Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 466: (Phần 4) Cố gắng tích cóp tiền (2)

Ngoài cổng lớn, năm tên lính canh Huyết Vũ đã đợi từ lâu! Bọn họ có nhiệm vụ trông coi con đường này, cũng luôn trong trạng thái sẵn sàng chờ lệnh của Hứa Cảnh Minh.
“Tổng số tiền hiếu kính của những hộ dân nằm trong khu vực quản lý rơi vào khoảng 2300 lượng một năm, bổng lộc là 600 lượng một năm. Theo lẽ thường, mình cũng dành dụm được một lợi lộc… Nếu may mắn, mỗi năm cũng tiết kiệm được 5000 lượng. Nhưng mình còn phải tiêu tiền vào nhiều việc, kết giao bằng hữu, đãi khách vãng lai, còn phải đút lót chút ít cho cấp trên, và những khoản chi phí này không hề nhỏ.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ: “Trên cương vị là đội trưởng đội vệ binh Huyết Vũ, mình ít nhất cũng phải chi tiêu 3500 lượng trong một năm.”
Nếu như vậy, phải mất đến 30 năm, hắn mới có thể kiếm đủ 10.000 lượng vàng!
“Mình có thể sống ở thế giới Huyết Vũ với thân phận này thêm ba mươi năm nữa sao?”
Hứa Cảnh Minh lắc đầu.
Bản thân là một người chơi công dân vũ trụ, từ khi nhậm chức đội trưởng đội vệ binh Huyết Vũ, hắn đồng thời cũng trở thành mục tiêu bị nhắm vào của thế giới này.
Một khi được thăng chức Bách hộ, hắn sẽ bị nhắm vào nhiều hơn nữa.
Theo thông tin mà bản thân thu thập được, thì… chức quan càng cao càng khó sống lâu!
“Đội trưởng, chúng ta có nên đến Văn Hương lâu rồi không?” Giọng một thủ hạ vọng vào từ ngoài cửa.
“Đi, đến Văn Hương lâu.” Hôm nay Hứa Cảnh Minh mời rất nhiều đội trưởng ở Thiên hộ sở, nên đương nhiên hắn phải đến sớm.
Hứa Cảnh Minh nhanh chóng làm quen với cuộc sống của đội trưởng đội vệ binh Huyết Vũ. Thân là người cầm quyền, hắn có thể sống phóng túng ngày qua ngày!
Một số công việc khó khăn đều do vệ binh phụ trợ đi làm, còn công tác giám sát các khu vực thì do vệ binh Huyết Vũ dưới trướng hắn thực hiện! Chỉ khi xảy ra chuyện lớn, bọn họ mới có thể bẩm báo đội trưởng và chờ lệnh của hắn. Trên thực tế, cái gọi là ‘chuyện lớn’, mười ngày tám ngày cũng chưa chắc đã xảy ra một lần.
“Những ngày như thế này thật sự rất thư thái.” Hứa Cảnh Minh luyện thương pháp ở sân võ trong nhà, mãi đến khi mặt trời lặn, hắn mới đi ra ngoài, năm tên vệ binh Huyết Vũ ở ngoài cổng lập tức đi theo sau.
Hắn đi một mạch tới Cửu Vị lâu.
“Đội trưởng.” Hai đội phó Trương Khả và Tiền Diêm nhiệt tình chào hỏi, Hứa Cảnh Minh khoác tay, năm tên vệ binh Huyết Vũ phía sau liền lui ra ngoài, đi tìm một chỗ uống rượu ăn cơm.
Hứa Cảnh Minh, Trương Khả và Tiền Diêm bước vào Cửu Vị lâu.
Họ ngồi ở góc tầng hai.
“Đội trưởng, ‘Cửu Vị’ của Cửu Vị lâu cũng rất nổi tiếng ở kinh đô, ngài nhất định phải nếm thử.” Trương Khả nói.
“Nói cho ta biết những chuyện đã xảy ra ba ngày nay.” Hứa Cảnh Minh hỏi.
Theo quy định, họ sẽ gặp nhau ba ngày một lần! Hai đội phó báo cáo với đội trưởng về tất cả các công việc trong ba ngày vừa qua. Nhưng nếu phát sinh sự kiện đặc biệt nào… Bọn họ đương nhiên sẽ phải lập tức bẩm báo cho Hứa Cảnh Minh.
“Trong ba ngày qua, khu vực quản lý của chúng ta tương đối ổn định, đôi khi vẫn xảy ra những trận chiến ác liệt, trộm cắp vặt vãnh, bang phái hỗn loạn khiến cho vài người chết, nhưng tất cả đều không đáng nhắc tới. Tuy nhiên, ở các địa phương khác trong kinh thành đã xảy ra nhiều chuyện lớn.” Trương Khả nói.
“Nói ta nghe xem.” Hứa Cảnh Minh vừa ăn vừa nghe.
Thời gian trôi qua …
Càng ngày càng có nhiều khách đến Cửu Vị lâu, sân khấu cũng bắt đầu biểu diễn những tiết mục đặc sắc, âm thanh nhạc khúc vang lên, tựa như tiếng nước suối róc rách chảy xuôi qua toàn bộ tửu lâu, các vị khách đến tửu lâu cũng cảm nhận bầu không khí này.
Tâm trạng Hứa Cảnh Minh đang rất tốt, bởi vì nhạc khúc nghe rất hay, nữ tử biểu diễn cũng khá xinh đẹp, Cửu Vị lâu đúng là danh bất hư truyền.
“Rầm rầm rầm.”
Đột nhiên, tiếng bước chân ồn ào vang lên, khiến Hứa Cảnh Minh khẽ nhíu mày. Nếu người có chút tao nhã… nghe thấy tiếng nhạc, bọn họ sẽ cố ý thả nhẹ bước chân. Tuy nhiên, nhóm người này không hề kiềm chế, cứ như vậy lên tới tầng hai.
Đám người này đi lên tầng hai, một gã hộ vệ liếc mắt nhìn quanh một vòng, ánh mắt dừng lại ở chỗ ba người Hứa Cảnh Minh, vẫn nói: “Các vị khách đang ngồi ở tầng hai, mau nhanh chóng xuống tầng một, nhường chỗ ở đây cho chúng ta! Gia tộc Thân Công chúng ta sẽ bao hết tiền ăn cơm của các ngươi.”
“Gia tộc Thân Công?” Các vị khách ngồi ở lầu hai cũng có chút dư dả, nếu không sẽ không đến Cửu Vĩ lâu ăn tối. Nhưng nhìn thấy khí thế của đám người này, nghe thấy tên của ‘gia tộc Thân Công’, đông đảo các vị khách ăn cơm đều lập tức đứng dậy.
“Đội trưởng, là gia tộc Thân Công.” Tiền Diêm thấp giọng nói: “Chúng ta đi thôi.”
“Gia tội Thân Công?”
Hứa Cảnh Minh liếc nhìn nhóm người.
Nhóm người này khá phách lối, thậm chí ngay cả hộ vệ cũng kiêu ngạo!
“Gia tộc Thân Công là một trong những gia tộc giàu có hàng đầu ở đế đô, ngay trấn phủ của bốn phủ vệ binh Huyết Vũ cũng không dám khiêu khích.”
Hứa Cảnh Minh biết rất rõ gia tộc Thân Công có thể nằm trong số mười gia tộc lớn mạnh nhất ở đế đô, xét trên toàn bộ thế giới Huyết Vũ, thế lực của họ cũng đủ mạnh để đứng trong top 20.
Mặc dù có chỗ dựa sau lưng là ‘Phí Thanh’, Phí Thanh có quyền thế lớn mạnh vì hoàng đế ủng hộ hắn.
Mà gia tộc Thân Công lớn mạnh như vậy, bọn họ là gia tộc có nguồn gốc sâu xa, các bậc đế vương cũng phải xoa dịu các gia tộc lớn như vậy.
“Đội trưởng.” Trương Khả cũng nhẹ giọng thúc giục: “Chúng ta đi thôi.”
“Đi thôi.”
Hứa Cảnh Minh đứng dậy.
Nếu xung đột với gia tộc Thân Công, không nghi ngờ gì sẽ phải chết.
“Sư huynh, ba người này là vệ binh Huyết Vũ sao?” Tiếng nói phát ra từ một nam một nữ đứng giữa đám người, nữ tử liếc nhìn về phía ba người Hứa Cảnh Minh đang đứng dậy rời đi, quan phục của ba người Hứa Cảnh Minh vẫn lộ ra một chút dưới lớp áo choàng.
“Chỉ là một lũ chó điên.”
Người thanh niên chán ghét liếc nhìn ba người Hứa Cảnh Minh: “Nhà ta lúc nào cũng có một đám vệ binh Huyết Vũ nhìn chòng chọc, nhưng cũng không thể mắng chửi được.”
“Thậm chí ở toàn bộ kinh đô, trên những con phố hơi nổi tiếng, ta đều phải nhìn thấy những tên chó điên này.”
Người thanh niên bĩu môi: “Không ngờ đến Cửu Vị lâu rồi cũng vẫn gặp ba tên chó điên này, thật đúng là mất hứng.”
Ba người Hứa Cảnh Minh, Trương Khả, Tiền Diêm đi xuống cầu thang, cũng có thể nghe thấy rõ ràng người đàn ông nói ‘ba tên chó điên’.
Nhưng trái lại, Tiền Diêm lại rất bình tĩnh.
Vàng tai Trương Khả đỏ lên.
Hứa Cảnh Minh cũng cau mày.
Nhưng cả ba vẫn bước xuống Cửu Vị lâu.
“Không có ai rảnh rỗi, sư muội, ta sẽ mời phó đại sư của Cửu Vị lâu xuống bếp, mang ra Cửu Vị trấn điếm cho muội nếm thử.”
Người thanh niên cười nói: “Không phải ai cũng có thể mời phó đại sư của Cửu Vị lâu xuống bếp.”
“Ồ.” Nữ tử cũng rất tò mò, hưởng thụ sự lấy lòng của sư huynh, sự theo đuổi của con cháu gia tộc Thân Công vẫn khiến nàng cảm thấy rất tự hào.
Trên toàn bộ tầng hai, chỉ có một nam một nữ bọn họ đang ngồi, nghe nhạc và thưởng thức đồ ăn, còn những người khác đều đứng bên cạnh hầu hạ.
P.s: hóng đề cử, hóng KP
Bạn cần đăng nhập để bình luận