Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1174: (Phần 10) Quan sát của Cổ Mạc (3)

“Nhân loại Ngô Minh?”
Sắc mặt Cổ Mạc trở nên khó coi: “Trong một nhánh tương lai này, bởi vì lọt vào vòng vây liên thủ trục xuất của rất nhiều vị nửa bước cảnh giới thứ ba, Hư Không Thần tộc buộc phải di cư lần thứ hai, vậy nên đã cướp luôn vũ trụ quê hương mới của Nhân tộc. Từ đó, Hư Không Thần tộc và Nhân tộc kết thù không đội trời chung!”
“Về sau, nhân loại Ngô Minh rất nhiều lần giao chiến với mình, thế nhưng mình lại không làm gì được hắn!”
“Do nhìn thấy trước tương lai, nên mình đã thử tiêu diệt hắn ngay từ giai đoạn đầu ở một nhánh rẽ khác, sẵn tiện tiêu diệt luôn toàn bộ Nhân tộc”
“Kết quả là… Mình tiêu diệt được toàn bộ Nhân tộc, nhưng vẫn không giết được hắn! Thậm chí vì kết thù quá sâu, cho nên trong vòng hơn năm mươi vạn năm, hắn đã phá hủy thế giới Hắc Liên, tiêu diệt toàn bộ Hư Không Thần tộc, và thậm chí là chính mình!”
Trong nhánh rẽ tương lai đó, sự tồn tại đáng sợ như bóng đêm bao trùm lên vô số các mảnh cương vực vô tận, khiến cho Cổ Mạc run sợ.
“Cho dù mình làm thế nào, thì cũng không thể ngăn cản quá trình trưởng thành của hắn, chẳng lẽ..” Cổ Mạc như có điều suy nghĩ.
Ông ta chỉ là một vị nửa bước cảnh giới thứ ba, vậy nên vẫn còn những điều không thể làm được, cũng như rất nhiều thứ không thể quan sát hay nhận biết được.
“Mình chỉ có thể chắc chắn rằng, trong nhánh rẽ tương lai ấy, hắn sẽ trở thành Quân Chủ Thâm Uyên, dễ dàng phá hủy thế giới Hắc Liên, bóp chết chính mình.
Cổ Mạc thầm nghĩ: “Mình không thể động vào nhân loại Ngô Minh này.
Hành tinh thí nghiệm số 312.
Trước đó, Hứa Cảnh Minh đã đưa hơn một triệu tội phạm nhân loại tới đây, để cho bọn hắn sinh sống phân tán ở những địa điểm khác nhau, đồng thời giam lỏng một tên tội phạm sinh mệnh Tinh Không và hơn một vạn tên tội phạm sinh mệnh Hành Tinh khác trên một hòn đảo.
Khi bị đưa tới đây, tất cả bọn hắn hoàn toàn không có thiết bị khoa học kỹ thuật, hay bất kỳ công cụ lao động nào, chỉ có duy nhất mỗi bộ đồ đang mặc trên người.
Những nhân loại này buộc phải vật lộn để tìm ra con đường sống sót, ngay cả khi hành tinh này có môi trường rất thích hợp, cũng như có đầy đủ hoa màu trái cây, thì bọn hắn vẫn phải đối mặt với rất nhiều khó khăn. Những nhân loại ở gần nhau bắt đầu đoàn kết lại với nhau, từ đó hình thành nên những bộ lạc nhỏ. Các bộ lạc nhỏ dần dần tập hợp lại và phát triển thành bộ lạc lớn, sau đó bắt đầu xây dựng nên các thành trì.
Suy cho cùng, những nhân loại này đều đã được học tập tri thức ở Liên minh Vũ trụ Nhân loại, cho nên trong vòng hai mươi năm đầu tiên sau khi bọn họ được đưa tới hành tinh này, các thành trì đã lần lượt xuất hiện. “Gần đây, bệnh dịch đang hoành hành bên trong nội thành, mà chúng ta lại không có thuốc đặc trị, mọi người nói xem phải làm thế nào đây?” Trong phòng nghị sự, thành chủ nhìn các quan chức. “Thành chủ, chúng ta chỉ mới tới hành tinh xa lạ này hơn sáu mươi năm, lại không hề có bất kỳ thiết bị khoa học kỹ thuật nào, khó lòng cải tiến công nghệ y học.
Một vị quan chức nói: “Biện pháp duy nhất lúc này, chính là yêu cầu dân chúng trong thành ra sức tu luyện Gen Tiến Hóa Pháp, thân thể càng mạnh mẽ, thì khả năng chống lại bệnh tật cũng càng cường đại”
Một vị quan chức khác lên tiếng: “Cũng không thể nào gửi gắm toàn bộ kỳ vọng vào phương pháp tiến hóa được! Tôi cho rằng chúng ta cần phải cải thiện điều kiện vệ sinh trong nội thành, đồng thời khuyến khích mọi người sinh nhiều con hơn. Một khi nhân khẩu phát triển, thì chúng ta mới có thể trụ vững trên hành tinh xa lạ này, cũng như gia tăng khả năng chống lại các thành bang đối địch.
Thành chủ chậm rãi gật đầu.
“Đúng, cần sinh nhiều con hơn. Các quan chức lập tức hiểu ý của thành chủ.
Thành chủ đâu quan tâm tới dân chúng bệnh chết ngoài kia…
Điều mà ông ta quan tâm, chính là quyền thế của mình!
Dân số càng ít, thì thành bang sẽ càng có nguy cơ bị đối thủ đánh bại! “Trên hành tinh xa lạ này, chúng ta không hề bị hạn chế bởi pháp luật của Liên minh Vũ trụ Nhân loại.
Thành chủ liếc nhìn mọi người: “Mọi người trên hành tinh này đều là tội phạm, vậy nên chúng ta không thể đánh giá quá cao lòng nhân từ của các thành bang khác! Nếu không muốn bị đánh bại, không muốn bị nô dịch… Thì chúng ta phải không ngừng lớn mạnh.
Trong lúc mọi người đang họp bàn nghiêm túc trong phòng nghị sự.
Tại dinh thự thành chủ.
Phu nhân thành chủ đang nằm trong lòng một thanh niên điển trai.
“Cậu to gan thật đấy, người phụ nữ của thành chủ mà cậu cũng dám ngủ à?” Phu nhân thành chủ dùng ngón tay vuốt nhẹ lồng ngực của chàng thanh niên điển trai.
“Nếu phu nhân dám, thì tôi đương nhiên cũng dám”
Phu nhân thành chủ nở nụ cười hài lòng: “Có điều, hai người chúng ta cần phải cẩn thận một chút, tuyệt đối đừng để lộ bất kỳ điều này. Một khi thành chủ mà phát hiện ra chuyện này, thì cả tôi và cậu đều tiêu đời đấy.
“Sống nơm nớp lo sợ như thế, thì biết ngày nào mới khá lên được?”
Chàng thanh niên điển trai thấp giọng: “Phu nhân, tôi cảm thấy chúng ta nên giết quách ông già kia đi, sau đó có thể mãi mãi bên nhau?” Phu nhân thành chủ giật mình, kinh ngạc nhìn gã thanh niên đẹp trai kia: “Cậu…”
“Chúng tôi đã lên kế hoạch sẵn từ lâu rồi! Nếu không có phu nhân, thì ông già kia cũng chẳng thể sống thêm bao lâu. Còn nếu như có phu nhân giúp sức một phen, thì quá trình tiếp quản thành trì này sẽ diễn ra thuận lợi hơn nhiều”
Gã đẹp trai mỉm cười, nói: “Phu nhân phải cho tôi một câu trả lời chắc chắn, liệu phu nhân có đồng ý gia nhập với chúng tôi hay không?”
“Cậu, cậu cố ý phải không?” Phu nhân thành chủ hiểu ra.
“Thợ săn thông minh thường xuất hiện dưới lốt của con mồi.
Gã thanh niên đẹp trai trêu ghẹo bà ta: “Tôi sinh ra ở mảnh đất này, học hỏi mọi chuyện được từ cha mẹ. Còn phu nhân là người giáng lâm từ bên ngoài, đương nhiên cũng biết rõ nguyên tắc này.
Phu nhân thành chủ nở nụ cười chua chát: “Tôi có sự lựa chọn khác không?”
“Phu nhân đã ngủ với tôi rồi, nếu như thành chủ biết được chuyện này, thì phu nhân chắc chắn cũng phải chết.
Gã đẹp trai cười nói: “Phu nhân chỉ có một lựa chọn duy nhất… Đó là đồng lòng với tôi”
“Vậy sau này, tôi đành phải nhờ cả vào cậu vậy” Khí thế của thành chủ phu nhân yếu đi rất nhiều. “Phu nhân sẽ không hối hận đâu, hơn nữa tôi cũng rất thích phu nhân” Gã đẹp trai dịu dàng nói.
P/s: Ai rồi cũng bị NTR :( 1095 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận