Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1426: (Phần 12) Ngộ đạo Thâm Uyên (2)

“Ta nguyện ý hiến tế viên trứng Mẫu Hà này. Trong không gian Thâm Uyên nọ, một Quân chủ Thâm Uyên lấy bảo vật trân quý của chính mình, đó chính là một quả trứng khổng lồ phảng phất như có cả thế giới đang tiến hoá ở bên trong: “Ta chỉ có một yêu cầu… Hy vọng Thâm Uyên vĩ đại có thể che chở ta, giúp ta thoát khỏi sự truy đuổi của Ngô Minh Tên Quân chủ Thâm Uyên này nhìn lên hư ảnh khổng lồ trên Thâm Uyên, trong mắt đầy vẻ cầu xin. Viên trứng Mẫu Hà cực kỳ quý giá, nó thậm chí có thể khiến một Lãnh chúa Thâm Uyên đột phá đến Quân chủ Thâm Uyên! Nói cách khác, nó là loại tế phẩm yêu thích nhất của ý chí Thâm Uyên.
“Ào!” Hư ảnh Thâm Uyên vốn đã giáng lâm, bỗng nhiên lại co rụt, thối lui chỉ trong nháy mắt, biến mất không tung tích.
Quân chủ Thâm Uyên không khỏi sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
“Viên trứng Mẫu Hà cũng không có tác dụng sao? Ta chỉ cần sống sót thôi mà, nhưng ý chí Thâm Uyên cũng được.
không ngăn được sự truy sát của cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba?” Quân chủ Thâm Uyên không thể tin Nhưng ý chí Thâm Uyên đã rút lui, căn bản không tiếp tục để ý đến hắn nữa.
“Mỗi khi ý chí Thâm Uyên từ chối, thì chỉ có 2 lý do. Một là nó không thể làm được, hai là giá trị tế phẩm không đủ” Quân chủ Thâm Uyên tự giễu, lực lượng của ý chí Thâm Uyên là rất kinh khủng, nhưng cũng không phải là toàn năng.
“Mặc kệ lý do gì, mình chắc chắn không sống được nữa. Quân chủ Thâm Uyên im lặng mà nhìn: “Mình đã bị mắc kẹt ở cực hạn quá lâu, mà cơ duyên của Ngô Minh lại có lực hấp dẫn quá lớn. Mình cược, sau đó, mình thua cược.
Quân chủ Thâm Uyên ngẩng đầu nhìn lên, trông thấy một bóng dáng đang lao đến ở nơi xa, chính là Hứa Cảnh Minh: “Đến lượt ngươi.
Trong thời gian ba ngày, những Quân chủ Thâm Uyên và cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch đã nghĩ hết mọi cách để thoát khỏi sự truy sát của Ngô Minh. Cuối cùng, trong số 825 người, đã có 823 người bị Hứa Cảnh Minh giết! Chỉ có hai người còn sống.
“Chỉ có hai kẻ còn sống, nhưng mình lại không giết được bọn hắn” Hứa Cảnh Minh di chuyển tên một nơi băng giá, khóa chặt hai mục tiêu còn lại từ xa: “Lực lượng của mình đủ để đột phá trở ngại của thời không mà truy sát, nhưng lại không có cách nào giết được hai người bọn hắn “Một kẻ là Quân chủ U Việt, một kẻ là Hành giả Tế Mạch Hứa Cảnh Minh đều có thể cảm ứng từ xa.
Quân chủ U Việt có phân thân trốn tránh ở một nơi không ai biết trong Thâm Uyên, nơi đó tựa hồ có một căn nhà gỗ bình thường.
Quân chủ U Việt trốn bên trong căn nhà gỗ này.
“Mình có thể thông qua nhân quả, nhìn thấy hắn đang trong căn nhà gỗ kia. Nhưng lực lượng của mình truyền đến, lại bị căn nhà gỗ ngăn cản hoàn toàn! Căn bản không đụng vào được Quân chủ U Việt” Hứa Cảnh Minh khẽ cau mày.
Nếu như sự tồn tại cảnh giới thứ ba ra tay, đương nhiên có thể ngăn chặn được hắn.
Căn nhà gỗ này cũng có thể ngăn cản lực lượng của mình?
“Mình từng truyền tống Tâm Giới, để đến căn nhà gỗ kia. Nhưng khi chạy đến, thì mình lại không tìm thấy nó đâu? Hứa Cảnh Minh khẽ lắc đầu: “Còn cả Hành giả Tế Mạch, hắn đang trốn trong một toà cung điện dưới đáy sông Mẫu Hà. Lực lượng của mình cũng không thể nào đột phá được cung điện kia, phân thân của mình cũng không thể nào tìm được cung điện đó trong đáy sông Mẫu Hà.
“Trước đó, mình cho rằng bản thaan có thể giải quyết 825 người, nhưng kết quả là… tương lai không xác định, luôn có một chút biến số” Hứa Cảnh Minh cũng chỉ có thể tạm thời chấp nhận kết quả này.
“Đối với tương lai, mình vẫn nên có lòng kính sợ” Hứa Cảnh Minh nhìn về phía dòng sông đang chảy xiết trước mặt. Dòng sông cuồn cuộn có một ít khối băng trôi nổi chập chùng, phảng phất như vô số linh hồn khó lòng chống lại thế cuộc, chỉ có thể giãy dụa sinh tồn.
Hứa Cảnh Minh ngồi xuống, quyết định kết thúc truy sát. Trong khoảng thời gian này, hắn liên tục thi triển thương pháp Tâm Linh để giết chóc, cũng thu được rất nhiều cảm ngộ trong quá trình đó, chỉ là vẫn không có thời gian ngẫm nghĩ cho tốt.
Giờ phút này, Hứa Cảnh Minh đang ngồi khoanh chân trên trên tảng băng thăm thẳm bên sông, sắp xếp lại cảm ngộ của bản thân.
Hắn vừa bắt đầu sắp xếp cảm ngộ, là đã hoàn toàn đắm chìm vào trong đó!
Hứa Cảnh Minh vốn đã có rất nhiều linh cảm, nhưng cuộc đột kích của 825 cường giả cắt ngang việc bế quan của hắn. Bây giờ, hắn đã thu được rất cảm ngộ thông qua việc giết chóc, đương nhiên là phải tiếp tục lĩnh hội.
Lần này, không ai dám đến quấy rầy!
Toà thành Vũ Hoả rất náo nhiệt, trong một buổi tụ hội giữa các cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, tất cả mọi người đều đang thảo luận trận tai hoạ vừa mới xảy ra kia.
“Trong số 825 Quân chủ Thâm Uyên và cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, có 823 kẻ đã bị giết hoàn toàn! Còn hai kẻ đang trốn ở nơi hiểm địa, hoàn toàn không dám ra ngoài.
“Trước kia, mọi người đều nói rằng, kẻ nào đạt đến cực hạn của nửa bước cảnh giới thứ ba, thì sẽ trở thành nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch. Theo ta thấy… cái gọi là vô địch trong quá khứ chỉ là một trò cười. Thực lực của Ngô Minh, mới thật sự là nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch.
“Đúng thế, hắn ta mới thật sự là vô địch”
Tất cả mọi người đang bàn luận.
Ở một góc hẻo lánh của buổi tụ họp, Cổ Mạc đang lắng nghe, nhưng không tham gia vào cuộc thảo luận.
“Cái tên Ngô Minh này, đã trưởng thành đến thế này rồi” Cổ Mạc chỉ cảm thấy cảm khái.
1138 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận