Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 855: (Phần 7) Tầng thứ mười của Quan Tưởng Pháp (1)

Hứa Cảnh Minh ngồi phía trước bàn làm việc, nhìn Tinh Sa Thời Không bay lơ lửng trước mắt.
Một viên Tinh Sa Thời Không có giá là mười vạn tỷ xu vũ trụ, hơn nữa còn là mức giá ưu đãi của sư huynh Xích Đồng. Trên thực tế, giá trị của nó ít nhất phải gấp đôi con số đó, tức là bằng một nửa lãnh thổ thiên hà phổ thông.
“Thêm một lần nữa.”
Mặc dù Tinh Sa Thời Không rất đắt đỏ, nhưng để có thể lĩnh ngộ lực lượng Cao Duy, Hứa Cảnh Minh vẫn cảm thấy nó rất đáng giá.
Lúc này, hắn lại vận dụng lực lượng tâm linh để tiếp tục xâm nhập vào Tinh Sa Thời Không một lần nữa.
Vụt!
Sau khi ý thức tiến vào bên trong Tinh Sa Thời Không, thế giới đổ nát bên trong Tinh Sa lại thoát khỏi trạng thái đông cứng, tiếp tục sụp đổ.
Mặc dù thời không xung quanh đang sụp đổ với tốc độ chóng mặt, nhưng ý thức của Hứa Cảnh Minh lại chẳng hề bị ảnh hưởng một chút nào.
“Nhờ sự giúp đỡ của Tinh Sa Thời Không, ý thức của mình quả thật đang ở trong không gian Cao Duy.”
Hứa Cảnh Minh cẩn thận cảm nhận: “Mình có thể thấy rõ sự sụp đổ của từng tầng từng lớp thời không! Cho dù thời không hỗn loạn phức tạp đến mức nào, thì cũng không thể thoát khỏi tầm mắt của mình.”
“Dưới góc nhìn từ không gian Cao Duy, mình có thể nhìn thấy hết thảy mọi thứ trong Tinh Sa Thời Không.”
“Nhưng mà…”
Hứa Cảnh Minh cũng hơi hoang mang: “Mình lại không cảm giác được vật chất nào, sự tồn tại nào trong “không gian Cao Duy”.”
Nếu đã tách rời khỏi mảnh thời không sụp đổ này, ý thức của bản thân hắn có lẽ đang ở không gian Cao Duy.
“Xem ra, mình mượn nhờ uy lực của Tinh Sa Thời Không, đưa ý thức vào trong không gian Cao Duy, thì cũng sẽ như kẻ mù người điếc.” Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
Hắn đã sớm biết được điều này.
Cho dù một sinh mệnh Bản Nguyên phổ thông có khả năng bước vào “không gian Cao Duy”, thì cũng sẽ giống như người mù kẻ điếc, ngay cả khi một vị sinh mệnh Cao Duy tiến đến gần sinh mệnh Bản Nguyên đó, thì sinh mệnh Bản Nguyên cũng sẽ không thấy được sinh mệnh Cao Duy.
Tương tự như các giác quan của sinh mệnh Hành Tinh, bọn họ chỉ thấy được một phạm vi quang phổ nhất định, chỉ nghe được phạm vi âm thanh nhất định. Đối với những vật thể vượt khỏi phạm vi này, bọn họ không thể thấy được, cũng không nghe được.
Cùng một nguyên tắc, tuy rằng sinh mệnh Bản Nguyên rất lợi hại, phạm vi quan sát, lắng nghe và cảm ứng của bọn họ rất rộng lớn, nhưng “không gian Cao Duy” đã hoàn toàn vượt ra khỏi những phạm vi này.
“Trừ phi bản thân cũng trở thành sinh mệnh Cao Duy, thì mới có thể nhìn thấy và lắng nghe được tất cả mọi thứ trong không gian Cao Duy. Hoặc khi lực lượng tâm linh đạt tới cấp độ Cao Duy, thì mới có thể cảm ứng được.”
“Căn cứ theo những ghi chép trong bí tịch “Phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, mình phải đạt tới tầng thứ 12 của Quan Tưởng Pháp, thì mới có thể đạt tới ngưỡng cửa về lực lượng tâm linh của sinh mệnh Cao Duy, từ đó có thể cảm ứng được tất cả mọi thứ trong không gian Cao Duy.”
Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm.
“Nhưng bây giờ, mình vẫn đang mắc kẹt ở tầng thứ 9 của Quan Tưởng Pháp, hơn nữa càng đào sâu thì càng gặp nhiều khó khăn… mình đi từ tầng 9 tới tầng 10 mà còn mệt nhọc lâu dài như thế, thì tầng 12 sẽ càng xa xôi.”
Bất kể là phương diện thân thể hay là lực lượng tâm linh, hắn còn lâu mới quan sát được không gian Cao Duy.
“Thậm chí, trong lần quan sát “Tinh Sa Thời Không” đầu tiên, mình hoàn toàn đắm chìm trong các loại cảnh tượng sụp đổ của thời không, nhưng cũng không nhận ra ý thức bản thân đang ở trong trạng thái Cao Duy.”
Hứa Cảnh Minh cẩn thận lĩnh hội, cẩn thận quan sát hiện tượng thời không sụp đổ thêm một lần nữa.
Bởi vì nhiều lý do khác nhau, cho nên các thế giới đổ nát khác nhau sẽ có các hiện tượng sụp đổ khác nhau. Tuy nhiên, cấu tạo thành phần của thời không cũng vẫn tương tự như vậy, nhờ đó mà Hứa Cảnh Minh càng hiểu rõ hơn về bản chất của thời không.
“Thời không mênh mông, nhưng ẩn chứa tầng tầng lớp lớp khác nhau, trong khi đó, không gian Cao Duy lại ở trên tất cả các lớp thời không này.” Hứa Cảnh Minh cẩn thận lĩnh hội: “Nếu muốn tiến vào không gian Cao Duy, thì mình phải vượt qua tầng tầng lớp lớp thời không, hoàn toàn thoát ly khỏi mảnh vũ trụ hiện tại!”
Hắn vừa quan sát vừa suy ngẫm.
Lần này, Tinh Sa Thời Không duy trì trong ba ngày hai mươi mốt tiếng hơn, sau đó mới hoàn toàn sụp đổ.
Vào lúc Tinh Sa sụp đổ, ánh mắt Hứa Cảnh Minh loé lên một tia mong chờ.
“Không gian Cao Duy.”
Giờ phút này, Hứa Cảnh Minh đã cảm nhận được cảm giác “quay về hậu phương” bằng Chiến Y Nguyên Sơ số 9, còn quan sát thế giới đổ nát bên trong Tinh Sa Thời không hơn bảy ngày, hơn nữa cũng có vốn tích lũy tri thức đủ sâu rộng về phương diện thời không, vậy nên hắn bèn nương theo ý niệm trong đầu mà bắt đầu thử nghiệm
“Vèo!”
Hứa Cảnh Minh ngồi phía trước bàn làm việc, nhưng toàn thân lại tan biến giữa không trung. Hắn dồn hết sức để giải trừ sự ảnh hưởng của tất cả các lớp thời không, nhưng thời không lại quá mênh mông rộng lớn, như thể từng lớp trói buộc được đặt lên trên người hắn.
Cho dù đã có sự trợ giúp Tiểu Cửu, hắn tựa như đứa con cưng của thời không, có thể hoàn toàn thoát khỏi hai trăm lớp thời không, nhưng những lớp còn lại vẫn còn trói buộc lấy hắn như cũ.
Trong thời gian vài giây, Hứa Cảnh Minh lại quay về chiếc ghế phía trước bàn làm việc, như thể chưa từng nhúc nhích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận