Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 996: (Phần 8) Liễu Hải vào năm trăm năm sau (1)

Dương Thanh Thước nhìn Hứa Cảnh Minh: “Tôi biết cảnh giới của mình rất thấp, còn khuya mới so được với anh. Nhưng tôi có một đề nghị này, anh có thể xem xét thử xem.”
“Cậu nói đi.” Tâm trạng của Hứa Cảnh Minh hiếm khi nào ổn định như bây giờ.
“Tôi cảm thấy anh chỉ cần tiến bộ mỗi ngày, cũng như hưởng thụ sự tiến bộ này.”
Dương Thanh Thước nói: “Lúc đó, anh cũng sẽ cảm thấy vui vẻ từ trong tiềm thức, đồng thời gia tăng hiệu suất tiến hóa lên gấp bội. Theo như chút hiểu biết nông cạn của tôi, đây là một loại phản hồi tích cực.”
“Phản hồi tích cực sao?”
Hứa Cảnh Minh gật gùi.
Con đường trở thành sinh mệnh Cao Duy vô cùng phức tạp, ý thức tâm linh sẽ phải trải qua đủ loại biến dạng khác nhau mới có thể đạt tới cảnh giới Cao Duy. Ví dụ như sư huynh Giản đã tu luyện thêm phần Hắc Ám của truyền thừa “phỏng đoán ngôi sao Nguyên Sơ”, còn bản thân Hứa Cảnh Minh cũng muốn tu luyện “lực lượng Tâm Giới”, mà con đường này của hắn sẽ càng gập ghềnh trắc trở hơn rất nhiều so với sư huynh Giản.
Sinh mệnh đạt được tâm linh Cao Duy, cũng không có nghĩa sẽ đạt được “lực lượng Tâm Giới”.
“Để bản thân thả lỏng, vui vẻ một chút.” Dương Thanh Thước cổ vũ người anh em tốt của mình.
Hắn ta có thể thấy được “tăm tối, lạnh lùng và điên cuồng” ẩn chứa trong khí tức vô hình của Hứa Cảnh Minh, cũng như cảm thấy con người ngồi trước mặt hoàn toàn khác hẳn so với Hứa Cảnh Minh mà mình từng quen biết.
“À, tôi vừa gửi một món quà qua đường bưu điện.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Chắc sáng mai là tới.”
“Món quà gì?” Dương Thanh Thước tò mò.
“Một phần linh dịch Băng Hoa.”
Hứa Cảnh Minh nói: “Tổng cộng là 90 giọt, mỗi giọt có tác dụng hỗ trợ trong vòng ba năm, hẳn là đủ để cậu dùng suốt 300 năm.”
Dương Thanh Thước nghi ngờ.
“Linh dịch Băng Hoa là kỳ vật vũ trụ phù hợp nhất cho sinh mệnh Tinh Không.”
Hứa Cảnh Minh giải thích giá trị của linh dịch Băng Hoa, những thế lực lớn hoặc nền văn minh cấp cao sẽ bồi dưỡng các thiên tài được bằng thứ này.
Mặc dù linh dịch Băng Hoa không được bán công khai ở bên ngoài, nhưng Hứa Cảnh Minh vẫn có thể lấy công lao của mình để trao đổi tổng cộng 100 phần.
“Kỳ vật vũ trụ như thế này rất quý giá, tôi không thể nhận được.” Dương Thanh Thước lập tức lên tiếng.
“Số tiền mà tôi kiếm được mỗi ngày nhiều hơn giá trị của một phần linh dịch Băng Hoa. Nếu không phải mỗi người chỉ được đổi lấy tổng cộng 100 phần, thì tôi còn có thể tặng cho cậu nhiều hơn nữa.” Hứa Cảnh Minh nói.
“Số tiền mà anh kiếm được mỗi ngày nhiều hơn giá trị của kỳ vật vũ trụ này nữa sao?” Dương Thanh Thước gật đầu mỉm cười.
“Thế thì tôi đây xin mặt dày nhận lấy.”
Lúc này, Dương Thanh Thước chưa ý thức được Hứa Cảnh Minh, “chướng ngại vật lớn nhất của Ngục tộc” – có thể kiếm được số của cải kinh khủng tới mức nào trong vòng một ngày.


Trong mấy ngày tiếp theo, Hứa Cảnh Minh đã gặp mặt, tán gẫu với từng người bạn chí cốt của mình, tìm hiểu những trải nghiệm trong mấy trăm năm qua của bọn họ, cũng như giúp đỡ mọi người trong khả năng của mình. Đương nhiên, đa số bọn họ không muốn nhờ vả đến hắn, dù sao thì bạn bè của Hứa Cảnh Minh thường có mối quan hệ tốt với Lê Miểu Miểu và Hứa Lê Tinh, cho nên đã sớm nhận được sự giúp đỡ từ tập đoàn Lê Mộc.
“Sư phụ Liễu Hải.”
Hứa Cảnh Minh nhìn cái tên cuối cùng trong danh sách.
Liễu Hải là người có ảnh hưởng sâu sắc tới hắn nhất trong thời đại hành tinh mẹ Trái Đất.
Hắn giơ tay ấn nhẹ vào không trung, gửi lời mời gặp mặt tới ông ấy.


Ở một nơi trong mạng thế giới ảo.
“Huấn luyện viên Liễu!”
“Xin chào huấn luyện viên Liễu!”
“Huấn luyện viên Liễu!”
Một nhóm sinh mệnh Tinh Không cấp 8 mỉm cười chào hỏi Liễu Hải, Liễu Hải cũng đáp lễ lại bọn họ.
Ông đi đến mép sân, vừa uống một ngụm trà của Trái Đất, vừa quan sát những sinh mệnh Tinh Không cấp 8 đang ở trên sân tập.
Liễu Hải tu luyện “Bạo Hổ Tiến Hóa Pháp” trong một thời gian dài, nhưng khi ông mỉm cười nheo mắt, lại trông giống hệt như một con mèo to xác, không hề hung ác dữ tợn, chỉ có ôn hòa thân thiện.
“Mình chỉ mới là sinh mệnh cấp 8, không ngờ lại đã được mời làm huấn luyện viên của chiến đội Lưu Khắc.”
Liễu Hải thầm than thở: “Chiến đội Lưu Khắc là một trong năm chiến đội chuyên nghiệp hàng đầu trong liên minh sao Ngô Câu, các tuyển thủ chủ lực đều là sinh mệnh cực hạn cấp 8, cho nên yêu cầu đối với ban huấn luyện cũng cực cao… Mặc dù mình không phải là huấn luyện viên chính, chỉ là một trong chín huấn luyện viên phụ trợ, nhưng ngay cả đám đội viên hạng hai của chiến đội này cũng đã là sinh mệnh Tinh Không cấp 8!”
“Mình được mời tới đây, lý do thứ nhất là do mình có thiên phú về phương diện kỹ nghệ, lý do thứ hai, ắt hẳn cũng là nguyên nhân chính, là do mình chính là sư phụ của Hứa Cảnh Minh!”
Liễu Hải cảm giác được thân phận “sư phụ của Hứa Cảnh Minh” mang đến lợi ích rất lớn cho mình.
Cha Hứa, Đới Thông Đạt có thể được coi là sư phụ vỡ lòng của Hứa Cảnh Minh, nhưng bọn họ cũng chỉ đạt được thành tựu ở mức trung bình trên con đường tiến hóa.
Còn Liễu Hải thì khác.
Ông đã từng là huấn luyện viên chính của đội tuyển quốc gia, vào thời điểm mọi người trên Trái Đất cùng bước vào thế giới ảo, ông cũng từng áp đảo Hứa Cảnh Minh trong một thời gian ngắn! Cho dù đã qua mấy trăm năm nay, ông vẫn là tiến hóa giả xếp thứ hai của nền văn minh Trái Đất, chỉ đứng sau Hứa Cảnh Minh.
Mặc dù nền văn minh Trái Đất đã mở rộng lãnh thổ ra 10 thiên hà trong hệ Ngân hà, nhưng vì thời gian phát triển quá ngắn, thì ngoại trừ những người di cư tới đây, bọn họ hiện giờ chỉ có một người dân bản địa đạt tới cấp tám duy nhất là Liễu Hải mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận