Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1342: (Phần 11) Nửa bước cảnh giới thứ ba (5)

“Hả?” Hứa Cảnh Minh nhíu mày nhìn trường thương hư ảo trong tay đã xuất hiện một vài vết nứt. “Mình không công kích địch nhân, chỉ là dốc toàn lực để diễn luyện một chiêu, mà binh khí đã bắt đầu nứt vỡ rồi sao? Nếu như mình thực sự đánh nhau với cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, thì e rằng cây trường thương này sẽ vỡ vụn chỉ sau một hiệp” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
Đương nhiên, hắn cũng hiểu rõ rằng chiêu thức thứ ba của Kim Qua mà bản thân đã lĩnh ngộ dựa trên thương pháp của sự tồn tại chung cực mạnh hơn rất nhiều so với các loại chiêu thức của những cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba bình thường. Vì lẽ đó, hắn chỉ mới diễn luyện một chút, mà binh khí đã bắt đầu hư hại. “Đã đến lúc bồi dưỡng ra một kiện binh khí mới! May mắn thay, giới chủ Cổ Thụ trước đó đã trao tặng không ít Tâm Linh Châu. Mình chỉ cần dung nhập ba hoặc năm Tâm Linh Châu vào một cây trường thương như này, thì nó sẽ hoàn toàn lột xác” Hứa Cảnh Minh nhìn vết nứt trên trường thương hư ảo, thầm nghĩ trong đầu.
Tâm Linh Châu là vật liệu trân quý nhất trong toàn bộ Tâm Giới.
Sự tồn tại cảnh giới thứ ba đều thường sử dụng Tâm Linh Châu để luyện chế binh khí của riêng mình. Hứa Cảnh Minh hiện giờ chỉ là một cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba… Ngay cả khi hắn sử dụng toàn bộ Tâm Linh Châu, thì cũng không thể nào bồi dưỡng ra binh khí cảnh giới thứ ba! Và nếu hắn làm như vậy, thì chính là đang chà đạp Tâm Linh Châu. Vì lẽ đó, hắn chỉ nên sử dụng ba viên Tâm Linh Châu để nâng cấp một cây trường thương là đủ rồi.
“Mỗi một cây trường thương trước đây của mình chỉ cần dung nhập với ba viên Tâm Linh Châu, là đã có thể lột xác đủ để đối phó với các cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba khác.
Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ: “Nhưng nếu muốn gia tăng thực lực hơn nữa, thì vẫn cần tìm một kiện binh khí cảnh giới thứ ba”
Bất kỳ một cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba nào, sau khi đột phá, đều sẽ tìm kiếm một binh khí cảnh giới thứ ba thích hợp với chính mình.
“Nhìn dòng thời gian chút.
Hứa Cảnh Minh bỗng nhiên rất tò mò: “Mấy người đảo chủ Đế Long đều chủ động tặng lễ vật cho mình, ngay cả sự tồn tại cảnh giới thứ ba cũng có thái độ khác với mình. Bọn họ có lẽ đã nhìn trộm dòng thời gian, từ đó nhìn ra một ít manh mối”
Thể sinh mệnh cường đại, thẩm thấu tất cả tầng không gian, liền có thể cảm nhận được dòng thời gian.
“Quá khứ thì rất rõ ràng” Hứa Cảnh Minh cảm nhận.
Mỗi một mốc thời gian đều tương ứng với mảnh cương vực mênh mông vô tận, Hứa Cảnh Minh hiện giờ chỉ có thể miễn cưỡng nhìn trộm một mốc thời gian của mấy ngàn cương vực xung quanh.
Còn những khu vực càng xa, thì trở nên càng mơ hồ.
“Quá khứ xác định, kéo dài cho tới hiện tại. Hứa Cảnh Minh hiểu rõ: “Nhưng sự tồn tại cảnh giới thứ ba lại có thể thay đổi quá khứ của sinh mệnh khác, từ đó thay đổi hiện thực và tương lai.
Khi quan sát dòng thời gian, hắn mới hiểu được thủ đoạn của sự tồn tại cảnh giới thứ ba là thế nào.
Chẳng hạn như khiến cho một đám sinh linh sống lại và một nhóm sinh linh khác chết đi trong dòng thời gian quá khứ, từ đó tự nhiên thúc đẩy toàn bộ diễn biến lịch sử, hiện tại, và tương lai thay đổi.
“Chỉ cần ở trong dòng thời gian, là sẽ bị đùa nghịch bởi vận mệnh”
“Chỉ khi nào nhảy ra dòng thời gian, thì mới không còn bị tác động bởi vận mệnh” Hứa Cảnh Minh sáng tỏ: “Vì lẽ đó, sự tồn tại cảnh giới thứ ba hoàn toàn không xuất hiện ở trong dòng thời gian.
Hắn ta xem xét quá khứ chính mình, liền phát hiện ra những trải nghiệm trong quá khứ tại toà thành Vũ Hỏa, bao gồm cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với Vũ Hỏa Quân kia đã hoàn toàn biến mất trong dòng thời gian!
Ngay cả cuộc gặp gỡ với Lâu Nghiệp Quân cũng như thế, không có trong dòng thời gian.
“Tương lai của mình thì sao?”
Hứa Cảnh Minh bắt đầu thử nhìn về phía tương lai.
Dòng thời gian tương lai rất mơ hồ, hơn nữa còn phân chia thành vô số nhánh rẻ, Hứa Cảnh Minh nhìn theo một phân nhánh trong số đó, bắt đầu do thám.
“Nhìn trộm tương lai thật sự không dễ dàng, nếu là sự tồn tại cảnh giới thứ ba, thì e rằng chỉ cần một ý niệm là có thể nhìn trộm rất nhiều nhánh rẻ” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ trong đầu, hắn hiện giờ chỉ có thể nhìn trộm mỗi lần một nhánh tương lai mà thôi.
Trong tương lai… Quê hương trước kia nghênh đón hạo kiếp, phân thân của hắn trong lãnh địa Tâm Giới đã thấy được toàn bộ quá trình hạo kiếp phát sinh.
“Mình chỉ nhìn thấy dòng chảy năng lượng khủng khiếp vô tận phá hủy toàn bộ cương vực, nhưng không hề ảnh hưởng đến Tâm Giới. Hứa Cảnh Minh khẽ gật đầu: “Không biết dòng chảy năng lượng khủng khiếp này là từ đâu tói,” Trong tương lai…
Ông nội, ba mẹ, vợ, con gái… bọn họ dần dần cạn kiệt tuổi thọ và chết đi, mà bản thân hắn không làm được gì, từ đó cô độc một mình.
Hắn vẫn luôn tìm kiếm biện pháp sáng tạo ra quyến tộc, cũng đang nỗ lực trở thành cảnh giới thứ ba, nhưng rốt cuộc vẫn không thể thấy ngày đó trong tương lai.
Tương lai càng xa xôi lại càng mơ hồ. “Mình không nhìn thấy cái ngày mà nhóm người Miểu Miểu sống lại” Hứa Cảnh Minh chuyển sang một nhánh tương lai khác, nhưng hắn chỉ có thể nhìn trộm khoảng chừng trăm vạn năm, chứ không thấy rõ thời gian xa hơn nữa.
1104 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận