Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1024: (Phần 8) Lột xác (2)

Đám đệ tử cùng nhau tới gần, cung kính hành lễ với Hứa Cảnh Minh.
Hắn quay đầu lại, nhìn xem các đệ tử.
“Các ngươi đều đã lựa chọn bí tịch truyền thừa phù hợp với bản thân…”
Hứa Cảnh Minh nói: “Kế tiếp, các ngươi cần phải tham gia xử lý một số sự vụ của tập đoàn, cũng như quản lý một số hành tinh có sự sống, hành tinh nông nghiệp trong tay ta. Mai này, các ngươi cũng sẽ phải cạnh tranh với nhau, mở rộng quy mô của tập đoàn.”
“Ai càng xuất sắc, thì sẽ được ban thưởng càng nhiều.”
Hứa Cảnh Minh nhìn bọn họ: “Nhưng sư phụ ta nghiêm cấm các ngươi cản trở lẫn nhau.”
“Vâng!” Các đệ tử tuân lệnh.
“Đi đi.” Hứa Cảnh Minh gật đầu, từng đệ tử rời khỏi đây.
Ngô Thất đứng ở một bên, chờ đến khi nhóm đệ tử này đi hết rồi mới lên tiếng: “Thiếu gia, tập đoàn chúng ta có nhiều hành tinh như thế, cậu giao hết tất cả cho những người đồ đệ này ư? Bọn họ còn rất trẻ, vẫn cần phải trưởng thành hơn nữa mới có thể đảm đương việc này.”
“Không cần đâu.” Hứa Cảnh Minh lắc đầu.
Hắn tạo ra tập đoàn Hư Uyên, chính là vì phương pháp mô phỏng.
Chủ Nhân Hư Uyên sai khiến ba mươi đệ tử chinh phạt bốn phương tám hướng.
Hứa Cảnh Minh cũng muốn chia đều công việc kinh doanh của tập đoàn Hư Uyên thành 30 bộ phận, để cho mỗi đệ tử phụ trách một bộ phận, bọn họ phấn đấu tới mức nào thì hay mức đó.
“Thất thúc.”
Hứa Cảnh Minh nhìn Ngô Thất: “Ta cần chú giám sát bọn họ, đảm bảo bọn họ sẽ không tự chém giết lẫn nhau, đảm bảo bọn họ cạnh tranh công bằng.”
“Thiếu gia đừng lo.” Ngô Thất gật đầu, dù sao thì con trai và con gái của ông ta cũng nằm trong số những đệ tử này.
….
Tập đoàn Hư Uyên vừa thành lập 30 công ty con, 30 người đệ tử của Hứa Cảnh Minh chịu trách nhiệm quản lý từng công ty con đó.
Thời gian trôi qua, 30 đệ tử vừa phải dốc sức nỗ lực trên con đường tiến hóa, đồng thời cũng phải chú trọng hết mình trong công việc kinh doanh của tập đoàn Hư Uyên để thỏa mãn yêu cầu của sư phụ Hứa Cảnh Minh.
…..
Ở hành tinh Khúc Nhị Thất, tại liên minh sao Hàn Sương, trong vùng vũ trụ Thợ Săn.
Hành tinh bản địa này có năm quốc gia cùng tồn tại song hành với nhau, nhân loại ở đây có tuổi thọ trung bình khoảng chừng vài chục tuổi, những người sống hơn trăm tuổi thì nhất định sẽ được gọi là kỳ tích. Trước đó, một số người dân trên hành tinh này cũng am hiểu võ thuật, nhưng bọn họ vẫn chỉ là trò cười khi đối mặt với quân đội.
“Võ công lại có thể có thể tu luyện đến trình độ này sao?”
“Người tu luyện võ công của Thần Điện có thể phi thiên độn địa, dời non lấp biển, thực sự không thể tưởng tượng nổi.”
Vài thiếu hiệp võ lâm đi tới dưới chân núi, ngẩng đầu nhìn lên Thần Điện ở bên trên.
“Thần Điện chỉ mới xuất hiện vẻn vẹn bảy năm, thế mà đã thay đổi hoàn toàn thế gian này.”
“Năm đó, một vị sứ giả Thần Điện vừa mới xuất hiện, liền đập tan ngọn núi nguy nga biến thành cát bụi chỉ với một cú đấm, khiến cho năm quốc gia hoàn toàn cúi đầu thần phục.”
“Thương lão tổ của Vu gia bọn tôi đã hơn 70 tuổi, ông ta đã đi tới Thần Điện để học tập võ thuật, thế mà lại cải lão hoàn đồng, biến thành thanh niên.”
Các thiếu hiệp trò chuyện với nhau.
Trên núi cao, trong một cung điện tráng lệ lộng lẫy, một nhóm sinh mệnh Tinh Không đang cẩn thận tiếp đãi Ngô Thành An.
“Đại nhân.”
Bọn họ vô cùng cung kính với cậu ta.
“Các người bồi dưỡng nhân tài của hành tinh Khúc Nhị Thất tới đâu rồi?”
Là một trong 30 đệ tử của Hứa Cảnh Minh, Ngô Thành An đã nắm quyền lực lớn trong một thời gian dài, hiển nhiên có thể toát ra uy thế trong từng hành vi cử chỉ.
Nói cho cùng, trong công ty con này, không một ai dám làm trái ý hắn ta.
“Thưa đại nhân, chúng tôi đã áp dụng phương thức bồi dưỡng nhân tài theo mô hình thứ ba của Thần Điện, để cho dân cư bản địa của hành tinh Khúc Nhị Thất có thể tiếp nhận dễ dàng hơn nữa. Trong bảy năm qua, hành tinh Khúc Nhị Thất đã sản sinh ra 1039 vị sinh mệnh Tinh Không, một người trong số đó đã đạt tới cấp 7.” Một người cung kính bẩm báo.
“Hiệu suất chỉ đạt ngưỡng trung bình.”
Ngô Thành An nhíu mày: “Ta sẽ gửi cho mỗi người một bản báo cáo hiệu suất thực tế của 12 mô hình của Thần Điện trên mỗi hành tinh dưới trướng công ty, cũng như hy vọng các người có thể tạo bất ngờ cho ta trong lần viếng thăm tiếp theo.”
Các nhân viên quản lý khẽ thở phào.
Nếu như hiệu suất quá kém cỏi, bọn họ sợ mình sẽ đánh mất công việc quý giá này ngay tại chỗ.
Nửa ngày sau, Ngô Thành An đi gặp một nhóm thanh niên vừa mới được tuyển chọn vào Thần Điện.
“Xin mời đại nhân.”
Điện chủ Thần Điện tại hành tinh Khúc Nhị Thất vừa đi theo Ngô Thành An, vừa nhìn về nhóm thanh niên trên quảng trường, đồng thời thấp giọng giải thích: “Đây là nhóm thành viên của đợt tuyển chọn thứ năm trong năm nay, tổng cộng là 7902 người.”
Ngô Thành An nhìn những người thanh niên kia, khẽ gật đầu: “Các người nhớ hãy bồi dưỡng bọn họ cho tốt! Ta hiện đã mở rộng quy mô công ty ra tận 75 hành tinh có sự sống, và hơn 3000 hành tinh nông nghiệp. So ra, công lao của hành tinh dưới trướng ông chỉ đạt ngưỡng trung bình mà thôi! Nếu như ông vẫn không có tiến bộ trong vòng ba năm tiếp theo, thì nhất định sẽ bị giáng chức hai bậc, đi quản lý hành tinh nông nghiệp ở nơi hẻo lánh.”
“Vâng thưa đại nhân, ta chắc chắn sẽ không để đại nhân thất vọng.” Điện chủ Thần Điện cung kính đáp lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận