Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 475: (Phần 4) Mai phục trong đêm (3)

Ông lão nhìn thấy mũi tên bay lên trời, khuôn mặt liền biến sắc: “Hành động! Chúng ta mau tranh thủ lúc vệ binh Huyết Vũ chưa đến kịp, mau giết chết tên Cảnh Minh kia.”
“Đảm bảo Cảnh Minh chết trước khi bọn họ chạy đến.”
Xoạt xoạt xoạt!
Đột nhiên, chín bóng người lao ra khỏi nhà, tất cả đều biến thành cái bóng mờ mịt, phóng đến con phố ở bên ngoài.
“Tổng cộng chín người.” Hứa Cảnh Minh đứng bên đường, hắn siết chặt trường thương trong tay, cảm nhận chín hơi thở đang vọt tới.
Quá nhanh!
Ngôi nhà của hắn quá nhỏ, khoảng cách từ căn phòng ra mặt phố chưa đến 30m, những cao thủ này xông ra trong vòng chưa đến một giây.
Tâm trạng của Hứa Cảnh Minh tĩnh lặng như nước, hắn vẫn yên lặng chờ đợi như cũ. Khi đến với thế giới Huyết Vũ, mục tiêu của hắn chính là tích cóp 10.000 lượng vàng để được tiến vào vùng đất cơ duyên, nhưng căn bản nhất… chính là rèn giũa bản thân! Lúc này, Hứa Cảnh Minh đang đối mặt với đội hình mai phục của chín người, tinh thần chiến đấu trong hắn đang dần dần tăng lên!
Tới đây!
Ta không quan tâm rốt cuộc kẻ địch mạnh đến đâu! Nhưng nhất định phải giết sạch tất cả!
“Chính là lúc này!”
Đôi mắt Hứa Cảnh Minh lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, năm tên vệ binh Huyết Vũ vẫn òn đang chạy tới từ từ xa, hắn đã bắt đầu động thủ.
Chín bóng người vừa lao ra khỏi tường nhà thì lập tức nghênh đón một bóng thương đáng sợ!
“Cái gì?”
Những sát thủ không may bị Hứa Cảnh Minh chọn trúng đều không giỏi cảm ứng khí tức, bọn hắn đương nhiên không kịp ứng phó, chỉ có thể đưa song đao về phía trước để cản lại.
“Phốc phốc!” Cây ngân thương mạnh như một con rồng đen.
Vào khoảnh khắc va chạm, mũi thương đột nhiên xoay tròn, giống như một con rồng đen đang chuyển mình, trơn trượt không gì sánh được, tránh khỏi tư thế ngăn cản song đao, trực tiếp đâm xuyên cổ họng tên sát thủ. Ngay sau đó, Hứa Cảnh Minh lập tức rút thương rồi lùi về sau.
Từ trên không, một sát thủ rơi xuống mặt đất, yên lặng không một tiếng động.
Đội sát thủ có chín người, nhưng khi vừa lao ra khỏi nhà thì bị lại chết mất một người.
“Có dũng khí.”
Ông lão thấy vậy thì không những không kinh sợ mà trái lại còn thấy vui mừng: “Tên này cũng không chạy trốn, mau vây giết hắn.”
Nếu Hứa Cảnh Minh phóng tên ra rồi lập tức bỏ trốn, hắn chỉ cần kéo dài chút thời gian để đội vệ binh Huyết Vũ chạy tới kịp thời, nhiệm vụ ám sát của bọn họ nhất định sẽ thất bại.
Không ngờ tên này lại điên cuồng như vậy, không thương tiếc tính mạng mà chủ động nghênh chiến.
“Giết.”
Ba vị cao thủ cấp một và năm vị cao thủ cấp hai nhanh chóng xông lên tấn công, tất cả đều phát ra sát khí kinh người.
Khi Hứa Cảnh Minh giết một người, trong lòng hắn đã biết: “Tên này là cao thủ cấp hai.”
Sau khi lĩnh ngộ được bốn loại thương đạo, hắn đã nhập môn bốn trong năm quyển thương pháp của bí tịch “Hóa quang”. Dựa theo ghi chép của Hiên, sau khi nhập môn tất cả năm quyển thương pháp, uy lực của chúng sẽ kết hợp và bổ trợ lẫn nhau, tạo thành sức mạnh to lớn vô cùng.
Vậy nên, sự kết hợp của bốn quyển thương pháp cũng cực kỳ kinh khủng, khi giao đấu với những cao thủ cấp hai thông thường, Hứa Cảnh Minh hoàn toàn có thể giết chết bọn bọ chỉ bằng một chiêu.
“Keng keng keng keng!”
Ngân thương trong tay Hứa Cảnh Minh vung vẩy liên tục, giống như một con rồng lớn đang quay cuồng trong không trung, mũi thương sắc bén phát ra ánh sáng lập lòe lại càng thêm ma mị. Ngân thương quét qua đến đâu, ngăn chặn ám khí tới đó.
Ba tên cao thủ cấp một chịu trách nhiệm tấn công chính! Tất cả đều cảm nhận được mối đe doạ to lớn từ bóng thương này của Hứa Cảnh Minh.
“Cái gì?”
“Tại sao hắn lại mạnh như vậy?”
Ba tên cao thủ cấp một cảm nhận được sự hung tợn của cây ngân thương này! Hứa Cảnh Minh cầm vũ khí dài chống lại ba người họ cầm vũ khí ngắn… Nếu họ một đối một, không ai trong số họ là đối thủ của hắn.
Thương pháp của Hứa Cảnh Minh còn có thể liên tục biến hóa theo hoàn cảnh, cho nên hắn luôn kiểm soát được tình hình trận đấu.
Hứa Cảnh Minh đột nhiên di chuyển, biến đổi theo hoàn cảnh, đám cao thủ có thể bao vây hắn cùng lúc nhiều nhất chỉ có ba đến năm người.
“Đội trưởng.” Năm vệ binh Huyết Vũ còn cách đó hơn mười bước, bọn họ lập tức xuất ra ám khí.
Ám khí tập kích khiến tám tên sát thủ có chút hỗn loạn.
“Phốc.” Hứa Cảnh Minh nắm bắt thời cơ, giữa lúc hỗn loạn đâm một phát vào ngực một tên sát thủ.
“Rút lui!” Thấy vậy, ông lão không cam lòng ra lệnh, bảy người bắt đầu tản ra chạy trốn!
Ông ta đành phải thừa nhận rằng, nhiệm vụ lần này đã thất bại!
Mục tiêu lần này mạnh hơn dự kiến, hơn nữa còn có các vệ binh Huyết Vũ liên tiếp lao tới, thời gian kéo dài càng lâu, bọn họ càng gặp bất lợi.
“Muốn chạy sao?” Hứa Cảnh Minh chủ động xông lên, hắn vốn chuyên tâm tu luyện Hóa Hồng thương pháp, cho nên khá am hiểu về phương diện tốc độ. Chí ít, hầu hết những tên sát thủ này đều không nhanh bằng hắn.
Phốc!
Một cao thủ cấp hai đang ở gần nhất với Hứa Cảnh Minh đã bị đâm chết chỉ bằng một thương! Hứa Cảnh Minh lập tức đuổi theo một tên cao thủ kiếm khách cấp một.
“Ôn huynh, cứu ta.” Kiếm khách cấp một vội vàng hét lên, các đồng đội đều đang tản ra chạy trốn. Hắn vốn dĩ không có tự tin đấu một chọi một với Hứa Cảnh Minh.
“Rút lui!” Ông lão không quay đầu lại, nghiêm khắc ra lệnh.
Ông hiểu rất rõ, những vệ binh Huyết Vũ bình thường là cao thủ cấp hai, tốc độ đều rất nhanh! Nếu bây giờ không chịu rời đi, tiếp tục lãng phí thời gian, thì sẽ không chỉ đám vệ binh Huyết Vũ này, mà có thêm cả nhóm vệ binh phụ trợ sẽ xông ra ngăn chặn bọn họ.
Vệ binh phụ trợ cũng toàn là cao thủ nhập lưu, cộng thêm hai cao thủ cấp một là Hứa Cảnh Minh và Trương Khả, bọn họ có lẽ sẽ không thể nào chạy thoát được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận