Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 926: (Phần 8) Toàn cảnh không gian vũ trụ phụ thuộc (2)

Chỉ có điều…
Vào lúc này, một số cột đá đã gãy đổ.
“Chín trong số ba mươi sáu cột đá đã gãy đổ, nhưng việc này cũng không có gì lạ, đây vốn dĩ chỉ là không gian vũ trụ phụ thuộc được hình thành sau cái chết của sinh mệnh Cao Duy.” Hứa Cảnh Minh hiểu rõ, dù sao thì không gian vũ trụ phụ thuộc này chỉ là một phần rất nhỏ của vũ trụ khổng lồ trong cơ thể đối phương mà thôi.
Một cung điện khổng lồ, hai cây ăn quả Cao Duy, ba mươi sáu cột đá bao quanh, cũng như ba thế giới màu đỏ lửa ở bên ngoài. Mỗi thế giới màu đỏ lửa đều có những núi lửa phun trào nham thạch phản chiếu rực đỏ bầu trời, và sáu đại thụ vũ trụ với những “trái quả đỏ thẫm” lơ lửng trên thân cành.
“Hóa ra, toàn bộ không gian vũ trụ phụ thuộc có tổng cộng 18 cây ăn quả vũ trụ và hai cây ăn quả Cao Duy.” Hứa Cảnh Minh hiểu ra, dù sao thì hắn vẫn chưa nhìn thấy toàn cảnh nơi này trước đây.
“Không nghi ngờ gì nữa…. Tất cả mọi thứ đều bao quanh tòa cung điện kia.”
Hứa Cảnh Minh nhìn toà cung điện nguy nga tráng lệ: “Toà cung điện đó đang ẩn chứa thứ gì nhỉ? Mình rõ ràng đang quan sát từ góc nhìn Cao Duy, nhưng vẫn không nhìn thấy tình hình trong cung điện.”
Trong mắt hắn, toà cung điện phía trước là một mảnh không gian tối tăm mờ mịt.
Hứa Cảnh Minh đã cố gắng hết sức để do xét, thậm chí còn phóng thích một chút sức mạnh của Chiến Y Nguyên Sơ để nhìn trộm cung điện từ khoảng cách gần.
“Ai đang nhìn trộm?”
Một đôi mắt ở sâu trong cung điện bỗng hé mở, nhìn về phía Hứa Cảnh Minh trong không gian Cao Duy! Ngược lại, Hứa Cảnh Minh cũng nhìn thấy đôi mắt này từ góc nhìn Cao Duy.
Đó là một đôi mắt màu vàng kim già nua, lạnh lùng.
Cùng lúc đó, giọng nói “ai đang nhìn trộm” ầm vang trong đầu Hứa Cảnh Minh. Cho dù đã trải qua lớp giảm xóc của Chiến Y Nguyên Sơ số chín, cũng như thể sinh mệnh Nguyên cấp mười cường đại và lực lượng tâm linh đạt tới tầng mười của Quan Tưởng Pháp, nhưng Hứa Cảnh Minh vẫn đau đớn ôm đầu trước âm thanh đã bị suy yếu một phần này.
Bởi vì lực lượng tâm linh trở nên bất ổn, hắn lập tức rơi xuống từ không gian Cao Duy.
“Một thằng bé sao?”
Đôi mắt trong tòa cung điện nhìn thấy Hứa Cảnh Minh rơi xuống từ không gian Cao Duy, thì lập tức lấp lóe một tia hoài niệm: “Trong những năm tháng tươi đẹp lúc trước đây, khi mình còn nhỏ yếu hơn thằng bé này…. Biết bao sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng đều bị phải bỏ mạng tại vũ trụ trong cơ thể chủ nhân! Vậy mà giờ đây, một thằng bé còn chưa đạt tới ngưỡng cửa sinh mệnh Cao Duy cũng có thể yên bình tiến vào vũ trụ trong cơ thể chủ nhân sao?”
“Ba ngàn Thánh Sứ ngày đó, hiện giờ còn bao nhiêu kẻ sống sót?”
“Chủ nhân, ta vẫn luôn thầm niệm tên ngài, kêu gọi ngài quay về bên ta, nhưng tại sao ngài vẫn không xuất hiện?”
“Đã ba kỷ Vực Sâu trôi qua, ta sắp không chờ nổi nữa rồi. Chủ nhân, Tát Nam thực sự rất muốn gặp ngài.”
Con mắt lẳng lặng nhắm lại, tiếp tục đọc thầm tên của chủ nhân hết lần này tới lần khác, cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời.
...
...
Hứa Cảnh Minh vừa rơi từ không gian Cao Duy đến biên giới của thế giới đỏ lửa, mất một lúc lâu mới bình tĩnh trở lại, rồi từ từ ổn định ý thức.
“Chuyện gì vừa xảy ra thế?” Hứa Cảnh Minh không tin nổi: “Mình chỉ mới phát hiện một đôi mắt trong toà cung điện kia, thì liền bị ngẩn ngơ trước ánh nhìn của nó! Hơn nữa, đôi mắt kia vừa phát ra một câu nói, mình đã lập tức rơi ra khỏi không gian Cao Duy?”
Tiểu Cửu cũng căng thẳng: “Chủ nhân, tinh linh vũ trụ trong tòa cung điện kia thật sự quá kinh khủng.”
“Tiểu Cửu, ngươi không phải đã nói rằng tinh linh vũ trụ của không gian vũ trụ phụ thuộc… Không thể so sánh với cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ sao?” Hứa Cảnh Minh hỏi: “Sao ta lại cảm thấy tinh linh vũ trụ này không hề thua kém các cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, thậm chí còn cao siêu hơn quân chủ Mạt Hữu và Tang sư huynh!”
“Chủ nhân, lực lượng Cao Duy cường đại của các tinh linh vũ trụ đều có nguồn gốc từ chủ nhân của vũ trụ trong cơ thể này! Tuy nhiên, nó vẫn có phần khác so với những lực lượng Cao Duy thuộc về mỗi cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.”
Tiểu Cửu giải thích: “Nhưng một số tinh linh vũ trụ có thể bộc phát lực lượng khá kinh khủng.”
“Ví dụ như quân chủ Mạt Hữu đã từng vận dụng lực lượng Ác Mộng có nguồn gốc là sinh mệnh Cao Duy “cảnh giới Sơ Sinh”, còn tinh linh vũ trụ kinh khủng nhất trong không gian vũ trụ phụ thuộc lại có thể mượn dùng một phần sức mạnh của sinh mệnh Cao Duy “cảnh giới Vĩnh Hằng”. Cho dù chỉ là một phần, nhưng vẫn rất đáng sợ.” Tiểu Cửu giải thích.
Hứa Cảnh Minh hiểu.
“Các tinh linh vũ trụ vay mượn sức mạnh từ sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng, đương nhiên sẽ bộc phát uy lực kinh khủng hơn so với cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ. Nhưng cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ có thể triệt để kiểm soát sức mạnh của riêng mình, bọn họ chỉ cần tốn một chút thời gian để tìm ra sơ hở của những sinh vật này, thì đương nhiên vẫn có hy vọng đánh bại chúng.”
“Tuy vậy, tinh linh vũ trụ trong toà cung điện này có thể được xếp vào hàng sinh vật đáng sợ nhất trong bộ nhớ của tôi. Vì lẽ đó, trước khi tâm linh đạt tới cảnh giới Cao Duy, chủ nhân tốt nhất nên tránh xa cung điện đó một chút.”
“Ta cảm thấy mình không thể vào đó khi chưa đột phá cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ.” Hứa Cảnh Minh cảm thấy rất nguy hiểm.
Hắn cảm thấy cảm giác lực uy hiếp đến từ đôi mắt màu vàng kim già nua lạnh lùng ấy còn kinh khủng hơn so với Phó viện trưởng Xích Mông!
Đương nhiên, đây có lẽ chỉ là ảo giác. Dù sao đi nữa, Phó viện trưởng Xích Mông chưa bao giờ thể hiện ra bộ mặt đáng sợ của ông ta trước mặt hắn!
“Tóm lại là đừng vào đó.” Hứa Cảnh Minh nghĩ thầm, đồng thời hiểu ra ý đồ cảnh cáo của đối phương.
Nó cũng muốn hắn cách xa toà cung điện kia một chút.
“Mình cứ đi hái quả vũ trụ đã.”
Hứa Cảnh Minh không tiếp tục vào không gian Cao Duy nữa, lập tức quay đầu nhìn thế giới màu đỏ lửa, đặt mục tiêu vào sáu cây ăn quả vũ trụ kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận