Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 98: Lửa cháy trong lồng ngực (2)

Cụm gân xanh trên trán của Hứa Cảnh Minh thậm chí còn xuất huyết, đó là bởi vì máu chảy quá nhanh, xuyên thủng cả mao mạch. Đôi mắt hắn bị bao phủ bởi một tầng huyết sắc.
Giờ phút này, trong mắt Hứa Cảnh Minh, toàn bộ thế giới đều biến thành màu đỏ của máu. Hắn chỉ cảm thấy vết thương trên thắt lưng không còn đáng để nhắc tới, toàn bộ cơ bắp xương cốt đều hừng hực khí thế như binh sĩ, ngoan ngoãn nghe theo lời của hắn, một khi mệnh lệnh được phát ra, toàn bộ sức mạnh đều bộc phát.
Sức mạnh, tốc độ, tất cả đều bộc phát.
“Chết hết cho tôi!”
Ngân thương trong tay Hứa Cảnh Minh đảo một vòng, giống như muốn quét sạch mọi chướng ngại vật, quét sạch thiên địa, quét sạch gươm đao!
Lôi Văn Khánh giơ song đao lên, hắn rất muốn ngăn cản luồng sức mạnh này, nhưng khi vừa chạm phải, hắn liền lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bùm!
Ngân thương của Hứa Cảnh Minh quét vào song đao của Lôi Văn Khánh, song đao lập tức bị nghiền nát, mũi thương quét qua ngực Lôi Văn Khánh. Trong phút chốc, không biết có bao nhiêu xương cốt và bắp thịt của Lôi Văn Khánh bị xẻ ra, cả người hắn lập tức bị đánh bay, toàn thân đổ máu, trong miệng hắn cũng phun ra từng ngụm máu, tất cả đều trào ra từ lục phủ ngũ tạng, cả người hắn trực tiếp hóa thành ảo ảnh rồi tan biến trong không gian.
“Cái gì?”
Trịnh Bách Long sợ ngây người, Hứa Cảnh Minh vừa vung ngân thương đã đánh cho Lôi Văn Khánh thành hư ảo?
Ngân thương của Hứa Cảnh Minh nhanh chóng di chuyển, chém về phía Trịnh Bách Long như sấm sét.
Keng!
Trịnh Bách Long vẫn như mọi khi, hắn lập tức giơ hai lưỡi rìu lên chống đỡ, nhưng lần này chỉ cảm thấy một sức mạnh khủng khiếp đang đè lên chính mình. Trịnh Bách Long kìm lòng không được mà lùi lại một bước.
“Không thể nào!”
Trịnh Bách Long còn chưa kịp phản ứng lại, Hứa Cảnh Minh đã biến chuyển chiêu thức, bổ thương hóa đâm thương.
“Keng.”
Rìu của Trịnh Bách Long giống như tấm khiên, dù sao hắn cũng là nhân tài do quốc gia bồi dưỡng, Phủ Pháp (Rìu Pháp) vô cùng hoàn hảo, cho nên vẫn có thể chặn được các chiêu thức liên tiếp của Hứa Cảnh Minh.
Đại bổ, đại đâm, đại băng…
Hứa Cảnh Minh vô cùng dũng mãnh, tấn công điên cuồng liên tục, Trịnh Bách Long loạng choạng, chật vật chống đỡ: “Hắn ta bị sao vậy, điên rồi hả?”
Giờ phút này, Hứa Cảnh Minh quả thực rất không bình thường, da trên toàn thân đỏ sậm, hai mắt tụ máu! Quả thực không giống như đang thi triển chiêu thức trong trạng thái tỉnh táo, mà giống như đang phát điên.
“Chết đi!”
Vào lúc này, Hứa Cảnh Minh cảm thấy tốt hơn bao giờ hết!Lửa cháy trong lồng ngực, toàn thân nóng ran, khí huyết sôi trào! Sức lực toàn thân đều nghe theo tâm ý, đầu vừa suy nghĩ, sức mạnh liền đến! Sức mạnh, tốc độ… Ngay cả lực khống chế tình hình trên sân còn mạnh hơn nhiều so với lúc trước.
Khi đầu óc rực cháy, suy nghĩ lại càng nhanh nhạy hơn rất nhiều.
Vù.
Vào lần tấn công thứ sáu, hai lưỡi rìu của Trịnh Bách Long xuất hiện khe hở, ngọn thương liền đâm xuyên qua cổ họng của Trịnh Bách Long.
“Không!”
Trịnh Bách Long cầm đôi rìu chống đỡ, nhưng chỉ có thể cản lại không khí. Hắn nhìn ngân thương đâm vào cổ họng mình, ánh mắt không thể nào tin nổi. Cơ thể hắn hóa thành ảo ảnh, sau đó lập tức biến mất.
“Cái quái gì thế?”
Trình Tử Hào vô cùng kinh ngạc, hắn đang chờ đám Trịnh Bách Long đánh cho Hứa Cảnh Minh trọng thương, sau đó sẽ chạy tới thu hoạch. Nhưng chuyện gì đã xảy ra vậy?
Bùm!
Hứa Cảnh Minh cầm ngân thương trên tay, lao về phía Trình Tử Hào với tốc độ tối đa.
“Ván này thua rồi.”
Trình Tử Hào lập tức xác nhận điều này, hắn và vệ sĩ A Dũng không thể ngăn cản sức mạnh như Ma Thần của Hứa Cảnh Minh.
“Trước tiên cứ giết một người, cũng không lỗ.”
Trình Tử Hào cầm đao lao về phía Lê Miểu Miểu.
Lê Miểu Miểu đâm ra một kiếm, dọa cho Trình Tử Hào phải lùi về phía sau.
“Kiếm pháp của cô ta quá lợi hại, đang bị thương nặng mà còn có thể giằng co lâu như vậy.”
Trình Tử Hào chớp mắt, dù sao hắn chỉ mới đạt đến cấp Ngân Nguyệt, kiếm pháp của Lê Miểu Miểu vẫn khiến hắn có chút đau đầu.
“A Dũng, mau giúp tôi.”
Trình Tử Hào thúc giục: “Cùng nhau giết Lê Miểu Miểu.”
Hắn định một mình ra tay, nhưng tình hình có vẻ không ổn, trong vòng hai ba chiêu đã không theo kịp tốc độ.
“Tới liền.”
Vệ sĩ A Dũng cầm khiên và rìu lao về phía Lê Miểu Miểu.
“Bảo vệ bà chủ!”
Một mũi tên phóng tới, chính là chị Khổng.
“Chị Khổng, nhờ cả vào chị.”
Tiểu Tằng bị thương nặng, chân đã gãy xương, cô không thể đứng dậy được nữa, chỉ có thể hô to động viên tinh thần cho chị Khổng.
“Yên tâm đi.”
Chị Khổng rất tự tin, cô không phải tân binh như Tiểu Tằng, cũng là một cao thủ cấp Diệu Nhật, cho nên không hề sợ hãi trước vệ sĩ A Dũng.
“Nhanh lên.”
Vệ sĩ A Dũng đỡ mũi tên của chị Khổng, Trình Tử Hào xông về phía Lê Miểu Miểu: “Ít nhất cũng phải giết một người!”
Bùm!
Trình Tử Hào cảm ứng điều gì đó, cho nên quay đầu lại nhìn, một luồng khí lực mạnh khủng khiếp chợt tiến đến gần, lập tức xuyên qua thân thể Trình Tử Hào, sau đó cuốn hắn đi, khiến hắn đập mạnh lên tường thành.
Đó là một cây ngân thương!
Ngân thương xuyên qua bụng của Trình Tử Hào, đâm vào bức tường thành, cả người Trình Tử Hào cứ thế treo lủng lẳng trên tường thành.
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận