Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1218: (Phần 10) Giáng sinh (3)

“Hầu hết các sinh mệnh Cao Duy đều có phân thân ở thế giới bên ngoài.
Hứa cảnh Minh cũng có thể cảm ứng được hàng ngàn phân thân ở các mảnh cương vực khác: “Phân thân tương thông kí ức với nhau, nếu như mình gặp phải khó khăn ở thế giới này, thì với tốc độ chuyển giao suy nghĩ vô cùng khủng khiếp của phân thân ở các mảnh cương vực khác, mình vẫn có thể nhanh chóng đưa ra giải pháp.
“Vấn đề duy nhất là…”
Hứa Cảnh Minh khẽ nhíu mày: “Giữa thế giới này với mảnh cương vực khác có trở ngại rất lớn, cho nên tốc độ truyền tải ý thức khá chậm.
Những phân thân khác đều là sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng, cho nên quá trình truyền tải ý thức không hề bị chậm trễ.
Nhưng thế giới này lại có trở ngại cực lớn, khiến cho quá trình truyền tải ý thức có một độ trễ rõ ràng.
“Tốc độ truyền tải ý thức bị trễ khoảng 0,15 giây” Hứa Cảnh Minh đưa ra phán đoán.
Trong lúc chiến đầu cạnh tranh, mỗi một chuyển động nhanh như tia chớp.
Khoảng thời gian 0,15 giây đã đủ cho các cao thủ thực hiện mười chiêu, trăm chiêu rồi.
“Cho dù là cảnh giới tâm linh đã được tu dưỡng trong nhiều năm ròng rã, hay là tốc độ tư duy suy diễn, trình độ kỹ nghệ trên mọi phương diện…thì sinh mệnh Cao Duy vẫn có nhiều ưu thế hơn so với cư dân bản địa” Hứa Cảnh Minh thầm nghĩ.
“Tuy nhiên, nếu như cân nhắc về giới hạn tuổi thọ, thì hơn 99,99% trong số 500 vạn sinh mệnh Cao Duy đều sẽ bị đào thải, chết tại thế giới này. Hứa Cảnh Minh biết rất rõ mức độ nguy hiểm.
“Điều quan trọng nhất là…”
Hứa Cảnh Minh nhìn thân thể nhỏ bé yếu ớt của mình, “Tuyệt đối đừng bỏ mạng khi còn nhỏ yếu.
Hắn đã rất lâu rồi không yếu đuối như này, thậm chí còn cảm thấy bản thân lúc tám tuổi còn khỏe hơn bây giờ rất nhiều.
Bỗng nhiên có tiếng mở cửa vang lên trong sân, Hứa Cảnh Minh cũng theo tiếng động ấy mà bước ra khỏi phòng ngủ rồi đi đến phòng khách, liền nhìn thấy một thiếu phụ mang theo túi vải chứa đầy thức ăn.
“Con trai.”
Thiếu phụ nhìn thấy con trai mình trong phòng khách, không khỏi lộ ra vẻ vui mừng: “Con có thể xuống giường rồi sao?”
“Bệnh nhiều ngày như vậy, con cảm giác khỏe hơn rồi.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Mẹ sẽ liên hệ ngay với cha con, nói cho ông ấy biết tin vui này mới được.” Thiếu phụ ấy lập tức giơ tay đeo đồng hồ lên, nhẹ nhàng nhấn một cái.
“Vợ à, anh đang họp đây” Một giọng nói phát ra từ chiếc đồng hồ đeo tay.
“Con trai anh đã khỏe lại nhiều rồi, bây giờ còn có thể bước xuống giường đi lại” Thiếu phụ kích động nói.
“Sao? Anh về nhà ngay!” Giọng nói bên trong đồng hồ tràn đầy sự hưng phấn.
Hứa Cảnh Minh ở bên cạnh chỉ biết lắng nghe, dựa theo thông tin trong ký ức, hắn ở thế giới này có người mẹ tên là Viên Ngọc – một bà nội trợ toàn thời gian, và người cha tên là Cảnh Ngọc Long – người điều hành một công ty thiết kế nhỏ.
Người cha Cảnh Ngọc Long thực chất là hậu duệ của Cảnh gia thuộc “Đông Vân quốc” – một trong bảy quốc gia của Nhân tộc.
Cảnh gia đông con nhiều cháu, mà người cha Cảnh Ngọc Long chỉ là một người rất bình thường và không có gì nổi bật trong số đám con cháu ấy.
Trên thực tế, đa số con cháu của các đại gia tộc đều tầm thường, thậm chí còn dễ rơi vào hoàn cảnh tán gia bại sản. Những người ưu tú… chung quy là rất ít.
“Con trai, con cần phải vận động nhiều vào, chứ bây giờ thực sự quá suy nhược rồi” Người thiếu phụ bước vào bếp, vừa nấu ăn vừa nói với giọng điệu lo lắng: “Cha mẹ không hy vọng con đạt được thành tựu xuất sắc trong giới võ đạo, nhưng nếu con luyện tập nhiều hơn mỗi ngày, thì ít nhất sẽ trở nên khỏe mạnh hơn rất nhiều! Con nhìn xem, con từ nhỏ tới lớn… đã trải qua bao nhiêu cơn đau ốm rồi? ”
“Con biết rồi” Hứa Cảnh Minh cầm một cuốn sách trên giá sách trong phòng khách, vừa xem vừa trả lời.
“Tuyển tập cố sự của các cao thủ võ thuật?”
Hứa Cảnh Minh lật xem từng trang sách.
Thế giới này đặc biệt tôn sùng chiến đấu, Nhân tộc muốn giành được chỗ đứng vững chắc trong hàng ngàn tộc đàn, đồng thời cũng bồi dưỡng tộc đàn trên quy mô lớn, vậy nên đã khuyến khích trẻ em cũng bắt đầu học võ ngay từ khi còn rất nhỏ.
Trong trường học… môn học quan trọng nhất chính là võ thuật, các học sinh sẽ luyện tập võ thuật cho đến khi mệt mỏi không chịu nổi, thì mới bắt đầu học tập kiến thức văn hóa.
Không những thế, thành tựu võ thuật của từng người sẽ quyết định địa vị của bọn họ trong xã hội.
“Nội bộ Nhân tộc đã chia thực lực võ đạo thành các cấp độ”
“Cấp độ nhập môn chính là cấp 1, sau đó tiếp tục căn cứ theo các các tố chất thân thể như sức mạnh, tốc độ, độ linh hoạt v.v… để đánh giá cấp 2, cấp 3, cấp 4 ….
Hứa Cảnh Minh cũng biết những kiến thức cơ bản này: “Nếu như đạt tới cấp độ 20, thì được xem như là một cường giả cấp độ truyền thuyết của giới võ thuật”
“Một võ sĩ Nhân tộc cấp 20 có thân hình dẻo dai hơn cả thép được tôi luyện cả trăm lần, có thể di chuyển với tốc độ âm thanh, hay thậm chí hất tung xe tải nặng hàng trăm tấn lên không trung hàng chục mét như một món đồ chơi.
Điều này khiến Hứa Cảnh Minh khẽ lắc đầu: “Võ lực trên thế giới này thực sự quá thấp”
“Không có Nguyên lực, không có các loại năng lượng vũ trụ, hoàn toàn là sự tiến hóa thể chất thuần tuý!”
1084 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận