Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1329: (Phần 11) Lửa giận của quân chủ Thâm Uyên (2)

Trong một động phủ ở nội thành, Cổ Mạc bỗng nhiên cảm ứng được nhân quả, lập tức đi tới lan can, dùng con ngươi hẹp dài nhìn về nơi xa, liếc mắt một cái đã trông thấy Hứa Cảnh Minh đang bay một mình ở hướng kia. “Lực lượng áp chế ở toà thành Vũ Hỏa quả thật lợi hại, Ngô Minh ở gần như thế, mình mới có thể cảm ứng được. Cổ Mạc nghĩ, hắn ta cũng sắp xếp một phân thân sinh sống lâu dài ở bên trong toà thành Vũ Hỏa. “Ngô Minh” Ánh mắt Cổ Mạc trở nên phức tạp.
Hắn đã sớm phát hiện tương lai của Ngô Minh có chút khủng bố, hơn nữa sự phát triển của thời gian, tương lai của hắn càng ngày càng “xác định”, càng ngày càng “khủng bố”. “Đáng tiếc, mối thù hận giữa mình và Nhân tộc khó lòng hoá giải. Cổ Mạc khẽ lắc đầu. Hư Không Thần Tộc và Nhân tộc từng là hàng xóm với nhau trong cùng một vũ trụ! Trong những năm tháng dài lâu, hai tộc đàn tranh đấu chém giết quá gay gắt, Cổ Mạc làm lãnh tụ vĩ đại nhất của Hư Không Thần Tộc, hiển nhiên cũng lây dính quá nhiều máu tươi của Nhân tộc, khiến cho Nhân tộc mấy lần rơi vào thời kỳ đen tối, đến mức đứt đoạn lịch sử.
Những cừu hận này, hoàn toàn không cách nào xóa bỏ!
Vì lẽ đó, sau khi biết rõ tương lai rất khủng bố của Hứa Cảnh Minh và xác định bản thân không thể nào ngăn cản sự quật khởi của đối phương, Cổ Mạc đã cho Nhân tộc thuê “vũ trụ cỡ nhỏ” với giá thấp, trợ giúp Nhân tộc hoàn thành cuộc di cư vĩ đại.
“Quá nhiều ân oán như vậy, nhưng căn bản không thể thiếu được trong cuộc phân tranh giữa các tộc đàn! Mình cũng giúp bọn hắn hoàn thành cuộc di cư lớn của tộc đàn, chí ít có thể giảm bớt vài phần thù hận” Cổ Mạc thầm nghĩ.
Tất cả những gì hắn ta có thể làm chính là duy trì một khoảng cách vừa đủ, thậm chí không ở cùng mảnh cương vực với Nhân tộc.
Hai bên không nhìn thấy nhau, cũng có thể yên lặng sinh sống.
Còn nếu hai bên thường xuyên chạm mặt với nhau rồi nảy sinh xích mích, khiến cho thù mới hận cũ cùng bùng nổ, thì hiển nhiên sẽ dắt tay nhau rơi vào biển lửa.
“Mình biết rõ Ngô Minh sẽ trở thành một sự tồn tại đáng gờm, nhưng thật không may, mình đã bị chú định không thể làm bạn với hắn ta. Cổ Mạc nghĩ: “Ba vị giới chủ Cổ Thụ, thuyền chủ Bắc Hà, đảo chủ Đế Long của mảnh cương vực Nam Đình 3609 đều cực kỳ may mắn, mỗi kẻ đều nhanh chóng trao tặng lễ vật cho Ngô Minh. Thật ra… Mình mới là người đầu tiên phát hiện ra tiềm lực nửa bước cảnh giới thứ ba của Ngô Minh”
Một cơ hội khó mà có được đặt trước mặt, nhưng Cổ Mạc hắn đã bị chú định không thể bắt lấy, tất nhiên cảm thấy cực kỳ khó chịu. Trung tâm toà thành Vũ Hỏa, chính là tòa núi Vũ Hỏa nguy nga kia.
Đây là nơi ở của sự tồn tại cảnh giới thứ ba vĩ đại “Vũ Hỏa Quân”, vô số sinh mệnh Cao Duy muốn học tập truyền thừa, cũng cần đi lên núi Vũ Hỏa.
“Vũ Xà huynh, xin hãy giúp đỡ, ta muốn bái kiến tiền bối Vũ Hỏa Quân. Một bóng dáng cao lớn mặc áo bào màu đen khiêm tốn nói: “Ta đã ở tại toà thành Vũ Hỏa suốt ba kỷ Thâm Uyên, nhưng cũng chưa một lần nhìn thấy tiền bối Vũ Hỏa Quân. “Nhiều năm trước kia, sư phụ đã không còn thu đồ đệ, cũng không còn chỉ điểm hậu bối. Một mãng xà lớn cuộn mình canh giữ ôn hòa nói: “Xương Minh lão đệ, ngươi cũng không nên khiến ta khó xử như vậy.
“Vũ Xà huynh, dù sao thì ngươi và ta cũng là bạn bè với nhau, chẳng lẽ ngươi cũng không thể giúp đỡ ta sao?”
Quân chủ Xương Minh nôn nóng nói: “Ta tới nơi này đã ba kỷ Thâm Uyên, cũng là thật tâm thành ý, chỉ hy vọng nhận được một chút chỉ điểm của tiền bối Vũ Hỏa Quân… Ta tin rằng, nếu như bản thân nhận được một chút chỉ điểm của tiền bối Vũ Hỏa Quân, thì chắc chắn sẽ có đột phá, thậm chí còn có thể đi đến một bước kia, trở thành sự tồn tại cảnh giới thứ ba như ngài ấy”
“Ha ha ha”
Con mãng xà cười nói: “Sư phụ ta đã thu nhận vô số đệ tử, cũng như giảng dạy truyền thừa cho rất nhiều thế hệ sinh mệnh Cao Duy trong rất nhiều năm qua, thế nhưng cũng không thể bồi dưỡng ra một sự tồn tại cảnh giới thứ ba nào. Sao ngươi dám nói rằng ngươi có thể đi đến một bước đó sao?”
“Tương lai vô thường như vậy, kẻ nào dám nói ta chắc chắn không đột phá cảnh giới thứ ba được chứ?” Quân chủ Xương Minh vội vàng nói: “Vũ Xà huynh, nếu như ngươi giúp ta, ta tự nhiên sẽ hậu tạ. “Không có cách nào, sư phụ sớm đã lạnh tâm, không bao giờ chỉ điểm hậu bối nữa. Ta đây cũng không dám khuyên nhủ sư phụ” Vũ Xà nói: “Được rồi, ngươi có thể xuống núi. Nếu ngươi còn ồn ào như vậy, ta chỉ có thể đuổi ngươi ra ngoài.
Quân chủ Xương Minh nôn nóng: “Vũ Xà huynh…”
“Ngươi quá phận!” Con mãng xà canh giữ chân núi loé lên một tia lạnh lùng trong ánh mắt, lập tức bộc phát lực lượng vô hình bao trùm Quân chủ Xương Minh, cưỡng ép trục xuất kẻ này khỏi phạm vi trung tâm toà thành Vũ Hoả.
1091 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận