Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1417: (Phần 12) Bái phỏng Ngô Minh (3)

“Những sinh mệnh Cao Duy đó là ai?” Xích Mông truyền âm: “Sao ta không quen biết ai hết vậy?”
“Ta ngược lại thì quen biết vài người. Đảo chủ Thời Không trịnh trọng nói: “Tất cả bọn họ đều là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch cùng với quân chủ Thâm Uyên vô cùng nổi tiếng ở bên ngoài. Đánh giá từ khí tức, thì hơn 800 vị này phỏng chừng đều là cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch cùng với quân chủ Thâm Uyên”
Năm người bọn họ đều trở nên rất nghiêm túc.
Quân chủ Thâm Uyên vốn đã rất khủng bố, chính là sự tồn tại cao nhất của ‘lưu phái hiến tế Thâm Uyên, kẻ nào kẻ nấy đều nắm giữ trọn vẹn một không gian Thâm Uyên.
Cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch lại càng rất hiếm hoi! Mỗi một người đều đã tích lũy đến mức độ không thể tưởng tượng.
Trong vùng lãnh thổ chịu ảnh hưởng của Vũ Hỏa Quân, số lượng cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch và quân chủ Thâm Uyên cũng chưa đến hai ngàn vị. Nhưng lần này, gần một nửa trong số họ đã đến hòn đảo Vạn Tinh.
“Các vị, các vị”
Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên, đảo chủ Đế Long đột phá thời không mà đến. Hắn ta bày ra vẻ mặt tươi cười, nhìn tất cả hơn 800 vị cường giả này: “Điều gì đã khiến chư vị cùng nhau ghé đến lãnh thổ của chúng ta? Nếu có chuyện gì đi chăng nữa, chư vị chỉ cần nói với ta một tiếng là được, sao lại ra quân ồ ạt thế kia?” Giờ phút này, giới chủ Cổ Thụ và thuyền chủ Bắc Hà cũng không dám hiện thân, đảo chủ Đế Long lại có dũng khí này! Dù sao thì hắn cũng là đệ tử thân truyền của sự tồn tại cảnh giới thứ ba, hơn nữa cũng giao thiệp rộng rãi ở toà thành Vũ Hỏa, thường được nể mặt vài phần ở khắp nơi.
Nhưng hôm nay, đảo chủ Đế Long cũng có chút run sợ! Suy cho cùng, hơn 800 sự tồn tại khủng bố này chỉ cần triển lộ một tia khí tức, đã có thể tiêu diệt một phân thân này của hắn rồi.
“Dưới sự che chở của sư tôn, mình chí ít có thể giữ gìn cái mạng này. Dù sao đi nữa, càng đến lúc, thì càng nên ra mặt. Đảo chủ Đế Long có chút can đảm.
Giới chủ Cổ Thụ và thuyền chủ Bắc Hà không dám xông pha, là bởi vì bọn họ lo lắng rằng tất cả các phân thân của chính mình sẽ bị xóa sổ.
“Hôm nay chúng ta đến đây, hiển nhiên là để bái phỏng Ngô Minh huynh” Bóng dáng sương đen mặc áo bào màu tro cầm đầu mở miệng nói.
“Khi còn ở vùng đất chung cực, Ngô Minh huynh đã mang lại rất nhiều thể diện toà thành Vũ Hỏa, cho nên hôm nay, chúng ta đặc biệt đến đây để bái phỏng Ngô Minh huynh”
Trong hòn đảo Vạn Tinh.
Hứa Cảnh Minh đang bế quan, dùng cả thể xác và tinh thần để tìm hiểu, nghiên cứu truyền thừa “Tâm Kiếp Thương Bách Quyển” do sự tồn tại chung cực để lại.
Lúc ở trong quần thể cung điện, hắn cũng đã có đột phá, chuyển hoá tâm linh, có được sự thừa nhận của sự tồn tại chung cực và thu hoạch truyền thừa.
Sau khi có được truyền thừa đầy đủ, Hứa Cảnh Minh chỉ cảm thấy tràn trề linh cảm, cho nên vừa trở về đã nhập thất bế quan, chuyên tâm tìm hiểu nghiên cứu, không muốn để ý đến mấy việc của thế giới bên ngoài. “Đây mới là thương pháp cảnh giới thứ ba! Nếu như mình có thể chân chính nắm giữ được nó, thì có thể lập tức bước vào cảnh giới thứ ba” Hứa Cảnh Minh tràn đầy nhiệt huyết, toàn tâm toàn ý tìm hiểu nghiên cứu truyền thừa.
Bỗng nhiên…
Hứa Cảnh Minh loáng thoáng cảm nhận được từng luồng khí tức mạnh mẽ đang tiến gần hòn đảo Vạn Tinh, với số lượng nhiều đến mức đã chạm tới ranh giới cảnh báo của hắn ta.
“Cảnh Minh, Cảnh Minh” Viện trưởng, tháp chủ bọn họ đều đang vội vàng liên hệ.
“Cha vợ” Mạnh Thiên đang lo lắng.
Bọn họ xưa nay còn chưa từng gặp cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch nào, nhưng hiện giờ lại phải đối mặt với hơn 800 vị cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, làm sao có thể không lo? Làm sao có thể không hoảng?
“Hừ.”
Hứa Cảnh Minh có chút tức giận khi buộc phải dừng lạ, hắn vừa liếc mắt đã nhìn thấy rất nhiều sự tồn tại khủng bố ở bên ngoài hòn đảo Vạn Tinh, sau đó lập tức biến mất vào hư vô, rồi lại trực tiếp hiện thân bên cạnh đám người viện trưởng ở biên cạnh hòn đảo Vạn Tinh.
“Cảnh Minh. Năm người viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ, Xích Mông, Mạnh Thiên bọn họ đều thấy được Hứa Cảnh Minh.
“Cứ để ta xử lý. Hứa Cảnh Minh bày ra sắc mặt không dễ coi.
Dù sao đi nữa, bất kể là ai bị làm phiền khi đang tuôn trào cảm ngộ, thì đều sẽ có tâm trạng không tốt.
“Ngô Minh huynh Trong số 800 cường giả có mặt ở đây, bóng dáng sương đen áo bào tro cầm đầu mỉm cười: “Hôm nay chúng ta đặc biệt đến đây để bái phỏng huynh”
Hứa Cảnh Minh vung tay lên, chọn ra ước chừng một trăm lẻ chín món binh khí cảnh giới thứ ba thích hợp để bố trí trận pháp che chở cho hòn đảo Vạn Tinh.
Ngay sau đó, từng tia sáng bắt đầu xuất hiện, hoặc là hào quang vạn trượng, hoặc là muôn màu rực rỡ, hoặc là thời không méo mó, hoặc là sóng gió ào ạt, hoặc là những thiên thể Cao Duy…
Viện trưởng, tháp chủ, đảo chủ, Xích Mông, Mạnh Thiên năm người bọn họ không khỏi kinh ngạc cảm thán.
Trong chớp mắt, toàn bộ hòn đảo Vạn Tinh đã biến dạng rất lớn.
Hàng vạn thiên thể Cao Duy vây quanh đảo nhỏ, khiến cho cả hòn đảo Vạn Tinh thực sự xứng đáng với tên gọi của nó.
“Các người đừng đi ra ngoài. Hứa Cảnh Minh nhắc nhở một tiếng, một mình bay ra khỏi hòn đảo Vạn Tinh.
Hắn thả ra nhiều bảo vật như vậy, vừa để gia cố hòn đảo Vạn Tinh một phen, cũng để phòng ngừa phát sinh xung đột, ảnh hưởng đến số lượng lớn sinh linh trên hòn đảo Vạn Tinh.
“Trong nháy mắt liền thả ra bao nhiêu món binh khí cảnh giới thứ ba?” Tháp chủ còn đắm chìm trong sự kinh ngạc cảm thán.
“Thực lực hiện giờ của Cảnh Minh rốt cuộc đã đạt tới mức độ nào rồi?” Viện trưởng cũng không nhịn được mà nói nhỏ.
“Rất mạnh, nếu không thì hơn 800 vị nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, quân chủ Thâm Uyên sẽ không cùng nhau đến đây. Xích Mông đáp lời, nhưng cũng không khỏi bối rối.
Khi con trai ông ta là Tiano trợ giúp Hứa Cảnh Minh, thì Hứa Cảnh Minh vẫn còn không lọt được vào mắt ai, nhưng thời gian thấm thoát trôi qua, Hứa Cảnh Minh đã đến cấp độ như vậy rồi ư?
Chỉ tiếc, đứa con Tiano không thể trở thành sinh mệnh Cao Duy, chết trước khi hết tuổi thọ.
Xích Mông giống với Hứa Cảnh Minh, đều đã không còn người thân nào nữa.
“Dựa vào thực lực của Hứa Cảnh Minh, có lẽ họ thực sự có thể sống lại” Xích Mông lẳng lặng nói với chính mình, ông ta cũng rất nhớ vợ và con trai Tiano.
1259 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận