Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 1345: (Phần 11) Hồng Liên Thâm Uyên và trường thương Tâm Linh (2)

“Vậy ta vẫn nên thu thập tin tức của Hồng Liên Thâm Uyên trước tiên. Hứa Cảnh Minh nói.
Chuyện này có liên quan đến việc nắm giữ được pháp môn nửa bước cảnh giới thứ ba là “Ngọn Lửa Hồng Liên”, hắn tự nhiên phải tìm cách cẩn thận quan sát Hồng Liên Thâm Uyên.
“Chuyện thứ hai, ta muốn mua một kiện binh khí cảnh giới thứ ba —— trường thương Tâm Linh!” Hứa Cảnh Minh nói.
Toà thành Vũ Hỏa là nơi tề tụ của đám cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba, thậm chí các quân chủ Thâm Uyên, cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba vô địch, cho nên đây cũng là nơi mua bán rất nhiều binh khí cảnh giới thứ ba.
“Binh khí cảnh giới thứ ba? Còn là trường thương Tâm Linh? Nhất định phải là trường thương sao?” Giới chủ Cổ Thụ truy vấn.
“Phải” Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Nhất định phải là trường thương”
Nếu như thay đổi binh khí sang đao kiếm, thì lại không quá phù hợp với tờ giấy màu bạc kia.
“Ngô Minh, ngươi hẳn biết rằng binh khí Tâm Linh cảnh giới thứ ba có yêu cầu về vật liệu rất cao. Đảo chủ Đế Long nói: “Mấy chục Tâm Linh Châu có giá trị hơn trăm giọt huyết mẫu Thâm Uyên”
Hứa Cảnh Minh gật đầu.
“Sự tồn tại cảnh giới thứ ba tiêu tốn tinh lực đi dựng dưỡng và luyện hóa, cuối cùng mới tạo thành một cây trường thương Tâm Linh. Theo ta được biết, binh khí Tâm Linh cảnh giới thứ ba có giá không có thấp hơn 150 giọt huyết mẫu Thâm Uyên. Đảo chủ Đế Long nói: “Ngươi lại chỉ cần trường thương, chủ hàng rất có thể đòi giá cao”
“Có thể nói chuyện trước” Hứa Cảnh Minh nói.
“Binh khí Tâm Linh cảnh giới thứ ba rất hiếm thấy. Giới chủ Cổ Thụ nhíu mày lắc đầu nói: “Mà trường thương, ta càng chưa từng nghe qua.
“Ta có một vị sư đệ, ta biết hắn có một cây binh khí trường thương Tâm Linh” Đảo chủ Đế Long nói: “Ta phải trở về nơi ở của sư phụ, đi tìm sư đệ để nói về chuyện này.“Thực sự có sao?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc.
“Ngươi không thể tìm thấy trường thương Tâm Linh ở toà thành Vũ Hỏa được đâu.
Đảo chủ Đế Long vô cùng tự tin nói: “Theo ta được biết, sàn thương mại tại toà thành Vũ Hỏa có tổng cộng mười mấy kiện binh khí Tâm Linh cảnh giới thứ ba, nhưng cũng không bao gồm trường thương Tâm Linh. Bên phía sư phụ ta cũng có rất nhiều cường giả nửa bước cảnh giới thứ ba… Ta nhớ rằng sư đệ ta có được một cây binh khí trường thương Tâm Linh, một trong những thu hoạch của hắn khi khám phá một động phủ cảnh giới thứ ba”
“Ta gấp rút lên đường thông qua Thâm Uyên, sẽ mất khoảng chừng năm trăm năm để về tới nơi ở của sư phụ ta Đảo chủ Đế Long nói: “Đến lúc đó, ta sẽ thương lượng giá cả thỏa đáng với sư đệ của ta, nếu như ngươi có thể tiếp nhận, ta trực tiếp giúp ngươi mua về.
“Quá vất vả cho đảo chủ. Hứa Cảnh Minh nói.
Ngay cả khi đi đường thông qua Thâm Uyên, thì cũng phải mất năm trăm năm mới tới nơi, điều này có thể thấy được khoảng cách xa xôi cỡ nào.
Nếu như toà thành Vũ Hỏa này là một trung tâm tụ tập các sinh mệnh Cao Duy.
Thì nơi ở của sư phụ đảo chủ Đế Long kia chính là một trung tâm khác.
“Không đáng nhắc tới. Đảo chủ Đế Long hào sảng.
Một mặt thì hắn ta đề cao cảnh giác, cảm thấy song phương nên ít gặp mặt, không nên lúc nào cũng tề tụ với nhau! Một mặt khác, ngay cả sư phụ cũng không nhìn thấu Hứa Cảnh Minh, đảo chủ Đế Long cảm thấy mình vẫn nên đầu tư nhiều tiền đặt cược, trao nhiều ân huệ cho đối phương.
Dù cho sau này không thể gặp mặt, nhưng Ngô Minh cũng phải nhận người bạn là hắn.
“Nếu ngươi bên này tạm thời mua không nổi, ta cũng có thể cho ngươi mượn tạm một ít. Đảo chủ Đế Long nói. “Ta cũng có thể cho mượn” Giới chủ Cổ Thụ hứa hẹn: “Một hoặc hai trăm giọt huyết mẫu Thâm Uyên, ta đây vẫn có”
Thuyền chủ Bắc Hà kế bên nghe xong, liền có hơi xấu hổ.
Hắn ta nghèo.
Lúc trước đến thăm viếng Hứa Cảnh Minh, hắn đã phải cắt thịt để trao tặng một kiện “Tám ngàn ngân hà”! Toàn bộ giá trị tài sản ròng của hắn cũng chỉ hơn trăm giọt huyết mẫu Thâm Uyên, hơn nữa còn là bảo vật mấu chốt nhất của hắn.
“Cảm ơn hai vị, ta sẽ tự mình nghĩ cách” Hứa Cảnh Minh nói.
Đảo chủ Đế Long đứng một mình ở nơi hỗn loạn trong hư không, nhìn về một nơi xa xa.
“Từ khi bị trục xuất, mình đã không trở lại nữa.
“Nhưng những người bạn thân quen của mình đều ở nơi đó. Đảo chủ Đế Long mang tâm trạng phức tạp, bởi vì những người thân nhất của sư phụ đã trở nên vặn vẹo điên rồ, khiến cho nơi đó mù mịt chướng khí, vô cùng hỗn loạn.
Sư phụ thậm chí còn ngầm đồng ý những hành vi tác oai tác oái của những người đó, để cho mảnh cương vực nơi đó phảng phất như đã trở thành sân chơi của bọn họ.
Đảo chủ Đế Long nói thầm: “Lần này, mình dùng danh nghĩa giúp Ngô Minh để trở về một chuyến, sư phụ chắc chắn sẽ không để những người thân nhất của mình liên quan đến Ngô Minh.
Hắn thật sự sợ những người thân nhất kia của sư phụ, bọn họ là những kẻ điên với tâm linh vặn vẹo mục nát, nhưng cũng là những sinh linh mà ngài ấy để ý nhất.
“Trờ về một chuyến, nhìn cho kỹ những người kia sinh sống thế nào. Đảo chủ Đế Long vừa cất bước thì đã biến mất không còn tăm tích.
Nơi xa xôi kia mới chính là quê hương chân chính của hắn.
Từ khi còn là sinh mệnh Đê Duy, hắn đã sinh sống ở nơi đó.
Mảnh cương vực Nam Đình 3609 cách nơi đó quá xa, xa đến mức cảm ứng nhân quả đều trở nên cực kì mơ hồ, các bạn bè cũng không thể nào liên lạc được với hắn.
Chỉ có sư phụ cảnh giới thứ ba mới có thể liên lạc được với hắn.
Mà lần này, hắn trở về rồi.
1157 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận