Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 820: (Phần 7) Chạy trốn với khoảnh cách mười hai năm ánh sáng (2)

Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng gầy gò khẽ trừng mắt về phía trước, phát hiện một người đàn ông Nhân tộc hiện ra từ trong bóng tối, chính là kẻ đã giết chết hai đồng đội của hắn ta.
“Còn lâu mới thoát được.” Hứa Cảnh Minh nhìn hắn ta bằng ánh mắt đằng đằng sát khí.
“Không thể nào!” Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng gầy gò không dám tin đây là sự thật: “Đây là khoảnh cách mười hai năm ánh sáng đó!”
“Cho dù tên Nhân tộc này là sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười, thậm chí còn có trang bị Chiến Y trên người, cũng như am hiểu thủ đoạn đi xuyên qua lỗ sâu đi chăng nữa, hắn ta có thể đuổi kịp mình, nhưng cũng không có cách nào dò ra vị trí của mình trong khoảng cách mười hai năm ánh sáng chứ?” Hắn ta không thể tin nổi.
Nhưng hắn ta cũng không biết rằng…
Khi Hứa Cảnh Minh còn là một thành viên vòng ngoài của viện nghiên cứu Nguyên Sơ và được kế thừa nội dung của “Phần Quang Tuyến” – phần cốt lõi của bí tịch truyền thừa “Phỏng đoán ngôi sao Ngôi Sơ”, hắn đã có thể dò tìm mọi ngóc ngách trong phạm vi vượt qua cả hệ Mặt Trời với sự hỗ trợ của Chiến Y Nguyên Sơ phổ thông.
Trong khi đó, Hứa Cảnh Minh lại đang mặc bộ Chiến Y Nguyên Sơ được đánh số – bảo vật có một không hai của viện nghiên cứu Nguyên Sơ – ở trên người, vậy nên hắn hoàn toàn có khả năng gia tăng phạm vi dò tìm vượt ngoài sức tưởng tượng của tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng gầy gò kia.
Khoảng cách mười hai năm ánh sáng?
Ngay cả khi khoảnh cách này được nhân lên gấp mười lần, thì vẫn nằm trong phạm vi dò tìm của Chiến Y Nguyên Sơ số 9.
“Trong số các Chiến Y Nguyên Sơ được đánh số, Chiến Y Nguyên Sơ số 9 là trang bị có tính năng tẩu thoát tốt nhất! Có nó trong tay, làm sao ta có thể để ngươi chạy thoát được chứ?”
Toàn thân Hứa Cảnh Minh lại phóng ra từng vòng hào quang chứa đựng sức mạnh kinh người, bao trùm cả khu vực hơn mười ngàn km ở xung quanh,
Hắn xuất hiện như một quang nhân, cao cao tại thượng nhìn xuống tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc.
Dưới tác động của những vòng hào quang đáng sợ kia, tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng gầy gò càng lộ rõ vẻ yếu ớt.
“Tiêu rồi.” Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc không giãy dụa nữa, bởi vì hắn ta biết mình không trốn thoát khỏi phạm vi tấn công của những vòng hào quang này.
Vù.
Một cây ngân thương lập tức bổ đến.
Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc không nhúc nhích, hắn ta đã vô cùng suy yếu, đương nhiên cũng biết đoản mâu trong tay mình không thể ngăn chặn được ngân thương kia, vậy nên chỉ có thể bình tĩnh đứng đó chờ cái chết.
“Cuộc đời của Tăng Nha ta, kết thúc tại đây.”
“Đáng tiếc, Ta không còn cách nào trở thành một bậc quân vương, càng không thể nhìn khắp đất trời rộng lớn.”
Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc có vóc dáng gầy gò đứng đó, mặc cho ngân thương đâm xuyên qua người.
Bùm!
Cơ thể hắn ta vỡ vụn.
Từng mảnh vỡ vụn mang theo ý chí của hắn đang nhìn chằm chằm vào Hứa Cảnh Minh.
Dưới sự tác động của các vòng hào quang, những mảnh vỡ vụn này cuối cùng cũng tan rã và tiêu hủy.
Hứa Cảnh Minh nhìn một màn này, hơi nhíu mày: “Tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc này đã bỏ ra toàn bộ vốn liếng để chạy trốn đến nơi này, cho nên thực lực hiện tại của hắn chỉ còn lại một phần mười, nhưng mình vẫn không thể hoàn toàn tiêu diệt hắn bằng một kích? Điều này có nghĩa, thân thể vật lý của đám sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc quá cường đại.”
“Về phương diện thân thể, phương pháp tiến hóa của Ngục tộc đúng là có chút ưu thế.” Hứa Cảnh Minh thầm nói.
Mỗi chủng tộc đều có một ưu điểm riêng.
Nhân tộc có lợi thế về phương diện khoa học kỹ thuật để bổ trợ cho sức mạnh tổng thể.
Ngục tộc lại sở hữu phương pháp tiến hóa độc nhất vô nhị! Những chủng tộc khác hoàn toàn không thể học theo được.
“Không, nếu mình cảm thấy thân thể của bọn hắn rất cường đại, có nghĩa là mình vẫn còn quá yếu.” Hứa Cảnh Minh thầm nói: “Dù sao đi nữa, mình cũng chỉ là một sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín còn non nớt, phải dựa vào Chiến Y Nguyên Sơ mới có thể giết được ba tên bọn chúng.”
Không có Chiến Y Nguyên Sơ, Hứa Cảnh Minh cũng chỉ là một tay mơ, hoàn toàn không phải đối thủ của ba tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc này.
Nhưng có Chiến Y Nguyên Sơ trong tay, Hứa Cảnh Minh dễ dàng phát huy uy lực của một sinh mệnh Bản Nguyên cấp mười, lấy một chọi ba mà vẫn chiếm trọn ưu thế.
Tuy nhiên, hắn cũng rất khó có thể một lưới bắt trọn.
“Mặc dù mình có dùng một chút mưu kế, nhưng thật ra cũng không toàn toàn giả bộ, bởi vì mình đúng là sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín.”
Hứa Cảnh Minh thầm nói.
Trong lúc đôi bên giao tranh, Hứa Cảnh Minh cũng không có cách nào che giấu khí tức sinh mệnh Bản Nguyên cấp chín của mình.
Đây cũng là nguyên nhân mà ba tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc lại tự tin ngạo mạn đến như vậy. Đối với bọn hắn, việc tỏ ra e dè cẩn trọng khi giao đấu với một sinh mệnh Bản Nguyên Nhân tộc cấp chín là một sự sỉ nhục!
“Phù.”
Hứa Cảnh Minh vung tay một cái, thu hồi binh khí, chiếc sừng màu máu và những thứ khác đang lơ lửng trên không.
Chỉ với một bước chân, hắn đã biến mất ngay lại chỗ, sau đó lại xuất hiện bên trong hành tinh Khủng Ngư để thu thập vũ khí và những thứ khác mà hai tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc kia.
Vừa rồi dốc toàn lực tiêu diệt mục tiêu, cuối cùng vẫn không quên thu thập chiến lợi phẩm.
Hứa Cảnh Minh nhìn hành tinh Khủng Ngư ở phía xa.
Sau dư âm của trận chiến trước đó, bề mặt nơi đây trở thành đống phế tích, hoàn toàn bộ bị bao phủ bởi lớp bụi dày đặc.
Hứa Cảnh Minh yên lặng ngắm nhìn.
Đúng vậy, hắn đã giết ba tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc.
Nhưng…
Còn hai tỷ người thì sao?
“Mình cần phải giết thêm nhiều tên sinh mệnh Bản Nguyên Ngục tộc hơn nữa, giết cho đến khi chúng không dám quay lại nữa, thậm chí còn giết cho đến khi Ngục tộc bị xóa sổ hoàn toàn.”
Đối với dị tộc đối nghịch với tộc đàn nhân loại, Hứa Cảnh Minh không hề có chút thương hại nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận