Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 190: Phần 2) Phi cơ hạ cánh (2)

“Trò quỷ gì vậy?”
Trình Tử Hào hất bay tập tài liệu và cây bút trong tay, mắng: “Nể mặt hắn nên mình mới lịch sự ngỏ lời mời, vậy mà hắn không cho mình một chút mặt mũi nào? Lúc tập đoàn Hổ Sa còn trong tay nhà họ Trình, ai dám đối xử với mình như thế chứ? Đúng là hổ lạc đồng bằng bị chó khinh!”
“Phải nhịn!”
“Để điều hành công ty, mình phải có khả năng chịu đựng những gì mà người thường không chịu được.”
Trình Tử Hào nghiến răng, đây là lần đầu tiên mà hắn điều hành công ty một cách nghiêm túc như vậy, hắn gần như đã dành toàn bộ thời gian cho công ty.
...
...
Lúc xế chiều, Hứa Cảnh Minh đang luyện phương pháp tiến hóa trong sân luyện võ.
Đột nhiên Hứa Cảnh Minh nhìn thấy trên không trung xuất hiện một chiếc phi cơ lớn, chiếc phi cơ đó hình như đang hạ cánh xuống nơi ở của hắn.
“Chuyện gì vậy?”
Hứa Cảnh Minh không luyện phương pháp tiến hóa nữa mà ngẩng đầu nhìn lên.
“Có chuyện gì thế?”
Lê Miểu Miểu trong phòng khách cũng đi ra sân và nhìn lên trời.
Một chiếc phi cơ gần giống hình tam giác đang từ từ hạ cánh, phía trên còn treo lá cờ Trung Quốc. Khi phi cơ hạ cánh xuống biệt thự, một tia sáng bao trùm cả căn nhà của Hứa Cảnh Minh. Những người hàng xóm xung quanh hoàn toàn không thể nhìn thấy bất kỳ điều gì đang diễn ra trong vòng sáng đó.
Cừa phi cơ mở ra, một cầu thang kim loại được hạ xuống sân rộng của nhà Hứa Cảnh Minh.
Ba bóng người bước xuống cầu thang, dẫn đầu là một ông cụ.
“Chu…”
Hứa Cảnh Minh nhìn thấy ông cụ họ Chu thì ngạc nhiên, tuy rằng bây giờ hiếm khi xuất hiện trên chương trình nhưng vào hơn 30 năm trước, lúc hắn còn chưa chào đời, ông cụ này đã là một trong số các nhà lãnh đạo của đất nước.
“Chào cậu, Hứa Cảnh Minh, tôi là Chu Vũ Dương.”
Ông cụ họ Dương đưa tay ra nói.
Hứa Cảnh Minh thấy hơi thụ sủng nhược kinh, lập tức duỗi tay ra, bắt tay ông cụ, nói: “Chào ông Chu.”
“Hiện tại tôi đang đảm nhiệm chức cục trưởng Cục Tiến Hóa Sinh Mệnh của Trung Quốc.”
Cục trưởng Chu mỉm cười: “Cục Tiến Hóa Sinh Mệnh chịu trách nhiệm về các vấn đề liên quan đến công tác tiến hóa sinh mệnh của người dân Trung Quốc. Thế giới ảo cũng thuộc quyền quản lý của Cục tiến hóa sinh mệnh.”
Hứa Cảnh Minh ngạc nhiên.
Cục Tiến Hóa Sinh Mệnh, hắn chưa từng nghe qua cái tên này! Nhưng thẩm quyền của nó hóa ra lớn như vậy. Ai cũng biết tầm quan trọng của quá trình tiến hóa sinh mệnh đối với con người, mà ở Trung Quốc, lĩnh vực này lại do Cục Tiến Hóa Sinh Mệnh phụ trách.
“Trước tiên cậu lên phi cơ với tôi đến Tân Hải.”
Cục trưởng Chu nói: “Cụ thể thế nào, trên đường đi sẽ nói.”
“Được.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu, quay lại nhìn Lê Miểu Miểu cách đó không xa: “Miểu Miểu, anh đi Tân Hải một chuyến.”
“Lê Miểu Miểu, chào cô.”
Cục trưởng Chu cười nói: “Tôi đưa bạn trai cô đi trước, ước chừng một hai ngày sẽ về.”
“Cục trưởng Chu, được, được, ông cứ đưa anh ấy đi đi.”
Lê Miểu Miểu hơi căng thẳng, không ngờ trong đời mình có thể gặp được ông cụ.
Hứa Cảnh Minh đi theo cục trưởng Chu và bước lên cầu thang kim loại dưới sự hộ tống của hai cảnh vệ.
Cầu thang lập tức rút lại, mấy người tiến vào phi cơ.
Vào khoang máy bay, cục trưởng Chu chỉ vào ghế bên cạnh: “Ngồi đi.”
Hứa Cảnh Minh ngoan ngoãn ngồi xuống.
“Lần này tôi mời cậu tới là vì kế hoạch bồi dưỡng nhân tài của quốc gia.”
Cục trưởng Chu ngồi xuống, giải thích: “Cậu chính là đối tượng nhận được mức độ bồi dưỡng cao nhất của quốc gia, ngoài cậu ra thì chỉ còn có Liễu Hải mới nhận được đãi ngộ như vậy.”
“Cục trưởng Chu, ông định bồi dưỡng chúng tôi như thế nào?”
Hứa Cảnh Minh thắc mắc hỏi.
“Bồi dưỡng về phương diện võ thuật và tiến hóa sinh mệnh.”
Cục trưởng Chu mỉm cười nhìn Hứa Cảnh Minh: “Cậu sẽ không cho là, Tháp Tinh Không trong thế giới ảo được dựng lên để quyết định vị trí thứ nhất, thứ hai trên thế giới, sau đó các quốc gia tổ chức giải đấu cho các cao thủ chỉ là một trò chơi chứ?”
Trong lòng Hứa Cảnh Minh hơi căng thẳng, hắn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Kể từ khi liên minh Trái Đất công khai công nghệ tiến hóa gen, người dân trên khắp thế giới thường chỉ làm việc vào ban ngày, còn phần lớn thời gian thì đều ở trong thế giới ảo. Người bình thường chỉ cần luyện tập phương pháp Tiến hóa Sinh Mệnh một chút, thì đã có thể kéo dài sinh mệnh một cách dễ dàng, khiến tuổi thọ tăng lên gấp bội.
“Đây không chỉ là một trò chơi.”
Cục trưởng Chu nói: “Ở một mức độ nào đó, thế giới ảo gần như có thể quyết định vận mệnh tương lai của toàn bộ Trái Đất.”
“Số phận của Trái Đất?”
Hứa Cảnh Minh căng thẳng.
Cục trưởng Chu nhìn thẳng Hứa Cảnh Minh, ánh mắt của ông ta khiến hắn cảm thấy vô cùng áp lực.
“Hiện tại, vẫn còn một số thứ chưa thích hợp công khai với người dân.”
Cục trưởng Chu nói: “Cậu đã biết một số bí mật trong đó, bao gồm cả công tác bồi dưỡng nhân tài của quốc gia. Vậy nên, cậu cũng cần giữ kín việc này.”
“Tôi đã hiểu.”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
Bí mật quốc gia sao? Hắn chắc chắn sẽ giữ bí mật!
Số phận của Trái Đất?
Hứa Cảnh Minh cảm thấy vô cùng áp lực, bản thân hắn cũng chỉ là một tuyển thủ võ thuật bình thường, đâu có gì liên quan đến “số phận của Trái Đất” chứ. Không phải các lãnh đạo quốc gia hay các nhà khoa học mới là người cần bận tâm đến chuyện này sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận