Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 77: Thế giới xôn xao (2)

“Cảnh Minh, anh đang xem phát sóng trực tiếp hả?”
Lê Miểu Miểu tiến đến gần, cũng ngồi trên sô pha: “Lúc nãy em mới thấy hình ảnh của anh, vẫn đang chiếu lúc trong tháp Tinh Không.”
“Tại vì hất bại hết lần này đến lần khác. nên anh ra ngoài nghỉ một chút.”
Hứa Cảnh Minh nói.
“Sư phụ của anh giỏi quá, trên mạng hiện giờ đều đang điên cuồng bàn tán về ông ấy.”
Lê Miểu Miểu nói.
“Rốt cuộc, trong trò chơi thế giới ảo [Tiến hoá Sinh mệnh] này, mọi người trên toàn thế giới đều tham dự. Trong quá khứ, liệu có bao người đi liều mạng trong những hoạt động như thế này?”
Hứa Cảnh Minh nói: “Danh hiệu hạng nhất toàn thế giới này của sư phụ tất nhiên sẽ khiến người ta điên cuồng. Anh đoán, người dân của Hoa Kỳ, nước Ý, vương quốc Rakshasa đều đang không mấy dễ chịu.”
“Haha, em mới không online một chút, đã thấy bọn họ đang thảo luận rồi. Tuy bọn họ rất khâm phục Liễu hải, nhưng cũng rất khó chịu.”
Lê Miểu Miểu cười nói: “Dù sao thì các quốc gia bọn họ cũng đều có một vài tuyển thủ truyền kỳ.”
“Năm tiếng rồi, cả thế giới vẫn chưa xuất hiện người thứ hai vượt qua tầng thứ ba của tháp Tinh Không.”
Hứa Cảnh Minh cảm khái: “Sư phụ so với những người còn lại, cách biệt cũng quá lớn.”
“Cảnh Minh, sư phụ anh thật mạnh.”
Lê Miểu Miểu khích lệ: “Nhưng mà em tin, Cảnh Minh anh nhất định sẽ càng mạnh hơn! Dù gì thì sư phụ cũng có nhiều hơn anh năm mươi năm khổ luyện mà.”
“Lời nói của vợ thì anh nhất định sẽ cố gắng thực hiện.”
Hứa Cảnh Minh nắm chặt quyền.
Lê Miểu Miểu nghe xong cũng thấy rất vui, mắt cô sáng lên. Bọn họ một đôi tình lữ, một người nhìn trời, một người lướt xem các phòng phát sóng trực tiếp.
Đột nhiên Lê Miểu Miểu thấy phòng phát sóng trực tiếp thay đổi tên, liền nói: “Cảnh Minh, hình như hạng hai toàn thế giới đã xuất hiện rồi.”
“Cuối cùng cũng xuất hiện rồi?”
Tim hắn nảy lên một cái, là ai?
Bọn họ lập tức hướng đến không gian nhiệm vụ, xuất hiện ở phía trước tháp Tinh Không.
Trên danh sách khổng lồ hiện nay đã có hai hàng chữ.
“Hạng nhất toàn thế giới: Liễu Hải (Trung Quốc)”
“Hạng hai toàn thế giới: Tiger Fussen (Hoa Kỳ)”
“Hóa ra là hắn?”
Hứa Cảnh Minh nhìn người này: “Hóa ra người đứng thứ hai thế giới lại xuất thân từ giới quyền anh?”
“Lê Miểu Miểu, em vào không gian cá nhân của mình trước đi.”
“Hóa ra là hắn?”
Hứa Cảnh Minh nhìn người này: “Hóa ra người đứng thứ hai thế giới lại xuất thân từ giới quyền anh?”
“Lê Miểu Miểu, em vào không gian cá nhân của mình trước đi.”
Nhận được thông báo, Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng ấn một cái, chấp nhận lời mời.
Trên bờ cát.
Lê Miểu Miểu đang ngồi trên một cái ghế bên cạnh bờ biển, cô vừa uống một ly nước vừa xem thông tin của Tiger Fussen.
“Miểu Miểu.”
Hứa Cảnh Minh đi đến rồi nằm lên ghế dài, lắng nghe tiếng gió, hít thở bầu không khí của biển cả, sau đó cầm miếng dưa hấu bên cạnh lên ăn.
“Cảnh Minh, em cảm thấy thông tin của Tiger Fussen hơi khó hiểu.”
Lê Miểu Miểu cầm một tập tài liệu, nói: “Đây là thông tin về danh hiệu của các cuộc thi quyền anh.”
“Xem không hiểu cũng bình thường, quyền anh và võ thuật thật sự rất khác nhau.”
Hứa Cảnh Minh cười nói: “Cuộc thi Võ Thuật thế giới không phân biệt tuổi tác và giới tính, cũng không phân biệt thể trọng hay vũ khí khi tiến hành chiến đấu, cho nên người được hạng nhất và hạng nhì thế giới đều sở hữu danh tiếng rất tốt, tiền thưởng hay chi phí ra sân đều cao ngất ngưởng.”
“Nhưng môn quyền anh dựa vào thể trọng để phân chia cấp bậc, hạng nặng, hạng nhẹ, hạng bán trung hạng trung,...có đến mười mấy cấp bậc. Hơn nữa, giới quyền anh còn được chia thành bốn tổ chức chuyên nghiệp khác nhau, cho nên có rất nhiều nhà vô địch quyền anh. Tuy nhiên, cũng có rất nhiều nhà vô địch không đủ danh tiếng, chi phí ra sân cũng rất thấp, bình thường còn phải làm những công việc khác để nuôi sống bản thân.”
“Thu nhập thấp như vậy sao?”
Lê Miểu Miểu nghi hoặc.
“Tất nhiên cũng có những người có thu nhập cao.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Ví dụ như những người đoạt được đai vàng được cả bốn tổ chức chuyên nghiệp, chứng tỏ bọn họ hoàn toàn ở cấp bậc bất khả chiến bại! Cứ thăng lên một cấp là vô địch. Thăng thêm một cấp, lại tiếp tục vô địch…Đương nhiên danh vọng cũng càng ngày càng tăng, được mọi người ca tụng như một nhà vô địch quyền anh sáng chói của thời đại này, chi phí ra sân lên đến mấy trăm triệu cũng rất bình thường.”
“Thứ hạng của Tiger Fussen trong danh sách các nhà vô địch quyền anh trong lịch sử vẫn là một vấn đề tranh cãi. Nhưng hắn là nhà vô địch quyền anh hạng nặng vĩ đại nhất là chuyện không thể nghi ngờ gì nữa.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Lê Miểu Miểu nhìn tư liệu, nói: “Hắn tham gia thi đấu quyền anh chuyên nghiệp vào năm 18 tuổi. Lúc 20 tuổi, hắn đã giành được giải vô địch thế giới ở hạng nặng, nhưng sau đó lại giải nghệ vào năm 28 tuổi. Xuyên suốt sự nghiệp của mình, hắn chỉ thua một trận vì tai nạn ngoài ý muốn, tất cả trận đấu còn lại đều chiến thắng?”
“Lúc 28 tuổi, Tiger Fussen cảm thấy đã không còn tìm được đối thủ nào trong giới quyền anh nữa cho nên mới giải nghệ, sau đó mở ra một câu lạc bộ quyền anh để dạy dỗ đồ đệ. Tuy nhiên, phương pháp truyền dạy của hắn không tốt, đồ đệ của hắn cũng không ra gì.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Vì vậy, Tiger Fussen rất tức giận. Năm 43 tuổi, hắn đã quay lại sàn đấu, tiếp tục chinh chiến thêm mười năm nữa. Trong mười năm đó, hắn đều toàn thắng, chưa từng bại một trận nào. Em có tin một đàn anh thế hệ trước vẫn có thể xưng bá trên đấu trường quyền anh hạng nặng ở tuổi 53 không? Trong sự nghiệp của mình, 53 tuổi đã đấu 92 trận, thắng 91 trận thua 1 trận, đánh bại 86 đối thủ. Chiến tích như vậy, thật sự khiến người nghe cảm thấy sợ hãi. Tiger Fussen được gọi là tay đấm mạnh mẽ nhất trong lịch sử quyền anh hạng nặng, khi hắn chính thức giải nghệ ở tuổi 53, các đấu sĩ quyền anh trẻ tuổi đều không dám cứng đối cứng với nắm đấm của hắn!”
“Em nghe nói, có những nhà vô địch quyền anh chưa từng bại trận trong suốt sự nghiệp của mình .”
Lê Miểu Miểu nói.
“Có.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Nhưng nó phụ thuộc vào sự thống trị thực lực trong thực tế, có những nhà vô địch quyền anh tuy rằng đều toàn thắng trong các trận chiến, nhưng đều đấu với những đối thủ vô danh, danh tiếng cũng thấp hơn rất nhiều. Giống như sư huynh Thiết Liên Vân của anh, tuy rằng cũng đạt được danh hiệu vô địch thế giới ba lần, nhưng vẫn không thể so sánh với tam vương của giới võ thuật. Vì sao? Bởi vì đối thủ mà anh ta đánh bại không đủ mạnh! Nhà vô địch quyền anh cũng giống như vậy, chỉ khi đánh bại những đối thủ nặng ký, mới có thể chứng minh thực lực của bản thân.”
“Tay đấm quyền anh vô địch này khi còn trẻ đã bất khả chiến bại, sau đó giải nghệ một lần, rồi lại trở lại sàn đấu lúc tuổi đã cao, nhưng vẫn có thể bất khả chiến bại 10 năm sau đó! Hơn nữa, đối phương còn thi đấu trong môi trường hạng nặng tàn bạo nhất.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Cho nên, địa vị của hắn ở đấu trường quyền anh vô cùng cao”
“Chỉ là anh không nghĩ đến, một tay đấm quyền anh vô địch, có thể rèn luyện chiến đấu với binh khí chỉ trong bảy tám ngày ngắn ngủi, đã có thể xông lên tầng ba của tháp Tinh Không, lấy được danh xưng người đứng thứ hai thế giới.”
Hứa Cảnh Minh khâm phục nói: “Có lẽ, hầu hết mọi người trong toàn bộ các môn phái chiến đấu trên thế giới, cũng không ngờ đến, người đứng thứ hai thế giới là tay đấm quyền anh vô địch này.”
“Tam vương của giới võ thuật đâu rồi? Không phải bọn họ rất mạnh sao?”
Lê Miểu Miểu hỏi.
“Chỉ có thể nói rằng, trong thế giới bao la này, bọn họ tuy mạnh, nhưng sẽ có những người mạnh hơn.”
Hứa Cảnh Minh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận