Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1284: (Phần 10) Trận đấu cuối cùng (1)

Trên đấu trường, Lê Lục của Hao tộc và Haverten của Nghĩ tộc đã giao tranh với nhau.
Lê Lục với thân thể cao lớn giống như dịch chuyển tức thời, xuất hiện trước mặt Haverten, vung ra bàn tay to lớn của mình về phía đối phương. Bàn tay đầy lông lá của Lê Lục có kích thước bằng cả cơ thể của Haverten, tựa như đang đập chết một con muỗi, cứ thế đập thân thể Haverten xuống mặt đất.
Đùng!!
Cú đánh này khiến cả đấu trường rung động, hàng trăm triệu khán giả bên trên đều có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.
“Thật là lợi hại” Hứa Cảnh Minh thầm nói, đồng thời nhìn Haverten đang nằm dưới bàn tay lông lá.
“Bị đập thành thịt nát rồi sao?” Vô số khán giả căng thẳng theo dõi.
Lê Lục có chút biến sắc, hắn nhấc bàn tay lên, lại dùng một bàn tay khác đập xuống mặt đất.Bụp bụp bụp!!!
Hai bàn tay liên tục nện xuống mặt đất, phảng phất muốn đập chết Haverten.
Haverten nằm trên mặt đất, cũng không hề trốn tránh, ngược lại còn chống hai bàn tay trên mặt đất rồi từ từ đứng dậy, mặc cho Lê Lục đánh ra hàng trăm phát.
“Chỉ có chút sức lực như này thôi sao?”
Haverten cúi đầu khẽ cười lạnh, cho dù bị đánh mà không có chút thương tích nào: “Đang gãi ngứa cho ta à?”
“Thân thể Nghĩ tộc quả thực rất vững chắc Lê Lục từ từ duỗi lòng bàn tay về phía trước, ngưng tụ một luồng khí tức khủng khiếp.
Haverten mơ hồ cảm thấy được nguy hiểm, lập tức lùi xa cả ngàn mét, giữ một khoảng cách nhất định rồi nghiêm túc nhìn về phía Lê Lục.
“Tên Nghĩ tộc kia, ngươi có cơ thể vững chắc như thế, vậy thì nếm thử đao pháp của ta xem nào”
Lê Lục vừa nói dứt lời, liền tiến lên một bước rồi hóa thành tàn ảnh mơ hồ. Haverten lập tức né tránh, nhưng Lê Lục rõ ràng chiếm ưu thế về phương diện tốc độ, vào lúc hắn tiến đến gần, liền thi triển một đao xoẹt qua cơ thể Haverten, kéo ra một mảng thịt lớn kèm theo lớp vỏ, cùng với một dòng huyết dịch màu tím.
“Lấy tay làm đao?” Haverten khẽ cau mày, hoàn toàn bỏ qua vết thương ở bụng.
“Chết đi”
Lê Lục không đổi sắc mặt, liên tục tiến công, rồi chém từng nhát từng nhát vào cơ thể Haverten, muốn hoàn toàn chém chết Haverten.
Tuy nhiên, cơ thể Haverten đang hồi phục nhanh chóng, một số vết thương trên lồng ngực của hắn lành hẳn trong nháy mắt, mảng thịt bị cắt lúc đầu hoàn toàn mọc ra chỉ trong một giây.
“Hửm?” Lê Lục biến sắc: “Tốc độ hồi phục của hắn nhanh như vậy sao?”
Mặc dù cường giả của thế giới này có khả năng hồi phục rất cao, nhưng một phần hai mươi thân thể huyết nhục bị cắt đứt, nhưng chỉ cần một giây đồng hồ liền hoàn toàn mọc ra rồi? Tốc độ hồi phục này khiến cho Lê Lục vô cùng kinh hãi.
Hứa Cảnh Minh cũng khiếp sợ: “Tốc độ hồi phục của Haverten nhanh hơn mình mấy chục lần!”
Hình thể càng to lớn, thì hồi phục càng chậm.
Cùng là cấp 70, nhưng nếu như cường giả Long tộc có chiều dài hơn trăm mét bị đứt một đoạn đuôi, thì cần thời gian vài ngày mới mọc lại được.
Nếu cường giả Nhân tộc mất đi một cánh tay, thì chỉ cần một hoặc hai phút là có thể khôi phục như cũ.
Cường giả Nghĩ tộc đứt mất một chân, liền mọc lại sau vài giây.
“Lê Lục của Hao tộc, ngươi còn thủ đoạn nào mới không?” Haverten của Nghĩ tộc nhìn đối thủ.
Sau khi xác định được uy lực đao pháp của đối thủ, hắn thay đổi chiến thuật chiến đấu, chủ động lấy bộ ngực dày cứng của mình để chống đỡ công kích, cho dù có bị thương thì cũng lành lại trong nháy mắt.
Lê Lục tiếp tục tấn công trong im lặng.
Sử dụng hai lòng bàn tay để thi triển đao pháp là thủ đoạn tốt nhất của hắn rồi.
Nhưng thân thể Haverten quá vững chắc, tốc độ hồi phục lại nhanh vô cùng.
“Nếu như không có thủ đoạn mới, vậy thì ngươi thua rồi” Haverten nhếch mép cười, chủ động dùng cơ thể cứng cáp để chống đỡ chưởng đao, đồng thời tiến hành tấn công hết lần này đến lần khác. Bàn tay nhỏ bé của hắn tựa như con dao cực kỳ sắc bén, tạo ra từng vết thương sâu đẫm máu trên người Lê Lục.
“Thân thể cường giả có thể được dùng làm vũ khí, nhưng cơ thể Nghĩ tộc có thể được coi là pháp khí Hứa Cảnh Minh có thể nhìn thấy rõ ràng, đầu ngón tay của Nghĩ tộc xoẹt qua thân thể Lê Lục, liền tạo thành một vết thương.
Lê Lục buộc phải phòng thủ, hắn dùng một nửa tâm trí lên việc phòng thủ, dùng một nửa còn lại để tìm cách giành chiến thắng.
Hai bên điên cuồng đánh giết.
Nhưng rất rõ ràng, ngay cả khi Haverten của Nghĩ tộc có bị thương tích nặng nề đến đâu, thì cũng sẽ lại khôi phục trong nháy mắt.
Các vết thương trên cơ thể Lê Lục khôi phục chậm hơn rất nhiều, trong lúc hai bên đánh giết ở cự ly gần, Lê Lục đã bị quẹt mù một mắt.
Con mắt bị hỏng đó cần một phút mới có thể khôi phục lại.
Thời gian dài như vậy đủ để giành được nhiều lợi thế, Haverten tận dụng cơ hội còn lại chọc mù bên mắt khác của đối thủ.
Sau khi đánh giết trong vòng sáu phút, Lê Lục bị thổi bay một phần đầu, mới hô lên ba từ: “Ta nhận thua”.
Trận đấu này cuối cùng cũng kết thúc rồi.
Toàn bộ khán giả nhất thời im lặng, sau đó liền đồng loạt hoan hô.
Rất nhiều khán giả đến từ Nghĩ tộc, Phong tộc cùng những chủng tộc với hình thể siêu nhỏ khác đều đang nhảy nhót, nhiệt liệt hoan hô trên khán đài.
“Quán quân.
“Quán quân Haverten Những khán giả thuộc chủng tộc có hình thể siêu nhỏ vô cùng kích động, bọn họ mơ hồ nhìn thấy hy vọng cường giả Nghĩ tộc giành được quán quân. Kể từ khi Đấu Trường Vạn Tộc bắt đầu, đây là lần đầu tiên cường giả Nghĩ tộc được vào lượt thi đấu chính thức, mà thậm chí còn có hy vọng giành được chức quán quân, bọn họ làm sao có thể không kích động được?
“Thua rồi”
Sau khi nhận thua, Lê Lục liền cảm thấy xuống dốc rất nhiều.
“Nếu như thua trận đấu lần này, thì xác xuất đạt giải quán quân kì giải lần này của mình gần như là bằng không rồi”
Theo kinh nghiệm trước đây, quán quân thường là toàn thắng.
Haverten của Nghĩ tộc lại càng thêm tự tin: “Quả nhiên như mình dự đoán, khi hai bên có thực lực tương đương nhau, thì Nghĩ tộc mình tất thắng trong lúc giao thủ chính diện”
P/s: Mấy bữa nay thất tình nên hơi suy, ra chương chậm mng thông cảm :( 1345 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận