Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 889: (Phần 7) Đến tay (1)

Hứa Cảnh Minh vẫn ở chung với sư huynh Giản và sư huynh Ất Tửu như trước, mặc dù hắn cũng điều động đến hai vực vũ trụ còn lại, nhưng hắn vẫn dành phần lớn thời gian của mình ở vực vũ trụ Thiên Mãng, dẫu sao thì đây mới là khu vực trấn thủ của viện nghiên cứu Nguyên Sơ.
“Đại hội trao đổi công lao ở tháp học Vĩnh Hằng đã bắt đầu rồi.”
Hứa Cảnh Minh, sư huynh Giản, sư huynh Ất Tửu cùng ngồi xuống, vừa uống rượu vừa tán gẫu với nhau.
“Sư đệ, cậu chỉ mới trở thành sinh mệnh Bản Nguyên hơn một trăm năm thôi.”
Sư huynh Giản nói: “Đây là lần đầu tiên cậu trao đổi công lao đúng không?”
“Đúng vậy!”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Lần này nhờ người của tháp học Vĩnh Hằng hỗ trợ trao đổi bảo vật, cậu chắc chắn sẽ không tránh khỏi rắc rối.”
Ất Tửu cười nói: “Từ bây giờ cho đến ngày tổ chức đại hội trao đổi của viện nghiên cứu Nguyên Sơ chúng ta, sư đệ Ngô Minh ắt hẳn cũng tích góp được số điểm công lao nằm trong top mười, từ đó có thể tự mình trao đổi những thứ mà mình muốn rồi.”
Hứa Cảnh Minh đáp lời: “Tôi đã nhờ sư huynh Saran giúp đỡ, vậy nên cũng không tốn nhiều công sức mà đã giải quyết mọi chuyện.”
“Danh sách trao đổi lần này của tháp học Vĩnh Hằng bao gồm ba trăm vật phẩm.” Sư huynh Giản thở dài: “Một vài vật phẩm trong số đó chỉ đơn giản là cho đủ số lượng, chứ những thứ thực sự hấp dẫn cũng chỉ hơn trăm loại, mà số lượng của mỗi loại lại chỉ có vài suất.”
“Hàng chục nghìn sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 phải đi giành giật vài trăm món đồ khác nhau, vậy nên đa số những thứ đó đều lọt vào tay của một trăm người sở hữu số điểm công lao cao nhất, một vài món còn lại sẽ phân phát ngẫu nhiên cho những người may mắn trong số hàng vạn người.”
Sư huynh Giản nói: “Trên con đường tiến hóa, tranh giành tài nguyên quả là chuyện không dễ dàng.”
Ất Tửu uống rượu rồi nói: “Thời đại nào cũng vậy thôi, tộc đàn nhân loại chúng ta có tận mấy chục nghìn sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10, nhưng lại chỉ có ba vị cảnh Chí Cao có khả năng cung cấp nhiều loại vật phẩm Cao Duy! Bọn họ cũng trải qua rất nhiều gian nan vất vả, thì mới có thể cung cấp nhiều như vậy.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Ba vị Chí Cao quả thực đã cống biến rất nhiều cho cả tộc đàn nhân loại.”
Bọn họ vừa phải nghĩ ra biện pháp đối phó với những Chí Cao của dị tộc, vừa phải vừa chuẩn bị những tài nguyên Cao Duy cho các thế hệ hậu duệ, cũng như hao tốn tâm tư để bồi dưỡng, dạy dỗ những đứa trẻ này.
Hơn nữa, bọn họ còn phải bỏ ra cái giá rất lớn để hồi sinh những sinh mệnh Bản Nguyên chết trên chiến trường! Nếu như không có khả năng “phục sinh”, làm sao Nhân tộc có thể chống đỡ cái cuộc chiến biên cảnh với Thần tộc Hư Không và những dị tộc khác cho tới ngày nay chứ?
Hiện giờ, cả tộc đàn nhân loại trong vũ trụ vẫn có thể phát triển ổn định, là nhờ vào sự hỗ trợ thầm lặng của ba vị Chí Cao.
“Sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10 chỉ cần bằng lòng bỏ ra cái giá đủ cao, dốc hết số điểm công lao tích lũy bấy lâu nay, thì vẫn có thể sở hữu được bảo vật mình muốn.”
Ất Tửu nói: “Nhưng ngay cả khi lấy được tài nguyên rồi, bao nhiêu người có khả năng vận dụng lực lượng Cao Duy? Bao nhiêu người thành công bước lên hàng ngũ cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ?”
“So với những người đó…”
Ất Tửu nhìn Hứa Cảnh Minh: “Ngô Minh sư đệ xứng đáng có được tài nguyên hơn.”
“Khi cậu vẫn còn đang ở giai đoạn sinh mệnh Tinh Không, lực lượng tâm linh đã đạt tới tầng thứ 8 của Quan Tưởng Pháp! Cậu tiếp tục tu luyện trong vòng hơn một trăm năm, lực lượng tâm linh rốt cuộc đã đạt tới tầng thứ 10 của Quan Tưởng Pháp. Đây là điều không thế tác động bởi ngoại lực. Thậm chí, chỉ trong hơn một trăm năm ngắn ngủi, cậu cũng đã tích lũy số lượng tri thức gần ngang với một sinh mệnh Bản Nguyên cấp 10.”
Sau khi ở chung với nhau, Ất Tửu đã có thể cảm nhận được thiên phú yêu nghiệt của Hứa Cảnh Minh một cách rõ ràng hơn.
Không hổ danh thiên tài vô song có tốc độ trở thành sinh mệnh Bản Nguyên đứng thứ 35 trong lịch sử tộc đàn nhân loại.
“Sư huynh Ất Tửu khen tôi như thế, tôi sẽ càng vênh váo, không thể trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ được. Đến lúc đó, tôi sẽ tới tìm ông để tính sổ!” Hứa Cảnh Minh nói.
“Cậu đâu thể trách tôi được! Trong lịch sử, rất nhiều thiên tài tốc độ tu luyện nhanh hơn cả cậu cũng không thể trở thành cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ cơ mà!” Ất Tửu vội vàng đáp trả.
Sư huynh Giản thì vừa uống rượu vừa ngắm sao, hắn ta đương nhiên cũng có tham vọng của riêng mình.
Với cương vị là người đứng đầu trong mạnh truyền thừa “Lĩnh Vực Kính”, hắn cũng chỉ còn một bước nữa là chạm tới ngưỡng cửa Cao Duy.
Một bước này cũng chính là sự khác biệt giữa Đê Duy và Cao Duy.
“Một khi đạt tới cấp độ cường giả Truyền Thuyết Vũ Trụ, thì sẽ trải qua một bước nhảy vọt về tư duy. Đó chính sự khác biệt đầu tiên giữa thể sinh mệnh Cao Duy và thể sinh mệnh bình thường như chúng ta.”
Sư huynh Giản nói.
“Lực lượng tâm linh vốn là một yếu tố mông lung hư ảo, nhưng nhờ vào hình ảnh tưởng tượng của ngôi sao Nguyên Sơ, chúng ta sẽ được chỉ dẫn chính xác, dễ dàng đạt tới cảnh giới Cao Duy.”
Sư huynh Ất Tửu cũng nói: “Sau bước nhảy vọt về tư duy, sẽ là bước nhảy vọt về cảnh giới.”
“Cuối cùng mới là bước nhảy vọt về thể sinh mệnh.”
Ất Tửu nói: “Đến khi trải qua ba bước này, thì sẽ trở thành sinh mệnh Cao Duy.”
Hứa Cảnh Minh im lặng, đôi mắt của hắn tràn ngập khát vọng mong chờ.
Dù sao đi nữa, bất kỳ một sinh mệnh Bản Nguyên nào cũng ao ước bản thân có thể trở thành sinh mệnh Cao Duy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận