Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 761: (Phần 6) Năm 2112 (2)

Trên một hành tinh có sự sống.
“Chủ nhân, hành tinh thổ dân này hiện có khoảng 1.5 tỷ người, nhưng bởi vì bệnh tật và chiến tranh, cho nên tuổi thọ bình quân của họ chỉ dừng lại ở 33 năm. Hơn nữa, chu kỳ khí hậu hiện tại trên hành tinh thổ dân này… đã khiến cả hành tinh ngày càng trở nên rét lạnh hơn. Nếu như chúng ta không tiến hành cải tạo hành tinh này, thì rất nhiều người sẽ chết cóng trong mùa đông lạnh giá sắp tới. Trong tương lai, mỗi một năm trôi qua, tình hình sẽ càng nghiêm trọng hơn.”
Một người đàn ông cao gầy cung kính đi theo bên cạnh Khúc Phương đang mặc áo bào dày cộp.
Bọn họ đang cải trang thành người dân bản địa ở hành tinh này.
Nhìn thấy thế giới như vậy, Khúc Phương than thở nói: “Với tư cách là nền văn minh vũ trụ cao cấp trong vũ trụ, nền văn minh Cổ Hà chúng ta vẫn có một số lượng lớn hành tinh thổ dân.”
“Xét cho cùng, diện tích của một vực vũ trụ cũng quá đỗi rộng lớn.”
Người đàn ông cao gầy nói: “Thậm chí, vũ trụ hiện vẫn đang liên tục phát triển, không ngừng sản sinh thêm hành tinh mới, và một vài hành tinh trong số đó sẽ xuất hiện sự sống. Trải qua thời gian gian đằng đằng, huyết mạch của nhân loại đã phân tán ở khắp các nơi trong vũ trụ, ngoại trừ 34 vực vũ trụ chính thức, thì vẫn còn một số ít tộc đàn nhân loại quy mô nhỏ rải rác.”
“Mẹ ơi, mẹ ơi.” Một tiếng khóc vang lên.
Bên cạnh con đường đóng băng, một bé gái quỳ gối bên cạnh mẹ. Người mẹ hiện đã lạnh cóng đến mức không thể hít thở, bé gái sợ hãi tuyệt vọng, chỉ biết gào khóc gọi mẹ.
Khúc Phương đi qua đó, như thể xuất hiện từ hư vô.
Bé gái nhìn thấy một thanh niên tuấn tú mặc áo bào dày cộ, cô bé vốn chưa từng thấy ai đẹp mắt đến như vậy.
“Mau cứu mẹ, mau cứu mẹ.” Bé gái lập tức dập đầu.
Khúc Phương tiến lại gần, tay khẽ chạm vào cơ thể người phụ nữ đã không còn phát ra âm thanh. Trạng thái của người phụ nữ nhanh chóng biến đổi, từ yếu ớt vô lực trở thành mạnh khỏe tràn trề, khuôn mặt trắng bệch chuyển sang hồng hào, làn da cũng trở nên căng bóng.
Người mẹ mở mắt ra.
“Mình không chết sao?”
Người mẹ không thể tin được, chỉ cảm thấy chính mình khỏe mạnh hơn bao giờ hết.
“Mẹ.”
Bé gái cực kỳ kích động, lập tức nhào vào lòng người mẹ, sau đó muốn quỳ lạy Khúc Phương, nhưng lại phát hiện ra… Người thanh niên tuấn tú đó đã biến mất.
Khúc Phương và người hầu đã rời đi từ lúc nào không hay.
“Hãy cải tạo hành tinh có sự sống này dựa theo kế hoạch thứ ba, tôi hy vọng rằng tuổi thọ của người dân trên hành tinh này sẽ tăng lên hơn 100 năm.” Khúc Phương ra lệnh.
“Vâng, thưa chủ nhân.” Người đàn ông cao gầy cung kính nói.
“Thật tiếc, mình vẫn còn nghèo khó. Nếu có đủ tiền bạc, mình có thể giúp phổ cập thế giới ảo và phương pháp tiến hóa tới mọi người trên hành tinh này.”
Khúc Phương ngắm nhìn hành tinh có sự sống này, tầm mắt của hắn có thể bao quát hơn một tỉ người dân trên hành tinh.
Người đàn ông cao gầy khẽ nói: “Chủ nhân, thực ra ngài không cần phải giúp đỡ nhiều hành tinh và nhiều sinh mệnh như vậy. Bớt đi chút chuyện, thì chủ nhân sẽ thoải mái hơn nhiều.”
“Phải.”
Khúc Phương nhìn đối phương, mỉm cười nói: “Tôi hoàn toàn có thể thỏa thích hưởng lạc ở địa điểm an toàn nhất, nơi có phong cảnh đẹp nhất. Tất nhiên, không một ai dám khiêu khích con trai của một người được phong vương như tôi.”
“Nhưng tài sản mà mẹ để lại cho tôi, là để tôi làm một con ký sinh trùng hay sao?”
Khúc Phương nhìn ra bầu trời đầy sao: “Hồi tôi còn nhỏ, mẹ đã dẫn tôi đi giúp đỡ rất nhiều người yếu đuối. Mỗi khi nhìn thấy niềm vui và sự cảm động từ tận đáy lòng của những người đó… Tôi lại cảm thấy rất bội phục mẹ mình.”
“Mẹ tôi qua đời, cha tôi lập tức kết thông gia với một đại gia tộc của nền văn minh Cổ Hà. Hơn nữa, tài sản của cha tôi vốn thuộc về gia tộc họ nội, cho nên ông ấy hoàn toàn không muốn chia cho tôi.”
Khúc Phương nói khẽ: “Nếu như mẹ không để lại di chúc, thì tôi có lẽ cũng chẳng thể thừa kế tài sản của bà.”
“Nhân khẩu trong gia tộc mẹ tôi khá ít ỏi, vậy nên tôi sẽ che chở cho họ thật tốt! Nhưng tôi còn muốn làm nhiều hơn thế….” Khúc Phương nói: “Muốn làm những chuyện ấy, tôi cần phải có một người ủng hộ với năng lực mạnh mẽ.”
...
Tại một trận chiến xuyên vũ trụ ở mạng thế giới ảo.
Khúc Phương ngồi ở trên khán đài, chứng kiến Hứa Cảnh Minh lại chiến thắng một lần nữa, chính thức leo lên tới vị trí số một của vực vũ trụ Thợ Săn và hạng tám trên bảng xếp hạng toàn vũ trụ.
“Đại ca Ngô Minh đã là số một vực vũ trụ Thợ Săn, ngày trở thành số một toàn vũ trụ còn xa nữa sao?” X100
Khúc Phương đập tiền không chút chùn tay.
Trong số hàng vạn vạn khán giả công dân vũ trụ, Khúc Phương là người nổi bật nhất.
“Ngô Minh đang đứng hạng tám toàn vũ trụ, với thực lực hiện tại, hắn có thể trở thành sinh mệnh Bản Nguyên bất cứ lúc nào.”
Khúc Phương nhìn Hứa Cảnh Minh: “Nếy có sự ủng hộ của hắn, mình mới có thể bắt đầu gầy dựng sự nghiệp.”
Hắn ta biết rõ, nếu bản thân không có đủ lực lượng ủng hộ, thì cùng lắm cũng chỉ có thể mua được một vài hành tinh có sự sống, trở thành một lãnh chúa hành tinh bình thường.
Khi rời khỏi gia tộc để tiếp nhận tài sản của mẹ, Khúc Phương đã hứng chịu sự chỉ trích từ gia tộc họ nội! Về lý thuyết, hắn ta chỉ là một sinh mệnh Tinh Không cấp 7 không có bất kỳ thiên phú nào, không có tư cách được hưởng thụ nhiều như vậy, đáng ra phải giao nộp khoản tiền lớn như vậy cho gia tộc mới đúng.
Tuy nhiên, hắn ta thà chọn cách trở mặt!
Dựa theo pháp luật, Khúc Phương được thừa kế gia sản.
Mặc dù không bằng 1% so với gia tộc của cha nhưng đó là khoản của cải khổng lồ tích lũy được suốt một thời gian dài đằng đẵng của một gia tộc từng có nhiều nhân vật được phong vương, và hiện tại vẫn có một vị vương gia đương nhiệm.
Cho dù chỉ gần 1%, đó vẫn là một số tiền lớn đến mức khiến người khác phải giật mình.
“Thật lãng phí khi giao một khối tài sản khổng lồ như vậy cho những kẻ tham lam các ngươi.”
“Giúp đỡ những người cần được giúp đỡ, vậy thì mới khiến khối tài sản này trở nên có ý nghĩa.”
Khúc Phương có niềm tin rất kiên định, với sự che chở của luật pháp đế quốc, cộng thêm sức mạnh phòng ngự đủ lớn mạnh và thân phận con ruột của một vị vương gia, gia tộc họ nội chỉ có thể nhẫn nhịn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận