Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 257: (Phần 2) Chính thức kết thúc (2)

“Bùm.”
Đôi khiên có diện tích vô cùng lớn, vào thời điểm ngăn chặn cây gậy, lực va chạm kinh khủng đã nghiền nát cây gậy, sau đó dội ngược về phía con khỉ. Con khỉ kêu lên một tiếng thảm thiết rồi bay ngược về sau, hóa thành ảo ảnh rồi tan biến.
“Sử dụng quyền pháp là để cải thiện khả năng hướng quyền, sử dụng khiên pháp là để cải thiện hướng khiên.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Khiên pháp có một ưu điểm, không cần biết kẻ địch dùng vũ khí nào, đao thương gậy gộc, thậm chí cả rìu, mọi người vẫn có thể phát lực lên đến 100%. Nếu như đánh tay không, tôi cũng không dám dùng tay mình đánh vào vũ khí của đối thủ.”
Cái chết của một con khỉ ngay lập tức thu hút sự chú ý của những con khỉ khác trên vách núi phía xa.
Lúc này, có hơn một chục con khỉ tay cầm gậy lao tới bao vây Hứa Cảnh Minh, hắn ta lập tức chủ động xông lên.
“Khiên pháp thật ra rất đơn giản, mọi người chỉ cần sở hữu thực lực vượt trội, sau đó mạnh mẽ ra đòn, bất ngờ lao tới, đối thủ nhất định sẽ không né được.”
Hứa Cảnh Minh tiến lên nghênh đón con khỉ ở gần nhất, tấm khiên đột nhiên vung lên, mép trên của tấm khiên va vào cây gậy. Hắn cũng tranh thủ thời cơ này để đặt tấm khiên dưới cằm con khỉ, “két” một cái, đầu của nó bị hất lên, sau đó biến thành ảo ảnh ngay tại chỗ.
“Trong quyền pháp, đây gọi là cú vẩy. Trong thuật ngữ quyền anh thì là đấm móc.”
Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng nói: “Tôi đã vừa thi triển chiêu thức khiên móc cho các bạn xem.”
“Thật ra, binh khí chỉ là phần mở rộng của chưởng pháp và quyền pháp, chúng chính là công cụ để tăng lực sát thương lên gấp nhiều lần.”
“Nếu dùng rìu thì là chặt, nếu dùng chưởng thì chính là vổ. Giống như phương pháp truyền thống, hoặc là bát cực phách chưởng… đều là cùng một cách phát lực.”
(*) phách chưởng: phát lực từ lòng bàn tay
Hứa Cảnh Minh đập tấm khiên xuống, tấm khiên giống như một cái rìu lớn, chém vào ngực một con khỉ, con khỉ lập tức biến thành hư vô.
“Nếu như chúng ta đột kích, uy thế còn lớn hơn.”
Hứa Cảnh Minh xông lên hai bước, tốc độ tăng vọt, hai tấm khiên tựa như móng vuốt của hổ dữ, mỗi lần hắn lao lên thì lại có một con khỉ bị hóa thành hư vô.
“Động năng của các động tác đột kích, như chúng ta đã nói trước đây, khối lượng càng lớn thì tốc độ càng nhanh, động năng càng lớn! Chỉ cần động năng truyền đến đối phương một cách hiệu quả, thì một phát ăn ngay.”
Hứa Cảnh Minh tùy ý chém giết.
“Đao kiếm sắc bén, cùng một lực va chạm thì uy áp có thể mạnh hơn gấp trăm lần, có thể dễ dàng chém trúng kẻ địch. Tấm khiên có khả năng phòng thủ vững chắc, không sợ vũ khí sắc bén của kẻ địch.”
Hứa Cảnh Minh nói tiếp: “Bản thân rìu lớn hay búa lớn đã rất nặng, động năng của nó rất lớn, uy lực đương nhiên là rất lớn.”
“Sức uy hiếp của tay là một, nhưng đi đôi với binh khí thì sức uy hiếp sẽ là mười.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Nhưng về bản chất, vũ khí chỉ là phần mở rộng của cơ thể.”
Vô số khán giả thán phục theo dõi.
Những con khỉ trên tầng bốn của Tháp Tinh Không không hề có sự phản kháng nào trước mặt Hứa Cảnh Minh, mặc cho tấm khiên đập vào.
“Khó khăn lớn nhất trong việc luyện vũ khí là gì?”
Hứa Cảnh Minh nói: “Chính là sự liên kết giữa cơ thể và vũ khí có vững chắc hay không! Người ta nói rằng vũ khí là phần mở rộng của cơ thể. Nếu liên kết vững chắc, tự nhiên nó sẽ trở thành một bộ phận của cơ thể, còn nếu không ổn định, truyền lực sẽ không hiệu quả, thậm chí vũ khí sẽ dễ dàng rơi khỏi tầm tay.”
“Ví dụ, khi tôi cầm khiên, cả hai tay đủ ổn định để giữ khiên, giảm bớt lực khi cần, phát lực khi muốn. Làm thế nào để tận dụng tình thế, tất cả đều dựa vào kỹ năng.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Đợi đến khi chương trình học khiên pháp, thương pháp được tải lên Võ Đạo Quán, tôi sẽ giải thích một số kỹ thuật của khiên pháp cặn kẽ hơn.”
“Bây giờ chuyển sang thương pháp.”
Hứa Cảnh Minh ném hai chiếc khiên của mình xuống, lấy cây ngân thương phía sau lưng ra, xoay một vòng.
“Gừ!”
Tiếng rống giận dữ của Nguyên Hầu Vương vang lên, những con khỉ còn lại nhanh chóng bỏ chạy.
“Nguyên Hầu Vương đã ra mặt.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Mấu chốt của việc sử dụng thương pháp cũng vậy, đó là cách ta liên kết cơ thể với ngân thương, mối liên kết này có đủ vững chắc hay không.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Chỉ cần đủ vững chắc, bước tiếp theo chỉ cần chú ý đến các kỹ năng bình thường tôi đã nói trong bảy bài học trước.”
Bên kia, Nguyên Hầu Vương đã hóa thành ảo ảnh màu đỏ, nhanh chóng vọt tới.
Hứa Cảnh Minh đột nhiên lao lên.
“Bùm.”
Ngân thương chém một nhát lên gậy, Nguyên Hầu Vương bị đánh trúng lăn sang một bên, trong nháy mắt đã bay xa mấy chục mét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận