Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1229: (Phần 10) Dễ như trở bàn tay (2)

“Hắn đi thẳng đến trung tâm giám sát của chúng ta.
“Hắn đến đây”
“Làm sao hắn biết được trung tâm giám sát nằm ở đây?”
Các thành viên trong bang Ma Cổ đều vô cùng kinh hoàng.
“Rầm!!!”
Bọn họ hoảng hốt ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện toàn bộ toà nhà đã nổ tung và sụp đổ.
Vào khoảnh khắc tiếp theo, một lượng lớn đất đá rơi xuống, vùi lấp tất cả những thành viên bang Ma Cổ đang có mặt ở bên trong tòa nhà.
Hứa Cảnh Minh đeo mặt nạ quan sát tòa nhà giống như pháo đài đã sụp đổ triệt để, hắn vừa rồi đã phá huỷ cả tòa nhà này chỉ với một cú đấm duy nhất.
“Mình đã kiểm soát uy lực của một quyền này một cách hoàn hảo, đủ để phá vỡ tất cả máy móc trong trung tâm giám sát. Hứa Cảnh Minh rất hài lòng, từ đầu đến giờ… hắn cũng chỉ mới thể hiện ra sức phá hoại của một võ giả cấp 20.
Đương nhiên, để có thể né tránh hệ thống phòng thủ, thì hắn phải vận dụng năng lực cảm ứng ở cấp 28. Hứa Cảnh Minh quay đầu nhìn về một hướng, có hơi khó hiểu: “Nghê Vân, chị hai trong số bốn chị em Nghệ gia cũng ở đây sao?”
Tại một tòa nhà sáng đèn ở khu vực bên trong đảo Ma Cổ, một nhóm người ăn mặc bảnh bao đang ngồi quây quần với nhau.
“Tiếp theo là vật phẩm đấu giá mã số 20. Người chủ trì cười nói, chỉ vào một cô gái trẻ đang bất an hoảng sợ, bị cố định hai tay hai chân trên chiếc ghế bên cạnh. Hàng chục cô gái trẻ vẫn bị giam giữ trong lồng ở phía sau, bọn họ đều là những vật phẩm đấu giá tiếp theo. Trong số mười mấy thiếu nữ bị giam trong lồng, có cả Nghệ Vân.
Nghê Vân tái nhợt mặt mày, hết sức tuyệt vọng. Ba ngày trước, cô ta và các bạn đi du lịch cùng nhau, không ngờ lại bị bọn đạo tặc bắt cóc từ trên máy bay, sau đó đều có những kết cục khác nhau.
Người thì bị bán lấy nội tạng, người bị bán làm nô lệ, người bị mang đi làm thí nghiệm…
Còn cô ta thì bị đưa đến đảo Ma Cổ, trở thành vật phầm đấu giá.
“Mình lại bị mang đi đấu giá. Nghê Vân cúi đầu nhìn biểu tượng số 25 trên ngực, biết rằng bản thân chẳng mấy chốc sẽ đến lượt.
“Vật phẩm đấu giá số 20 vừa tròn 23 tuổi, là một võ giả cấp 3 và vẫn còn trinh trắng, từ nhỏ đã được ăn sung mặc sướng! Các ngươi nhìn xem, làn da của vật phẩm đấu giá số 20 trông nõn nà đẹp mắt nhường này kia mà!”
Người chủ trì mỉm cười nói: “Dựa theo giám định của bang Ma Cổ chúng ta, đây đích thị là vật phẩm đấu giá cấp bậc thượng hạng B3, có giá khởi điểm là 150 vạn tệ”
“200 van tê.”
“210 van tê.”
Ngay lập tức, các vị khách đua nhau trả giá.
Bang Ma Cổ sở hữu thực lực cường đại, dám làm bất kỳ điều gì để kiếm được nhiều tiền! Bọn hắn không quan tâm pháp luật, vậy nên không hề nề hà những việc dơ bẩn như bao che tội phạm, buôn người, buôn nội tạng, cờ bạc, cho vay, cướp bóc, v.v.
Bọn hắn chỉ cần đấu giá một cô gái xinh đẹp, là có thể dễ dàng thu được mấy trăm vạn tệ, bán bừa trăm người, là đã kiếm được vài tỷ vạn tệ rồi. Công việc buôn người này đương nhiên rất có lãi, cho dù toàn bộ xã hội loài người đều rất căm ghét tệ nạn buôn người thì sao?
Bang Ma Cổ đang bao che một số lớn tội phạm tại khu vực bên trong hòn đảo này, chẳng phải bảy quốc gia Nhân tộc cũng không làm gì được đấy sao?
Mà ngay lúc này, một người đàn ông trung niên có bộ râu rậm và đôi mắt lạnh băng đang ngồi một mình trong một phòng riêng, hắn ta là một trong ba người điều hành cốt lõi của bang Ma Cổ.
“Thần Ý, kẻ địch đã xâm nhập vào khu vực bên trong đảo Ma Cổ “Hắn ta không những vô hiệu hoá hệ thống phòng thủ, mà còn phá huỷ trung tâm giám sát của chúng ta “Không xong rồi, hắn đến rồi”
Người đàn ông trung niên nhìn vào mọi thứ bên trên quang ảnh, sau khi trung tâm giám sát sụp đổ triệt để, thì tất cả mọi tín hiệu đều bị cắt đứt.
“Hệ thống phòng thủ tại khu vực bên trong đảo Ma Cổ không cản được hắn ta? Sao lại như thế được chứ? Nhân tộc hiện giờ vốn dĩ chưa sản sinh ra bất kỳ sự tồn tại nào vượt qua cấp 25 kia mà!” Người đàn ông trung niên trở nên lạnh lùng: “Rất có thể là nội ứng ngoại hợp, một kẻ trong bang phái chúng ta đã điều khiển hệ thống phòng thủ, hỗ trợ cho kẻ địch xâm nhập”
“Có kẻ phản bội xuất hiện trong đảo Ma Cổ ư? Mà lại còn là kẻ phản bội có quyền điều khiển hệ thống phòng thủ?” Người đàn ông trung niên không nghĩ nhiều nữa: “Nơi này đã trở nên nguy hiểm rồi, mình cần phải nhanh chóng rời khỏi trước đã,”
Người đàn ông trung niên đứng dậy rời đi, hoàn toàn không quan tâm đến buổi đấu giá.
“Rầm!”
Bỗng nhiên, một cỗ lực lượng kinh khủng xuyên qua tầng tầng vách tường, một bàn tay nắm lấy cần cổ của người đàn ông trung niên trong chớp mắt, ầm một tiếng, sau đó lại đập vỡ một tầng thuỷ tinh nữa rồi xuất hiện ngay trung tâm hội trường đấu giá.
Hứa Cảnh Minh đeo một chiếc mặt nạ dữ tợn đang bóp chặt cần cổ của người đàn ông trung niên như nắm cổmột chút gà con, nhìn lướt qua toàn bộ khu vực đấu giá, phát hiện những vật phẩm đấu giá đang bị giam trong lồng, bao gồm Nghệ Vân.
“Tiểu nha đầu Nghê Vân này thế mà cũng ở trong đây, nếu như mình không phải đến nơi này vào ngày hôm nay, thì cô ta đã bị bán đi rồi” Hứa Cảnh Minh nghĩ.
Mặc dù Nghê gia cũng có chút tài sản, có thể đem lại cuộc sống giàu có cho bốn chị em nhà này, nhưng dù sao thì bọn họ cũng chỉ là một gia đình thương nhân bình thường, phảng phất như sâu bọ khi so sánh với bang Ma Cổ.
1348 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận