Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 655: (Phần 5) Chương Tú và Ma Thần Thanh Hồ (3)

“Dục vọng là động lực để một người phấn đấu, thậm chí là động lực để nhân loại phấn đấu.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Nhưng nếu như không kiểm soát dục vọng mà để dục vọng kiểm soát… Vậy thì thật đáng sợ.”
Hứa Cảnh Minh thầm nhủ.
Người kiểm soát dục vọng là người.
Người bị dục vọng kiểm soát là ma.
Về phương diện dục vọng tâm linh, Hứa Cảnh Minh càng thêm hiểu rõ, càng thêm khắc sâu vào trong ý thức, ý thức tâm linh đương nhiên cũng càng lớn mạnh hơn.
“Cọt kẹt.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy mở cửa phòng, trời đã tảng sáng, chân trời đằng đông lóe lên ánh sáng đỏ.
Phía đông thành phủ, trên một ngọn núi cao sừng sững trên tám trăm dặm.
“Chủ nhân, chủ nhân.” Một bà già hóa thành sương mù bay vào trong một lầu gác.
Trong lầu gác, có một cô gái áo đỏ khoan thai vẽ tranh.
“Chủ nhân.” Bà già đáp xuống đất, cung kính hành lễ.
“Có chuyện gì mà vội vàng hấp tấp vậy?” Nữ tử áo đỏ nhìn về phía bà già.
“Tuần thành sứ Chương Tú chết rồi.” Bà già nói, cung kính đưa cho nữ tử áo đỏ một cuộn giấy.
“Ừm?”
Nữ tử áo đỏ thay đổi sắc mặt, nhận tờ giấy được cuộn tròn lại, chậm rãi mở ra, xem xong, khẽ nhíu mày: “Người phục ma Ngô Minh? Người mới ở đâu ra vậy, ra tay tàn nhẫn vậy sao?”
“Chủ nhân, chúng ta phải làm gì mới được đây?” Bà già hỏi.
“Chương Tú cũng coi như làm việc cần cù chăm chỉ.”
Nữ tử áo đỏ lắc đầu: “Nhưng dường như người phục ma Ngô Minh có quan hệ không tầm thường với tộc trưởng Tề gia, sau khi Tề Thần đến, Chương Tú mới bị giết.”
“Ừm.”
Bà già gật đầu: “Hai người họ gọi nhau là huynh đệ, quan hệ quả thực không tầm thường.”
“Thành phủ là thiên hạ của người phục ma.”
Nữ tử áo đỏ thản nhiên nói: “Không đáng phải mạo hiểm vì một Chương Tú đã chết.”
“Vậy cho qua ạ?” Bà già hỏi.
“Không phải Chương Tú có rất nhiều bè bạn sao? Truyền tin này cho các Ma Thần khác và toàn bộ các sứ giả.” Nữ tử áo đỏ nói.
Lão phụ nhân hỏi: “Có cần bẩm báo cho sơn chủ biết không ạ?”
“Sơn chủ vốn chẳng muốn quản lý việc vặt, giao hết cả núi việc trong phủ cho ta.”
Nữ tử áo đỏ nói: “Sơn chủ đâu buồn quan tâm sự sống chết của một tuần thành sứ chứ?”
Bà già khẽ gật đầu: “Ta hiểu.”
Chủ nhân của bà già là Ma Thần Huyết Y trong ngũ đại Ma Thần, cũng là người quản lý chân chính của Động Minh Sơn!
...
...
Tin tức nhanh chóng được lan truyền cho các Địa Ma nhóm biết. Tuy nhiên, “người phục ma Ngô Minh” này mạnh hơn Chương Tú, lại có quan hệ không tầm thường với tộc trưởng Tề gia, hiện tại lại vẫn đang ở trong thành phủ.
Các Địa Ma không muốn mạo hiểm!
Đấu nhau nhiều năm như vậy, ma cũng chỉ chiếm được một nửa vùng trời!
Thành phủ là nơi tập trung đông đảo người phục ma, Địa Ma làm gì cũng phải cẩn thận từng li từng tí.
“Ào ào ào…”
Phủ Thành An, vùng hồ dập dờn.
Thanh Hồ rộng trên trăm dặm, xung quanh có hàng trăm nghìn con dân kiếm ăn ở Thanh Hồ. Ở vùng này, uy danh lớn nhất không phải quan phủ, không phải người phục ma, mà là chủ nhân Thanh Hồ “Ma Thần Thanh Hồ”!
“Huynh đệ Chương Tú của mình chết rồi sao?” Ánh mắt Ma Thần Thanh Hồ lạnh giá, trên mặt có một vết bớt, hắn ta có phần tức giận xem lá thư trong tay.
“Ma Thần đại nhân?” Thuộc hạ đưa thư hơi nghi hoặc.
“Ngươi lui xuống đi.”
Ma Thần Thanh Hồ phẩy tay, hắn ta ngồi một thân một mình trong điện, nhìn chằm chằm bức thư này.
“Huynh đệ Chương Tú chính là bằng hữu thân thiết nhất của mình. Giết ông ta, chẳng khác gì tát vào mặt mình.”
Ánh mắt Ma Thần Thanh Hồ xuất hiện ham muốn giết chóc: “Phải giết người phục ma Ngô Minh này!”
Ma Thần Thanh Hồ ngập tràn hung ác nhưng vẫn rất tỉnh táo: “Bọn người phục ma này cực kỳ giảo hoạt, chưa biết chừng đã giăng sẵn bẫy chờ mình chui đầu vào lưới rồi.”
Nhiều năm tranh đấu với người phục ma khiến Ma Thần Thanh Hồ trở nên thận trọng hơn nhiều.
“Hơn nữa, hắn lại có quan hệ không tầm thường với tộc trưởng Tề gia, hoàn toàn có khả năng điều động cao thủ mai phục.”
Ma Thần Thanh Hồ suy nghĩ: “Nhưng mà… Không giết người phục ma Ngô Minh thì mình không thoải mái!”
Ham muốn giết chóc của Ma Thần Thanh Hồ ngùn ngụt.
“Nếu như bọn họ mai phục thì ban đầu sẽ rất kiên nhẫn nhưng càng về sau, các cao thủ kia cũng không thể canh giữ mãi được.”
Ma Thần Thanh Hồ suy nghĩ: “Ừm, mình chờ quá ba tháng rồi mới ra tay.”
“Mình không tin, hơn ba tháng nữa, người phục ma vẫn còn mai phục!”
Ma nhân Thanh Hồ càng nghĩ càng cảm thấy mình thông minh: “Hơn ba tháng nữa, mình cũng không được tới chỗ ở của Ngô Minh! Phải chờ hắn đi ra, chờ hắn ở bên ngoài, mình sẽ lựa chọn địa điểm và thời cơ ra tay.”
“Một khi ra tay, phải tiêu diệt người phục ma Ngô Minh trong vòng mười hơi thở.”
“Sau đó dùng thuật Thủy Hành, lặng lẽ rời khỏi thành phủ.”
Ma Thần Thanh Hồ rất hài lòng: “Kế hoạch của mình rất tốt, chắc hẳn không có sơ hở gì.”
“Quyết định như vậy đi!”
Ma Thần Thanh Hồ ra quyết định.
...
...
Thời gian trôi qua từng ngày.
“Tuần thành sứ Chương Tú còn bảo rằng ông ta có đông bằng hữu lắm, Ma Thần Thanh Hồ là bằng hữu thân thiết nhất của ông ta. Tiếc rằng, các Địa Ma này dường như không hề muốn báo thù cho ông ta.”
Tộc trưởng Tề Thần vẫn luôn chờ thời cơ ra tay, nhàm chán ngồi trên ghế đọc sách: “Xem ra, mình đợi uổng công một phen rồi.”
Tộc trưởng Tề Thần cũng rất bất đắc dĩ.
Các Địa Ma không đến, hắn cũng không thể ép chúng đến.
...
Trong trạch viện của Hứa Cảnh Minh.
“Vù vù vù.”
Ánh mặt trời hội tụ lại đây từ bốn phương tám hướng khiến ngói trên mái nhà trở nên lóng lánh ánh sáng vàng. Năng lượng mặt trời thấm qua ngói, vào trong phòng, rơi xuống người Hứa Cảnh Minh ngồi khoanh chân trên giường.
Năng lượng mặt trời liên tục được hấp thụ vào trong cơ thể, pháp lực phục ma không ngừng lột xác.
Ngô Thất yên lặng đứng canh ngoài phòng, không cho bất kỳ ai tới gần quấy rầy thiếu gia.
Hơn nửa canh giờ sau.
Cọt kẹt.
Hứa Cảnh Minh đẩy cửa đi ra.
“Thiếu gia.”
Ngô Thất vui mừng hỏi: “Hình như bí pháp Phục Ma của thiếu gia có tiến bộ rồi phải không?”
“Ừm, tăng lên một chút.” Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Cuối cùng cũng đạt tới cảnh thứ tư.
—--------
P/s: Mình xin giới thiệu bộ truyện dịch vừa mới hoàn thành – Ta Là Tùy Tùng Của Nữ Phản Diện (các bạn vào profile mình để tìm truyện nhé)
Đây là một tập truyện phản phái lưu mẫu mực, phù hợp đọc giải trí, tuy có hệ thống nhưng main tự lực cánh sinh cực mạnh làm đọc giả đôi lúc quên mất là có hệ thống.
Tình tiết chuyển cảnh cùng những đoạn gây cấn đều rất mượt ít sạn, tâm lý tình cảm cũng được viết vô cùng tốt, truyện có não, buff hợp lý.
Những ai đã quá mệt mỏi với củi mục nghịch tập sáo lộ, khí vận chi tử hoặc nghịch thiên thì nên đến với truyện giải stress!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận