Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1058: (Phần 8) Hắn điên rồi (3)

“Tin tức “Ngô Minh đã phát điên và bị cầm tù” được lan truyền khắp nơi, nhưng chính quyền Liên Minh Vũ Trụ Nhân Loại lại như thể bị câm điếc, hoàn toàn không đưa ra bất kỳ câu trả lời nào.”
Lư Nã Tinh cầm một quả cầu pha lê trong tay, nhìn vào thời không biến đổi bên trong quả cầu pha lê: “Ngay cả Ngô Minh cũng không xuất hiện! Chắc chắn là Thần tộc Hư Không nói đúng rồi, Ngô Minh quả thực đã phát điên và bị nhốt.”
“Ha ha ha…”
Lư Nã Tinh bật cười vui vẻ: “Trong những năm vừa qua, hắn ta không những sát hại em trai mình, công khai đe dọa mình, mà còn đắc tội với rất nhiều nhân vật và gia tộc có tiếng tăm trong tộc đàn nhân loại. Xem ra, hắn ta bị ô nhiễm Cao Duy càng ngày càng nghiêm trọng, nghiêm trọng tới mức phát điên thật rồi.”
“Một tên điên?”
“Tộc đàn nhân loại vũ trụ sẽ không khoan dung với một kẻ mất trí suốt ngày phát điên, cho nên mới bắt nhốt hắn ta.”
Lư Nã Tinh híp mắt, ngắm nhìn thời tiết bên ngoài phòng rồi mỉm cười hài lòng: “Bầu trời hôm nay đẹp thật!”
Trước đây, Hứa Cảnh Minh giết chết em trai Lư Nã Đạc, thậm chí còn công khai uy hiếp Lư Nã Tinh hắn ngay ở phòng xét xử tối cao.
Hứa Cảnh Minh làm như vậy, thì chẳng khác nào đang giẫm lên mặt Lư Nã Tinh!
Thân là hoàng đế của văn minh Nguyên Tinh, nhưng Lư Nã Tinh lại bị mất sạch mặt mũi, thế nhưng cũng không làm gì được Hứa Cảnh Minh.
Nhưng cuối cùng, hắn cũng chờ được tới ngày hôm nay.
“Ta hi vọng ngươi sẽ bị cầm tù như vậy cho tới chết.” Lư Nã Tinh cười nhạo.
...
“Cha, Hứa Cảnh Minh điên thật rồi sao?” Tiano nhìn cha ở trước mặt.
Xích Mông khẽ lắc đầu: “Không điên, nhưng hắn quả thực đang bị nhốt.”
Tiano thắc mắc nhìn cha: “Không điên, nhưng lại bị nhốt?”
“Thần tộc Hư Không cố ý lan truyền tin đồn, ép buộc Hứa Cảnh Minh phải xuất đầu lộ diện để bác bỏ tin đồn.”
Xích Mông nói: “Bọn hắn hy vọng Hứa Cảnh Minh thường xuyên tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Nếu như càng tiếp xúc với xã hội, thì sẽ càng để lại dấu vết nhân quả trên dòng sông thời không…. Dựa vào đó, Thần tộc Hư Không có thể thi triển phương pháp nhìn trộm Cao Duy để quan sát Hứa Cảnh Minh.”
“Quan sát Hứa Cảnh Minh?” Tiano như có điều suy nghĩ.
“Đám cường giả Thần tộc Hư Không luôn tìm cách ô nhiễm những thiên tài của các tộc đàn khác trong vũ trụ, chuyển hóa bọn họ thành vật thí nghiệm của mình, chính là để quan sát quá trình biến hóa lột xác của những “vật thí nghiệm” đó.”
Xích Mông nói: “Một khi không thể nhìn thấy vật thí nghiệm, thì làm sao bọn hắn không nóng ruột cho được?”
Tiano gật đầu.
“Bọn hắn càng muốn, thì chúng ta càng không cho bọn hắn được như ý.”
Xích Mông nói: “Cho dù có mất mặt, thì cũng nhất quyết không cho bọn hắn được như ý. Hơn nữa, ba vị Chí Cao đã sớm ra lệnh cấm Hứa Cảnh Minh vào mạng thế giới ảo.”
“Các vị Chí Cao đã ra lệnh rồi sao?”
Tiano hiểu rõ: “Cha, tình hình hiện giờ của Hứa Cảnh Minh có nghiêm trọng lắm không?”
Xích Mông nhìn con trai rồi gật nhẹ đầu: “Rất nghiêm trọng! Thực ra, sau khi Hứa Cảnh Minh bị cầm tù, hắn đã bắt đầu dần dần phát điên.”
“Phát điên?” Tiano biến sắc.
...
“Cha đã phát điên và bị bỏ tụ rồi sao?” Hứa Lê Tinh, Lê Miểu Miểu đương nhiên cũng nghe tin này.
Thân là người điều hành tập đoàn Lê Mộc, mạng lưới tình báo của bọn họ không thua một số sinh mệnh Bản Nguyên có máu mặt trong vũ trụ.
“Đừng hốt hoảng, con viết thư hỏi cha con thử xem! Cha con đã nói rồi, chúng ta có thể gửi thư cho ông ấy mỗi năm một lần.” Lê Miểu Miểu nói.
“Dạ.”
Hứa Lê Tinh gật đầu.
Hai mẹ con nhanh chóng viết một bức thư gửi cho Hứa Cảnh Minh.
Chỉ một lát sau.
Hai mẹ con lập tức nhận được hồi âm.
Hứa Lê Tinh đọc xong nội dung, liền thở phào nhẹ nhõm rồi cười nói: “Cha nói rằng Thần tộc Hư Không muốn theo dõi tình hình của ông ấy khi bị ô nhiễm Cao Duy, cho nên mới cố ý tung tin để ép buộc ông ấy phải xuất đầu lộ diện. Cha còn dặn dò chúng ta không cần để ý tới những chuyện này.”
“Đúng là giọng điệu của cha con rồi, mẹ nhận ra được.”
Lê Miểu Miểu xem xong liền gật đầu: “Nếu như Cảnh Minh có thể hồi âm cho chúng ta, chứng tỏ lời đồn xuất phát từ đám Thần tộc Hư Không kia là giả dối.”
“Ừm, là giả.” Hứa Lê Tinh gật đầu.
Mặc dù Lê Miểu Miểu cảm thấy có chút yên tâm, nhưng cô vẫn để lộ một tia lo lắng giữa hai hàng lông mày.
Trong nhà tù Thời Không.
“Chủ nhân, tôi có một tin tức muốn báo cho ngài.” Giọng nói của Tiểu Cửu vang lên.
“Nói đi.”
Hứa Cảnh Minh tạm dừng thi triển thương pháp.
“Con gái của ngươi Hứa Lê Tinh viết một phong thư và gửi đến ngài.” Tiểu Cửu nói.
“Cho ta xem.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Ngài nhất định phải vượt qua được ‘bài kiểm tra mức độ tỉnh táo’ thì mới được xem thư.” Tiểu Cửu nói.
“Bài kiểm tra mức độ tỉnh táo là thứ gì vậy?”
Mắt Hứa Cảnh Minh sáng lên ánh đỏ: “Tiểu Cửu, ngươi dám không nghe theo lời nói của ta sao?”
“Trong lúc chủ nhân còn tỉnh táo, thì ngài đã để lại 1000 bản mẫu thư hồi âm. Bức thư này của con gái ngày hoàn toàn nằm trong số các bản mẫu này. Dựa theo lời dặn dò lúc ngài tỉnh táo, ta đã hồi âm dựa theo bản mẫu rồi.” Tiểu Cửu nói.
“Cả thư gửi đến và thư hồi âm, ta đều muốn xem.”
Hứa Cảnh Minh gằn giọng bực bội: “Đó là thư của con gái ta!”
“Không được, ngài không được phép.” Tiểu Cửu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận