Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1194: (Phần 10) Trước khi di cư (2)

“Tối ưu hoá tộc đàn?” Lê Miểu Miểu dường như nghĩ tới điều gì đó.
“Đây là điều mà anh biết được trong lúc quan sát lãnh thổ Hư Không Thần tộc. Hứa Cảnh Minh giải thích: “Bọn họ chọn ra những người ưu tú nhất trong lứa sinh mệnh Hành Tinh ở hiện tại, rồi chờ thêm một ngàn năm, để cho thế hệ này sớm chết đi, rồi tiếp tục sàng lọc lựa chọn ra những người ưu tú nhất trong lứa sinh mệnh Hành Tinh kế tiếp. Cứ một ngàn năm lại sàng chọn một lần, tổng thể tộc đàn sẽ….. trở nên ưu tú hơn so với quá khứ. Lê Miểu Miểu gật đầu: “Nhưng những sinh mệnh ở lại lãnh thổ thì sao? Bọn họ cứ như vậy mà bị vứt bỏ sao?”
Hứa Cảnh Minh cảm thán: “Tộc đàn nhân loại chúng ta cũng sẽ tiến hành sàng lọc với hình thức như vậy, thậm chí với tỉ lệ thấp hơn nhiều so với Hư Không Thần tộc.
“Cái gì?” Lê Miểu Miểu cả kinh.
Chồng của cô là một trong bốn vị sinh mệnh Cao Duy cảnh giới Vĩnh Hằng của tộc đàn nhân loại, hơn nữa còn là người trấn thủ tộc đàn tại vũ trụ quê hương, vậy nên những gì hắn nói…. có lẽ chính là quyết định cuối cùng của cả tộc đàn nhân loại.
“Tộc đàn nhân loại đã bắt đầu công tác chuẩn bị” Hứa Cảnh Minh thở dài: “Đáng tiếc, năng lực của anh và đám người viện trưởng kém xa so với nhóm sinh mệnh Cao Duy của Hư Không Thần tộc, vì lẽ đó, tỷ lệ di cư của tộc đàn nhân loại chúng ta đương nhiên cũng rất thấp”
“Thấp đến mức nào?” Lê Miểu Miểu hỏi. “Rất thấp” Hứa Cảnh Minh không giải thích nữa.
Nếu dùng nhà tù Thời Không làm phương thức di chuyển, thì có thể di chuyển bao nhiêu người cùng một lúc chứ? Để mang toàn bộ sinh mệnh Tinh Không đến quê quán mới, Hứa Cảnh Minh cần phải chạy qua chạy lại rất nhiều lần.
Lê Miểu Miểu trầm mặc.
“Miểu Miểu, em tạm thời bảo mật chuyện này nhé. Hứa Cảnh Minh nói.
“Chúng ta nhất định phải di cư sao?” Lê Miểu Miểu hỏi.
“Nhất định” Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Ngay cả Hư Không Thần tộc cũng phải di cư, em nên hiểu rằng vũ trụ này đã không còn hy vọng nào rồi.
“Không còn hy vọng nào sao?” Lê Miểu Miểu gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Hứa Cảnh Minh cũng không hề vui vẻ.
Chỉ có thể di cư tộc đàn với với một tỷ lệ rất thấp, đó là do nhóm sinh mệnh Cao Duy bọn họ vô năng!
Mặc dù Hứa Cảnh Minh không màng mệt mỏi mà đi tới đi lui nhiều lần, thì cùng lắm chỉ có thể đưa tất cả sinh mệnh Tinh Không đến quê quán mới.
Còn những sinh mệnh Hành Tinh? Tốc độ sinh sản của bọn họ còn nhanh hơn gấp nhiều lần so với tốc độ đi đường của hắn!
Lãnh địa Tâm Giới, không gian bên trong tấm da thú.
Hứa Cảnh Minh chậm rãi dạo bước trong tòa mê cung, quan sát sự huyền diệu của tầng tầng ảo ảnh trong mê cung.
“Hiện giờ, mình rốt cuộc cũng đã lâm vào bình cảnh, “Bát Phương Đồ” chung quy cũng chỉ là một môn truyền thừa phụ trợ, chỉ hai pháp môn “Ngọn Lửa Hồng Liên” và “Tâm Giới Tam Tuyến” mới có thể khiến cho thực lực của mình tăng lên đáng kể.
Hứa Cảnh Minh suy tư: “Nếu so sánh “Ngọn Lửa Hồng Liên”, thì “Tâm Giới Tam Tuyến” có chút tầm thường. Cho dù mình có tu luyện nó đến cực hạn, thì cũng chỉ đạt tới cảnh giới Vĩnh Hằng đỉnh phong” Hứa Cảnh Minh nở nụ cười tự giễu: “Cũng là do dã tâm của mình quá lớn! Bởi vì may mắn có được “Ngọn Lửa Hồng Liên”, cho nên đã quên truyền thừa nửa bước cảnh giới thứ ba của con đường Tâm Giới trân quý như thế nào”
Truyền thừa nửa bước cảnh giới thứ ba, ngay cả đám người viện trưởng cũng chỉ có mấy loại.
Mà không có loại nào thuộc con đường Tâm Giới!
“Cho dù có người sẵn sàng bán, mình cũng không mua nổi” Hứa Cảnh Minh nghĩ.
Vật phẩm quý giá nhất của hắn chính là bản gốc “Bát Phương Đồ” và không gian da thú, mà hắn không có khả năng bán chúng.
Trong khi đó, giá trị của những món đồ khác thì rất thấp.
“Phải hạ thấp yêu cầu của bản thân “Kỳ thật, “Tâm Giới Tam Tuyến” cũng rất tốt. Hứa Cảnh Minh tự an ủi bản thân: “Dù gì thì đây cũng là truyền thừa hoàn chỉnh. Nếu như mình có thể lĩnh hội 300 thế giới huyễn tưởng của tòa mê cung này, sau đó dung nhập chúng với “Tâm Giới Tam Tuyến”, thì ắt hẳn có thể cải thiện uy lực của “Tâm Giới Tam Tuyến” một cách toàn diện.
“Tiếp theo đây.”
Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu nhìn nơi xa: “Mình nên bắt đầu tìm kiếm lãnh địa di tích trong phạm vi lớn! Cách thức này không hề mất phí, thích hợp với người nghèo như mình!”
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo!!!!!!
Từng Ngọn Lửa Hắc Liên bay ra, ngưng tụ thành một đám phân thân Hắc Liên. Các chân thân của Hứa Cảnh Minh nằm rải rác trong gần hai ngàn cương vực cũng bắt đầu diễn hóa thêm ra các phân thân Hắc Liên! Tổng cộng hơn mấy chục ngàn phân thân Hắc Liên bắt đầu tìm kiếm lãnh địa di tích trong Tâm Giới. “Để có thể duy trì hơn mấy chục ngàn phân thân Hắc Liên, ý thức của mình quả thực đã phải chịu đựng gánh nặng khá lớn. Nếu tiếp tục diễn hoá thêm nhiều hơn nữa, thì khả năng lĩnh hội truyền thừa của mình sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng” Hứa Cảnh Minh bắt buộc khắc chế, để cho những phân thân này đều phân tán ngẫu nhiên, kiên nhẫn tìm kiếm.
“Thu hoạch lớn nhất của mình đều bắt nguồn từ việc tìm kiếm lãnh địa di tích”
“Vô số sinh mệnh Cao Duy thuộc con đường Tâm Giới đều làm giàu nhờ tìm kiếm lãnh địa di tích”
“Mình cũng nên bắt đầu tìm kiếm lãnh địa di tích trong phạm vi lớn”
Hứa Cảnh Minh tràn đầy kỳ vọng, cũng không có vội vã bắt đầu kinh doanh xuyên cương vực, chờ đến khi tộc đàn di cư xong xuôi, hắn mới an tâm tiến hành buôn bán xuyên cương vực.
1077 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận