Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 471: (Phần 4) Phí Tâm Lan bái sư (1)

Hứa Cảnh Minh nhận ra điều này.
Càng đến giai đoạn sau của quá trình tu luyện, phương diện tâm linh càng quan trọng.
Thực chiến tăng thêm trung bình của sinh mệnh tinh không cấp sáu là 50%! Có khi lên đến 1000%, thậm chí 2000%,.
Thực chiến tăng thêm của sinh mệnh tinh không cấp bảy là 1000% trở lên!
Đúng vậy, thực chiến tăng thêm của sinh mệnh tinh không cấp bảy thậm chí còn không bằng Hứa Cảnh Minh, chỉ vẻn vẹn 1000%, nhưng… bọn họ đã vượt xa Hứa Cảnh Minh ở phương diện tâm linh
“Thực chiến tăng thêm đủ cao, nhưng mình vẫn không thể đột phá nổi, có nghĩa tinh thần của mình còn yếu kém.” Hứa Cảnh Minh hiểu được điều này.
Hắn còn yếu kém khi so sánh cùng nhóm sinh mệnh tinh không cấp bảy!
Hiện nay, toàn bộ Trái Đất không có một ‘sinh mệnh tinh không cấp bảy’ nào cả.
Nhìn bao quát cả Trái Đất, tâm linh ý chí của Hứa Cảnh Minh chắc chắn thuộc đẳng cấp hàng đầu, nhưng so với tiêu chuẩn của ‘sinh mệnh tinh không cấp bảy’, Hứa Cảnh Minh vẫn còn phải phấn đấu rất nhiều.
“Điều này cũng bình thường thôi, dù gì thì mình cũng chỉ mới 30 tuổi. Nhiều sinh mệnh tinh không cấp bảy kia đã sống hàng trăm, thậm chí hàng nghìn năm. Những người sống càng lâu, trải nghiệm càng nhiều, tâm linh ý chí của mình đương nhiên sẽ không bắt kịp với bọn họ.”
Hứa Cảnh Minh cũng hiểu rõ sự chênh lệch.
Nếu hắn còn kém xa so với tiêu chuẩn tâm linh ý chí của cấp bảy nhiều đến thế.
Vậy còn tiêu chuẩn cấp tám thì sao?
Thậm chí cấp chín?
“Chân đặt trên mặt đất, cứ đi từng bước một.”
Ngay khi vừa ngộ ra tinh hỏa chi đạo, thực lực của Hứa Cảnh Minh tiến bộ rất nhiều, nhưng hắn càng cảm thấy con đường tiến hóa vẫn còn rất dài.
Hứa Cảnh Minh gõ nhẹ một cái, ý thức liền tiến vào thế giới Huyết Vũ.
Trong những ngày này, trong thế giới Huyết Vũ không có sóng gió gì, Hứa Cảnh Minh vẫn sống cuộc sống nhàn nhã của đội trưởng đội vệ binh Huyết Vũ. Trên thực tế, trạng thái thường thấy nhất trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày chính là bình yên không gợn sóng như vậy, sự kiện kinh thiên động địa rất hiếm khi xảy ra.
Rất nhiều người chỉ sống cuộc sống bình yên hết một đời.
Cuộc sống đời thường cũng vậy, có người cảm thấy nhàm chán và tẻ nhạt, có người cảm thấy buồn chán muốn gục ngã, có người lại vui vẻ chịu đựng… Mọi thứ đều tùy thuộc vào tinh thần của chính mình! Trạng thái tinh thần như thế nào sẽ có thể sống cuộc sống thường nhật như thế đó.
“Người thuộc mọi thế hệ trong thế giới Huyết Vũ đều có đời sống sinh hoạt của riêng họ.” Hứa Cảnh Minh vừa đi trên phố vừa quan sát vô số người xung quanh.
Quan sát hàng ngàn cuộc đời, tự nhiên sẽ hiểu thấu đáo hơn về cuộc sống.
Đây cũng là luyện tâm.
“Cảnh Minh huynh.” Một giọng nói ấm áp truyền đến từ bên cạnh.
Hứa Cảnh Minh quay đầu lại nhìn thì thấy La Bách Xuyên.
“La huynh, ngươi nhậm chức rồi à?” Hứa Cảnh Minh hỏi.
“Cơ thể gần như đã hồi phục hoàn toàn, nên ta cũng nhanh chóng đi nhậm chức, trở thành đội phó đội vệ binh Huyết Vũ của Nam Giáp thiên hộ sở từ ngày hôm qua.”
La Bách Xuyên mỉm cười: “Nhân tiện, chúng ta hãy nhanh lên, Phí tiểu thư mở tiệc chiêu đãi chúng ta sau khi đến đế đô.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Phí Tâm Lan mời bọn họ đi ăn tối, tất cả mọi người đều vui vẻ tham dự.
...
...
Tại một trạch viện tư gia yên tĩnh, chỉ có Phí Tâm Lan, Hứa Cảnh Minh, La Bách Xuyên, Khâu Đồng và bốn vị khách khác.
“Ca ca dẫn ta đến đây, tất cả các món ăn đều là thượng hạng.” Phí Tâm Lan nhiệt tình giới thiệu, một nhóm nha hoàn lần lượt bê đồ ăn lên. Những nữ tử này đều có dung mạo vô cùng xinh đẹp, khí chất ngút trời, giống như tiểu thư khuê các.
Trạch viện tư gia quẩn quanh tiếng nhạc, kỹ năng của nhạc công hiển nhiên rất phi phàm, tiếng nhạc dễ nghe cũng khiến người ta cảm thấy vui vẻ.
“Ta mời mọi người đến đây, là vì ngày mai ta sẽ đi bái sư.”
Phí Tâm Lan cười nói: “Tiền bối, La đại ca, Cảnh đại ca, ta không có bằng hữu ở đế đô này! Các ngươi mới là những bằng hữu duy nhất của ta. Vậy nên, các ngươi nhất định phải đến xem lễ bái sư của ta vào ngày mai.”
“Bái sư, là vị cao thủ nào vậy?” Khâu Đồng tò mò hỏi.
“Minh viện trưởng của võ viện.” Phí Tâm Lan nói, ánh mắt cũng hiện lên sự mong đợi.
“Minh viện trưởng?” Hứa Cảnh Minh, La Bách Xuyên, Khâu Đồng đều sửng sốt.
Minh viện trưởng của võ viện!
Đệ nhất cao thủ ở kinh đô!
Ngay cả Hứa Cảnh Minh, một tuyển thủ công dân vũ trụ cũng hiểu được sức mạnh kinh người của Minh viện trưởng. Bởi vì hắn biết rất rõ, Minh viện trưởng đã nắm giữ vị trí cao tầng trong xã hội từ rất lâu, ông ấy không phải là người chơi, mà là một công dân vũ trụ bị xóa bỏ trí nhớ.
Sau khi trí nhớ bị xóa bỏ, thực lực tự nhiên sẽ suy giảm!
Nhưng vị ‘Minh viện trưởng’ này, thực lực hiện tại của ông ta sánh ngang với các sinh mệnh tinh không cấp tám tiêu chuẩn. Nhưng ‘Minh viện trưởng’ vốn dĩ đã bị mất đi ký ức! Nếu vậy, thực lực thực tế của ông ta rốt cuộc đã đạt tới cảnh giới nào rồi?
“Trong hiện thực, Minh viện trưởng rất có thể là sinh mệnh tinh không cấp chín.” Hứa Cảnh Minh cứ thế suy đoán.
“Các ngươi có đi không?” Phí Tâm Lan hỏi.
“Đi chứ, đương nhiên là đi!” Ba người Hứa Cảnh Minh đồng thanh nói to, bọn họ nhất định phải đi diện kiến vị Minh viện trưởng trong truyền thuyết một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận