhìn xung quanh.
“Dưới sự giám sát của tập đoàn Vạn Giới, ngươi không cần lo lắng về sự an toàn của giao dịch.”
Lão già mỉm cười, Hứa Cảnh Minh lúc này đã thay xong quần áo, đeo mặt nạ da người, biểu cảm có chút cứng nhắc, gật đầu nói: “Đi theo tôi.”
Hắn đưa mọi người vào trong phòng.
Hắn dùng sức di chuyển chiếc tủ gỗ, sau khi dời tủ sang chỗ khác, hắn cẩn thận nhặt gạch lên, để lộ ra lớp đất bên dưới, Hứa Cảnh Minh đưa hai tay vào trong lớp đất, trực tiếp cầm ra một chiếc rương.
Mở hộp ra, bên trong có rất nhiều vàng lá và ngân phiếu.
Ông lão đặt tất cả vàng trong rương xuống đất, sau đó cởi áo khoác ngoài, gỡ một đầu của chiếc thắt lưng dày cộp ra, bên trong thắt lưng là các khối vàng, tổng cộng có ba mươi khối vàng, khối nào cũng nặng vô cùng: “Có tổng cộng 60 cân vàng, tức là 6000 lượng vàng! Cộng với 3960 lượng vàng, ở đây ta vẫn còn chút vàng lá, vừa đủ 100 000 lượng vàng!”
Ông lão nhìn người trẻ tuổi: “Funa lãnh chúa, ngài có thể hiến tế.”
“Ta đã nghe nói từ trước rằng ‘hiến tế’ trong thế giới Huyết Vũ rất đặc biệt. Nhưng phụ mẫu ta bắt ta phải đạt đến sinh mệnh tinh không cấp bảy mới được phép thử hiến tế.” Người trẻ tuổi nói, sau đó bắt đầu hiến tế.
Toàn thân người trẻ tuổi ánh lên ánh sáng, ánh sáng bao phủ sáng rực như đống vàng kia.
Hứa Cảnh Minh tò mò nhìn cảnh tượng này, đây là hiến tế sao?
Ái chà!
Người đàn ông trẻ và số vàng biến mất, không thấy gì nữa.
“Hiến tế 10000 lượng vàng, đi đến nơi bí ẩn?”
Hứa Cảnh Minh hiểu rằng người trẻ tuổi kia đã đến nơi bí ẩn. Đó cũng là mục tiêu của hắn khi đến thế giới Huyết Vũ, nhưng hắn vẫn còn cách mục tiêu này rất xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận