Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 409: (Phần 4) Đường chủ Thôi Tiểu Đao (1)

Thanh Vũ cô nương là người trông coi cửa hông của biệt phủ Thường gia trong đêm nay.
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Thanh Vũ cô nương lập tức mở cửa, ba người Hứa Cảnh Minh nhanh chóng bước vào.
“Thế nào rồi?” Thanh Vũ cô nương hỏi.
“Đổng Hiện đã chết.”
Hứa Cảnh Minh nói trước, Lữ tiên sinh và Tử Đằng cô nương cũng gật đầu theo.
Thanh Vũ nghe vậy thì lập tức biểu lộ vẻ mặt vui mừng, nàng đột nhiên chuyển dời tầm mắt, liền nhận ra y phục ở nơi thắt lưng và phần bụng của Lữ tiên sinh đã bị rách từ lâu, hiện giờ chỉ là một lớp băng bó đơn giản.
“Lữ tiên sinh bị thương?” Thanh Vũ cô nương lo lắng.
“Không sao, ta ăn thêm chút thịt, sức lực sẽ được khôi phục đến 80%, chờ thêm ba năm ngày nữa, ta đương nhiên có thể phát huy toàn bộ khả năng.”
Lữ tiên sinh cho biết.
Sau khi đạt đến trình độ kiểm soát cơ thể ở cấp độ tế bào, mỗi khi nuốt thức ăn, hắn có thể hấp thụ chất dinh dưỡng một cách hiệu quả, đồng thời cũng kích thích tối đa khả năng làm lành ‘vết thương’.
Thanh Vũ cô nương gật đầu: “Ta đã chuẩn bị đồ ăn cho ba người từ lâu, bây giờ sẽ mang đến đây.”
“Đưa ta về phòng.” Lữ tiên sinh nói ra
“Được chứ.”
Thanh Vũ cô nương gật đầu.
Ba người Hứa Cảnh Minh đi đến gian phòng của Lữ tiên sinh, ai nấy đều có chút cao hứng.
“Nào.”
Hứa Cảnh Minh đặt bao bạc xuống đất, khi mở ra thì thấy có 20 thỏi bạc. Màu trắng bạc ánh kim khiến họ cực kỳ hài lòng. Nếu đó là bạc trong hiện thực, bọn họ cũng không quá quan tâm. Nhưng ‘vàng bạc’ của thế giới Huyết Vũ liên quan mật thiết đến cơ duyên trong vùng đất bí ẩn, cho nên giá trị của nó cực kỳ cao.
“200 lượng bạc.”
Tử Đằng cô nương cười, “Chúng ta chia đều đúng không?”
“Không vấn đề gì.”
Hứa Cảnh Minh và Lữ tiên sinh gật đầu.
“Được rồi, trước tiên mỗi người lấy sáu thỏi bạc.”
Tử Đằng cô nương nhanh chóng phân phát, mỗi người sáu thỏi bạc, dư ra hai thỏi bạc 10 lượng.
“Để ta.”
Tử Đằng cô nương rút đao ngay lập tức, đao quang đột nhiên lóe lên, hai thỏi bạc cùng được chia thành ba phần, trông cũng sai biệt cho lắm.
“Với đao pháp của ta, sáu khối bạc này chắc gần như tương tự nhau, hai người lựa chọn trước.”
Tử Đằng cô nương nói.
Hứa Cảnh Minh và Lữ tiên sinh nhìn nhau một chút, mỗi người lấy ra hai khối. Tử Đằng tiên sinh vươn tay ra, lấy hai khối bạc còn lại.
Cứ như vậy, mọi người đều vui vẻ.
“Xoẹt.”
Bộ trang phục màu bạc bị xé làm đôi, Hứa Cảnh Minh và Tử Đằng cô nương tự cất giấu bạc của mình, còn Lữ tiên sinh thì cất tạm ở đầu giường. Tất cả mọi người nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, Hứa Cảnh Minh đứng dậy đi mở cửa.
“Ba vị.”
Thường Y công tử và Thanh Vũ cô nương cùng nhau bước vào. Thanh Vũ cô nương còn mang theo một cái xô gỗ, cười tủm tỉm rồi nói: “Ta biết rằng ba người đang đói, vậy nên đã chuẩn bị thêm thịt.”
Nàng ta dứt lời, lập tức lấy từng đĩa thức ăn trong xô gỗ rồi đặt trên bàn cơm, chủ yếu là những món thịt cỡ lớn, ngoài ra còn có một số món chay, bánh bột và rượu.
“Cảm ơn ba vị.”
Thường Y công tử mỉm cười: “Ta đã chuyển 300.000 xu vũ trụ đến ba tài khoản của mọi người.”
“Cảm ơn Thường công tử.”
Ba người họ cũng mỉm cười. Nếu tính cả số bạc vừa phân chia, mỗi người trong số họ đã kiếm được hơn 900.000 vu vũ trụ, bao gồm cả tiền thưởng.
Thường Y cũng rất vui vẻ, bản thân hắn vừa kiếm lời hơn một triệu, vừa cho Đường chủ đường Phượng Hồ phải kinh hãi.
Nhưng loại chuyện này chỉ xảy ra ngẫu nhiên, nếu ba người Hứa Cảnh Minh ám sát thất bại, Thường Y đương nhiên sẽ thua lỗ, đồng thời cũng ảnh hưởng đến danh tiếng của hắn trong Thất Sát Lâu. Nhiệm vụ thất bại càng nhiều, cấp bậc trong Thất Sát Lâu càng thấp.
Lữ tiên sinh cầm một cái đùi cừu và bắt đầu gặm một ngụm lớn. Hắn ta thậm chí còn không nhổ xương, chỉ nhai nát tất cả rồi nuốt vào bụng, cố gắng tiêu hóa và hấp thụ chất dinh dưỡng nhanh nhất có thể. Hứa Cảnh Minh và Tử Đằng cô nương cũng đang chăm chú ăn thịt. Sau một hồi giao chiến, mỗi một chiêu thức tuỳ ý của bọn họ đều bộc phát sức mạnh vạn cân, năng lượng tiêu hao khá lớn, đương nhiên phải ăn uống để bổ sung.
Ba người Hứa Cảnh Minh vừa ăn thịt uống rượu, vừa trò chuyện vui vẻ. Về phần Thường Y công tử và Thanh Vũ cô nương, bọn họ trò chuyện một hai câu rồi rời đi.
...
...
Toà nhà riêng của Đổng Hiện.
Đường chủ đường Phượng Hồ bày ra thần sắc âm trầm khi trông thấy phế tích đổ nát và thi thể của vị huynh đệ.
“Đường chủ.”
Người thanh niên mặc đồ trắng thì thào: “Những kẻ giết người này rất dã man và độc đoán, trực tiếp phá hủy vách tường trong nhà chính và phòng ở, thậm chí còn đập nát vách ngăn của lối đi ngầm. Ngươi nhìn xem, một đường mạnh mẽ đâm tới ngay miệng cống. Phó đường chủ cũng không khinh địch, hắn vốn dĩ đã sử dụng đường ngầm, nhưng trốn chưa được bao xa thì đã bị giết.”
“Coi như đám cao thủ này vô cùng lợi hại, nhưng bọn hắn cũng nên cẩn thận từng li từng lí, đề phòng cơ quan bẫy rập khi đột nhập vào đường ngầm. Chỉ cần bọn hắn chậm trễ một chút, thì với thực lực của Phó đường chủ, hắn vẫn có thể thoát thân dễ dàng. Nhưng rõ ràng những kẻ sát nhân không hề giảm tốc độ! Thật tàn nhẫn!”
Thanh niên áo trắng không khỏi cảm thấy đáy lòng thắt lại.
Phó đường chủ vốn là cao thủ cấp hai, nhưng lại bị giết hại thê thảm vô cùng.
Dưới sự truy đuổi cường hãn đến vậy, liệu kẻ nào trong đường Phượng Hồ có thể sống sót?
“Rất tàn nhẫn.”
Người đứng đầu đường Phượng Hoàng cũng lo lắng. Mặc dù lính canh của hắn mạnh hơn rất nhiều, nhưng hắn cũng không khỏi tự hỏi bản thân, liệu hắn có thể chịu được sự truy đuổi khốc liệt đến như vậy hay không
“Phó đường chủ bị giết, sự tình lần này quá lớn, lão nhân bang chủ nhất định sẽ chú ý giúp đỡ.”
Thanh niên áo trắng thì thào nói.
“Sáng sớm ngày mai, ta sẽ đi gặp bang chủ.”
Đường chủ đường Phượng Hồ gật đầu.
Đêm đó, một số nhân vật cấp cao của Đường Phượng Hồ của bang Hoa Nguyệt đã mất ngủ vì lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận