Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 131: Thiết Liên Vân (2)

Hứa Cảnh Minh trịnh trọng nói: “Nói cách khác, hắn là người Trung Quốc giành được nhiều vị trí số một thế giới nhất!”
Hành Phương cũng gật đầu, hắn đương nhiên cũng cảm thấy rất áp lực: “Tiền bối Thiết Liên Vân là người chăm chỉ và điên rồ nhất mà tôi từng thấy trong quá trình tập luyện. Mỗi ngày hắn đều tập luyện điên cuồng đến nỗi hỏng hết cả giày… Cho nên, về sau hắn chỉ luyện tập bằng chân trần, cho dù thời tiết có lạnh giá đến mấy thì cũng chỉ là đi chân đất, hai lòng bàn chân của hắn dày đặc vết chai. Thiết Liên Vân luyện tập từ sáng đến tối, ban đêm chợt tỉnh lại thì tiếp tục luyện tập, dường như hắn còn coi trọng việc luyện võ còn hơn cả tính mạng mình.”
Những hậu bối từng khoác áo đội tuyển quốc gia như bọn họ cảm nhận rõ ràng hơn những người khác, Dương Thanh Thước cũng đồng tình: “Đội trưởng Hứa luyện võ rất chăm chỉ, còn Thiết Liên Vân quả đúng thật là kẻ điên.”
“Chính vì thế, hắn là người thừa hưởng kỹ năng dùng khiên đao của sư phụ nhiều nhất.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Hơn nữa, tôi còn có cảm giác dường như hắn đã đột phá! Nếu hắn đột phá đến cấp ba, phương pháp tiến hoá đạt đến trình độ cấp cao… Vậy thì chúng ta nhất định phải cố hết sức mình cho trận đấu này.”
“Ừm.”
Mỗi người ở đây đều gật đầu.
“Triệu Phàn và Trương Phượng, thực lực của cả hai người này đều ngang ngửa tôi.”
Hành Phương gật đầu: “Tuy cả hai đều trẻ hơn so với tôi, nhưng tư chất rất đáng kinh ngạc.”
“Đúng vậy.”
Lưu Xung Viễn đồng tình: “Triệu Phàn năm nay 18 tuổi còn Trương Phượng cũng chỉ mới 20 tuổi, cả hai đều là tuyển thủ dân gian. Bọn hắn đều mới luyện võ trong thế giới ảo hơn một tháng qua mà đã đạt đến thực lực như hiện giờ, thiên phú quả thật vô cùng kinh khủng.”
Lê Miểu Miểu nói: “Chiến đội Kim Bằng có được hai tài năng trẻ không phải là dạng vừa, lại còn có Thiết Liên Vân làm đội trưởng!”
“So về khiên pháp thì Trương Thành mạnh hơn tôi một chút.”
Lưu Xung Viễn gật đầu: “Đều là người thiên về phòng thủ, tôi gần như không thể tìm ra sơ hở trong phòng thủ của hắn.”
……
……
Chiến đội Kim Bằng, trong không gian cá nhân của Thiết Liên Vân.
Ở khu vực núi rừng nọ, sáu thành viên trong chiến đội Kim Bằng, bao gồm cả quản lý của đội đều đang có mặt tại địa bàn của Thiết Liên Vân.
“Đối thủ của chúng ta ở vòng hai là chiến đội Lê Mộc.”
Người thanh niên tóc bạch kim nhìn về phía Tôn Lạp: “Tôn Lạp, anh và Hứa Cảnh Minh từng là đồng đội, nói những gì anh biết xem.”
Tôn Lạp gật đầu: “Tôi chưa tiếp xúc nhiều với Vương Di, nhưng tôi rất quen thuộc với bốn người kia. Theo tôi thấy, Kỹ năng xà mâu của Hành Phương ngang ngửa với Triệu Phàn, nên anh cần phải cẩn thận với hắn. So với Trương Phượng thì Dương Thanh Thước yếu hơn một chút. Còn thân pháp của Lưu Xung Viễn lại vụng về hơn Trương Thành. Về thực lực của đội trưởng, đội trưởng Thiết Liên Vân của chúng ta đương nhiên mạnh hơn rất nhiều so với Hứa Cảnh Minh.”
“Ừm.”
Thành niên tóc bạch kim khẽ gật đầu.
Thiết Liên Vân ngồi đó lạnh lùng: “Tên Hứa Cảnh Minh đó, tôi nghi ngờ hắn đã đột phá cấp ba.”
Ồ.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Thiết Liên Vân.
“Đột phá cấp ba?”
Triệu Phàn có chút trẻ người non dạ, tràn đầy khí thế, lúc này nhịn không được mà nói: “Hắn chỉ dùng khiên ở vòng loại và vòng một. Sau anh có thể xác định được hắn đã đột phá?”
“Hắn ta quá ổn định! Kỹ năng dùng khiên thượng thừa, nắm bắt thời cơ né tránh cũng rất hoàn hảo.”
Thiết Liên Vân lạnh lùng nói: “Nhưng hắn ta nổi tiếng là hung bạo, phong độ chiến đấu không ổn định. Chỉ khi có được sự đột phá về kỹ năng chiến đấu, hắn mới có thể thong dong như vậy.”
Thanh niên tóc bạch kim gật đầu: “Anh nói đúng. Tôi đã quan sát rất nhiều người, Hứa Cảnh Minh lần này thực sự rất ổn định.”
“Quan trọng nhất là hắn thậm chí còn không sử dụng thương pháp ở vòng loại và vòng đầu tiên.”
Thiết Liên Vân bình tĩnh nói: “Tôi đã quan sát hắn kể từ khi hắn gia nhập đội tuyển quốc gia. Vị sư đệ này của tôi có thiên phú về thương pháp rất kinh người. Nhìn chung, tôi đoán rằng hắn có thể đã đột phá cấp ba.”
“Tôi có thể khẳng định, lúc tôi rời khỏi chiến đội Lê Mộc, hắn ta vẫn chưa có bước đột phá nào.”
Tôn Lạp nói.
“Rất có thể là sau khi cậu rời khỏi đội, hắn đã đột phá.”
Thiết Liên Vân nói: “Thôi được rồi, cứ giao Hứa Cảnh Minh cho tôi! Những người còn lại giao các cậu giải quyết.”
“Vâng, đội trưởng!”
Toàn đội ngay lập tức đồng ý.
Thanh niên tóc bạch kim vô cùng hài lòng, hắn cảm thấy bản thân đã vô cùng sáng suốt khi chọn Thiết Liên Vân làm đội trưởng. Thật đáng tiếc, hắn vốn dĩ rất muốn mời Vương Di về đội, thế nhưng lại không được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận